MA TÔN ĐẠI NHÂN CỦA TA - Chương 6
Cập nhật lúc: 2025-07-18 21:48:28
Ma Tôn ôm chặt lòng, lo lắng : "Ta suýt chút nữa mất nàng ."
Cái gì? Ta càng càng hồ đồ.
Không đúng a, thời gian ngắn như , Ma Tôn yêu sâu đậm ?
Hắn sợ mất ? Đùa cái gì !
Ta ngẩng đầu ngoài cửa sổ, bây giờ là buổi tối, hề mơ giữa ban ngày.
Ta cẩn thận nghĩ nghĩ , và Ma Tôn cũng chỉ mới quen gần đây thôi.
Sao cảm giác giống như quen từ lâu lắm ?
Haiz!
Nghĩ ... Càng nghĩ đầu càng đau.
Ánh mắt hướng lên , là ánh mắt thâm tình của Ma Tôn: "Nàng ?"
A, xong .
Đường đường là Ma Tôn, thể dịu dàng như ?
, thích.
Sắp đến cửa Ma Cung, Ma Tôn ngăn tiếp tục tiến lên: "Không , đợi ."
Ta nghi hoặc: "Sao ?"
Lời còn dứt, từ hướng Ma Cung, một bay tới.
Là Quỷ Vương, đến ý !
Ta kinh ngạc trừng mắt Ma Tôn: "Ma Tôn đại nhân, kẻ thù của ngài nhiều thật đấy."
Ma Tôn cưng chiều liếc một cái: "Đừng sợ, ở đây."
Ôi chao, ơi! Ngọt c.h.ế.t mất.
Hắn che chở ở phía , một nghênh đón sự tấn công của Quỷ Vương.
Quỷ Vương thấy chiếm lợi lộc gì, liền bắt đầu lớn tiếng: "Mặc Nghiêu, giao Thiên Sơn Tuyết Liên đây, bằng sẽ san bằng Ma Cung của ngươi."
Ma Tôn: "Vậy ngươi thử xem?"
Ồ! Không hổ là Ma Tôn, chuyện đúng là ngông cuồng!
Ta thích quá !
Quỷ Vương thật sự đến thử, chỉ thấy tế một mũi tên.
Mũi tên sát khí ngút trời, kinh hãi, chút lo lắng Ma Tôn.
Chỉ thấy lông mày nhíu . Xem cái truyền thuyết là thật .
Trong truyền thuyết, một mũi tên Hiên Viên tỏa sát khí, là khắc tinh của Ma tộc, trúng tên nhẹ thì đánh về nguyên hình, nặng thì hồn phi phách tán. Bất kể là trường hợp nào, đối với Ma Tôn mà , đều là đả kích hủy diệt.
Trong lúc điện quang hỏa thạch, Ma Tôn khoanh trong lớp bảo vệ, bay nghênh chiến mũi tên Hiên Viên.
Ta ngẩng đầu, vô tình đối diện với ánh mắt của Quỷ Vương, chỉ thấy khóe miệng nhếch lên.
Ta đột nhiên một dự cảm lành.
như dự đoán, mục tiêu của mũi tên Hiên Viên là !
Trong khoảnh khắc ngã xuống, vẫn còn nghĩ, tại Ma Tôn gây thù chuốc oán, xui xẻo luôn là ?
Chẳng chỉ là một đóa sen tuyết Thiên Sơn thôi , đưa cho chẳng xong…
Không xa, một tiếng gầm giận xé gan xé ruột vang vọng khắp gian.
Ma Tôn , , thật sự xong …
Trong lúc mơ màng, bước một rừng đào.
Nơi đây tiên khí lượn lờ, vạn vật tĩnh lặng.
Đột nhiên, một tràng tiếng như chuông bạc vang lên, thật quen thuộc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ma-ton-dai-nhan-cua-ta/chuong-6.html.]
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ
Ta theo âm thanh tìm đến.
Ta chút thể tin , đây chẳng là ?
Vậy … là ai?
"Vãn Ngưng."
Một đàn ông mặc bạch y, tựa như tiên nhân.
Đợi , kinh ngạc tột độ.
Ma Tôn đại nhân!
Ta chợt nhớ , chẳng c.h.ế.t ?
Vậy bây giờ đang ở ?
Vì phụ nữ cũng gọi là Vãn Ngưng, còn tướng mạo giống hệt ?
Ma Tôn vì xuất hiện ở đây?
Chẳng lẽ cũng Quỷ Vương g.i.ế.c ?
Ta bụng đầy nghi vấn, quyết định tìm Ma Tôn hỏi cho rõ.
mà… hình như thấy .
Hắn cùng "Vãn Ngưng" sớm chiều chung đụng, kỹ càng.
Hai họ quen , yêu , bên … sinh ly, tử biệt.
Càng xem càng cảm thấy, nơi giống như Thái Hư Ảo Cảnh, chỉ ở ranh giới sinh tử mới thể tiến , thấy tiền kiếp và kiếp của .
Rõ ràng, "Vãn Ngưng" chính là tiền kiếp của .
Vậy là tiền kiếp, và Ma Tôn ở bên .
Chậc chậc! Nếu tận mắt thấy, đánh c.h.ế.t cũng tin.
Đang xem đến chỗ quan trọng, một cái lảo đảo, ngã khỏi ảo cảnh.
Có đang gọi .
"Vãn Ngưng…"
Nghe giọng là Tiểu Điệp.
khi tỉnh , phát hiện Tiểu Điệp mắt khác hẳn .
Ta cảnh giác rời xa nàng một chút: "Ngươi là ai biến thành?"
Người đầu tiên là ngẩn , đó trong mắt lộ một tia thất vọng.
Nàng niệm một cái quyết, thi pháp lên .
Trong khoảnh khắc, những chuyện cũ như thước phim chậm phát trong đầu .
…
Một canh giờ .
Ta chút kích động: "Tinh Bạch?"
Người : "Vãn Ngưng, cuối cùng ngươi cũng nhớ ."
"Ừm."
Sau một hồi hàn huyên, Tinh Bạch với , ở tiền kiếp, khi vẫn lạc, Mặc Nghiêu để bảo một tia hồn phách của , hiến kim đan của , từ đó sa ma đạo, trở thành Ma Tôn.
vì nước Vong Xuyên trong ma cung, ký ức chút thiếu sót, cho nên nhất thời nhớ .
Chân của vốn là sen tuyết Thiên Sơn, cơ duyên xảo hợp, Tinh Bạch thi pháp, khiến bám một đóa hoa sen, trở thành dáng vẻ hiện tại.
Tinh Bạch để thể chăm sóc hơn, nàng hóa thành một con yêu hồ điệp, đến bên cạnh .
Ta suy nghĩ hồi lâu, chỉ nách: "Giải thích về dấu ấn ngôi ?"
Tinh Bạch ngượng ngùng : "Chẳng là sợ ngươi lạc … Thông cảm vạn tuế."
Các bạn theo dõi Thuyết để nhận thông báo truyện mới nhé 😘