Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com
Tính năng COMING SOON: Phòng Chat Thế Giới

Mã Nữ - Chương 1

Cập nhật lúc: 2025-09-04 22:16:05

Bạn từng qua về Mã Nữ ?

 

Không mọc đầu ngựa.

 

Cũng ngựa mang hình dáng con .

 

Mà là biến con trở nên giống hệt như ngựa, tứ chi co rút, tay ngắn chân dài, quỳ đất, ngoan ngoãn chờ thụ thai.

 

Vô cùng bất hạnh.

 

chính là Mã Nữ của lứa .

 

1

 

Từ Bình mất tích , các chú bác rằng, cô từ đường.

 

tại đến từ đường chứ?

 

Bà nội từng với , nơi đó là địa ngục.

Rõ ràng Từ Bình chú tâm lắng , và cũng sợ hãi khi đến đó, mỗi ngang, cô đều đường vòng tránh thật xa.

 

Có lẽ là do ảo giác, nhưng khi các chú bác chuyện, mắt đều nheo , gương mặt như đang hồi tưởng điều gì đó.

 

Chợt, chú Vương một bên hỏi :

“Tiểu Yến Tử, năm nay cháu bao nhiêu tuổi ? Chú nhớ cháu nhỏ hơn Bình Bình một tuổi, tính thì cũng sắp đến ngày …”

 

Ngày gì cơ?

 

Ánh mắt của chú Vương khiến thấy sợ hãi, đôi mắt tam giác lia qua lia , đầy tham lam.

Những ông chú khác cũng , thậm chí còn thở gấp, trong mắt tràn ngập dục vọng.

 

Rõ ràng hồi nhỏ, và Từ Bình họ thương yêu, chẳng khác nào con cháu trong nhà.

Những ông chú khi đó hiền hòa, chậm rãi gọi chúng là “Tiểu Yến Tử, Tiểu Bình”.

 

bỗng hiểu ý bà nội “địa ngục” là gì.

dám ở , vội vàng chạy về nhà tìm bà nội.

 

đẩy cửa gỗ , thấy bà đang cắt ngải cứu, cả sân tràn ngập mùi hương đặc trưng.

“Bà ơi, cháu tìm thấy Từ Bình nữa, cô mất tích , cháu hai ngày gặp cô ! Vừa lúc tìm đường, cháu gặp chú Vương và mấy bác, vẻ mặt họ lạ, giống như biến thành khác , còn Từ Bình từ đường .”

 

Nghe xong, sắc mặt bà nội đại biến.

 

“Từ Bình từ đường?”

 

Đây là đầu tiên thấy bà xúc động đến , bình thường bà luôn chậm rãi, việc gì cũng bình tĩnh.

 

lắp bắp đáp lời.

 

“Cạch.”

 

Lưỡi liềm trong tay bà rơi xuống đất, bà chẳng buồn cắt ngải nữa, phịch xuống ghế nhỏ, im lặng.

 

từng thấy vẻ mặt gương mặt bà, bi thương, phẫn uất, lẫn nhiều cảm xúc khó gọi tên.

 

chút hoang mang, tự lẩm bẩm:

 

“Sao thể… Bình Bình nơi đó chứ? Nó uống nước, cũng chẳng thấy nó chạm dầu, đột nhiên đến cái chỗ ?”

 

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

Nước và dầu?

 

Trong lòng khẽ động, lấy từ túi một chiếc hộp nhỏ vuông vắn, đó tỏa mùi hương dịu ngọt.

đưa cho bà nội xem, sắc mặt bà ngay lập tức đổi.

 

Bà nội nắm chặt cánh tay , căng thẳng hỏi:

 

“Tiểu Yến Tử, cháu thứ ?”

 

“Là cho cháu đó, Bình Bình cũng một cái, cũng là cho.”

 

Sắc mặt bà nội chợt trắng bệch, tiếp tục hỏi:

“Dạo cháu cho cháu uống thứ gì lạ ?” 

 

“Bà ở nhà chẳng thấy nó nấu gì cả, thứ đó mùi nồng lắm, chắc chắn nấu ở nhà .”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ma-nu/chuong-1.html.]

bắt đầu sợ, cơ thể run lẩy bẩy:

“Không… … À đúng , cháu thường sang nhà Bình Bình, nấu mấy thứ khó uống, cháu trong nồi đặc sệt, mùi hôi, dì còn đó là thuốc bắc cơ!”

 

“Cháu uống ?”

 

“Không, cháu thích uống, hả bà?”

 

Nghe uống, bà nội thở phào nhẹ nhõm, kéo lòng, nhẹ nhàng vỗ lưng .

 

cảm nhận chút bi thương, nhưng chẳng hiểu vì .

Thế là hỏi: “Bà ơi, cháu thấy bà buồn, đau khổ, giận dữ, rốt cuộc xảy chuyện gì ?”

 

Bà nội chỉ siết chặt , trực tiếp trả lời, mà :

 

“Tiểu Yến Tử , cháu , mấy năm khi cháu gả về, làng thưa thớt, cả năm hầu như chẳng đứa trẻ nào sinh , gần như tuyệt tự .”

 

“Sao thể thế , trẻ con trong làng nhiều lắm, cùng tuổi với cháu cũng hơn chục đứa, lúc học cháu còn thấy rõ, làng đông vui hơn hẳn các làng khác mà!”

 

Miệng thì phản bác, nhưng trong lòng cũng thấy kỳ lạ.

 

luôn cảm giác bọn trẻ trong làng , nhiều một cách bất thường.

 

Mỗi nhà đều đặc biệt mắn đẻ ?

 

2

 

“Trong cái thời , ở nông thôn mà con là điều tuyệt đối thể.

 

Thứ nhất là tuyệt giống, với tổ tông;

 

Thứ hai, con thì chẳng trai tráng, cày cấy , cũng chẳng ai nuôi dưỡng tuổi già.”

 

Bà nội vỗ vai .

 

“Lúc đó, trong làng trai tráng ít, trẻ con càng . Trong làng vốn nhiều hộ, một dọn , còn một căn nhà tổ tiên.”

 

“Vậy là những kẻ còn nghĩ đủ loại tà môn, chỉ để giữ trong làng.”

 

Đôi mắt đục ngầu của bà xa xăm về phía từ đường.

 

hiếu kỳ: “Là tà môn gì bà?”

 

Bà nội khựng , trả lời ngay.

 

“Tiểu Yến Tử, cháu nhận ? Con gái trong làng , chẳng ai kết hôn, tất cả đều ở tầm hai mươi tuổi là biến mất thấy tung tích?”

 

“Chẳng họ công ? Làm việc gửi tiền về, phụ giúp gia đình mà?”

 

Bà nội lắc đầu bí hiểm, ánh mắt mờ đục tràn đầy bi thương.

 

Bà ghé sát bên tai , thì thầm:

 

“Bởi vì… họ chẳng sống nổi qua tuổi hai mươi.” 

 

“Tất cả đều kéo từ đường để phối giống, sinh từng lứa từng lứa con.”

 

“Giống như bụng của một con ngựa, từ phía rặn một đống, bên trong là trẻ con.” 

 

“Những bé gái trong cũng sẽ cùng mệnh với chúng.”

 

Giọng bà trầm khàn, khiến rùng , sợ đến mức gần như bật .

 

rúc lòng bà, nhịn bấu mạnh bà một cái:

 

“Bà! Bây giờ là thời đại nào mà bà còn kể chuyện ma dọa cháu. Thật sự dọa c.h.ế.t đấy, rõ ràng bà Yến Yến nhát gan mà!”

 

, chỉ nhẹ, xoa đầu .

 

Chúng ôm một lúc, lên tiếng:

 

“Cái thứ , cháu tuyệt đối uống. Chính là thứ mà dì Bình của cháu nấu, mùi vị đó cháu nhớ kỹ, nhất định, nhất định, nhất định uống!”

 

gật đầu, trong lòng dâng lên cảm giác kỳ quái khó tả.

 

Một lát , bà nội dậy, bận rộn việc.

 

Trong lòng vẫn còn nhiều nghi hoặc, những hình ảnh đáng sợ cứ lởn vởn trong đầu.

 

mấp máy môi, nhưng cuối cùng dám hỏi thêm.

 

Loading...