Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Mạnh Du Thắng, Anh Phải Trả Giá - 05. Hoàn

Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:45:28

, thấy c.h.ế.t nhẹ nhàng như , cảm thấy quá dễ dàng cho .

 

Buổi chiều, Mạnh Du Thắng ở bệnh viện, cử động , đều đau.

 

chu đáo đút thuốc cho , đó ngủ.

 

Các y tá đều thật ngoan ngoãn, bảo ngủ là ngủ.

 

Chỉ là, chỉ , đây là thuốc độc.

 

Thứ thuốc mạn tính xâm nhập ngũ tạng lục phủ của , bây giờ là thuốc độc cho hôn mê.

 

Đến ngày nghiệp của trường, đến trường xin thôi học, còn Mạnh Du Thắng thì nhận gì cả.

 

Anh dựa thế lực và tiền tài trường cao đẳng, cuối cùng vẫn đuổi học.

 

Còn , trường đại học 985 sắp bắt đầu .

 

09.

 

Mạnh Du Thắng viện, còn thì bắt đầu kế hoạch thi đại học của .

 

thi đại học, đó chờ đợi kết quả.

 

Lại một đến bệnh viện, là hai tháng .

 

cho rằng Mạnh Du Thắng chết.

 

chết, hơn nữa sắc mặt còn hơn nhiều.

 

Y tá đẩy cửa sổ ngắm cảnh, lặng lẽ đến phía , mang theo một bó hoa.

 

Mạnh Du Thắng , cô y tá thức thời vội vàng rời .

 

"Không chào đón em ?"

 

Mạnh Du Thắng chỉ nhàn nhạt hỏi: "Em dị ứng phấn hoa ? Em quên ?"

 

"Ồ, ngại quá." với : " em cũng là cố ý."

 

Mạnh Du Thắng chuyện, ôm lấy về phía , hai mắt đỏ.

 

"Thật đều , Ngụy Thu Thủy."

 

Anh thản nhiên lấy một tờ đơn ly hôn, đó đưa cho .

 

"Ly hôn ."

 

hai lời liền đoạt lấy, ký tên, vui vẻ chuẩn thì Mạnh Du Thắng gọi .

 

"Ngụy Thu Thủy, em đợi một chút! Em một câu nào với ? Em thật sự từng yêu một chút nào ?"

 

suy nghĩ hồi lâu, chằm chằm khuôn mặt trắng bệch của .

 

"Đương nhiên là ."

 

nghĩ đến một vài ký ức, đó xoay gần .

 

"Em cho , Mạnh Du Thắng, thật mỗi ngày ở bên cạnh , em đều quên, chỉ là việc dị ứng phấn hoa, mà còn những lời với ba em! Những điều đó em đều quên! Tặng hoa cho , là em cố ý. Đến gần , cũng là em lên kế hoạch từ lâu."

 

"Anh ngây thơ cho rằng là gu của em? Anh cảm thấy em sẽ yêu ? Cho nên cảm thấy em nịnh bợ nhiều năm như là vì ở bên cạnh ?"

 

từng bước ép sát , Mạnh Du Thắng chỉ chớp mắt.

 

"Mấy năm nay, thật sự cảm thấy em hiểu gì ?"

 

Mạnh Du Thắng hỏi ngược , thật sớm .

 

"Ha ha." nhạo một tiếng, nghiêng mắt .

 

"Anh căn bản hiểu, chỉ là vì năm đó đối với em còn hoài nghi mà thôi! Anh chỉ tìm một lý do để xác minh sự hoài nghi đó của !"

 

Mạnh Du Thắng run rẩy, chút nghi ngờ .

 

Trong nháy mắt xoay , tay nắm lấy.

 

"Thật , ."

 

" em thật sự quyết đoán rời xa như ? Bên cạnh một ai! Đều là do em hại!"

 

Anh bất lực gào lên.

 

"Vậy nghĩ tới, ba em ? Ông chết, chỉ còn một em, nghĩ đến? Sao cảm thấy em đáng thương?"

 

Mạnh Du Thắng trầm mặc.

 

"Thôi, như thể hiểu."

 

rời .

 

Ra đến cửa thì vặn gặp Hứa Mạt Mạt.

 

bên cạnh cô thêm một đàn ông, trong lòng đó ôm một đứa trẻ.

 

chỉ bình thản liếc một cái, đó tránh .

 

Mạnh Du Thắng đẩy xe lăn, cũng lúc thấy cảnh .

 

Mọi thứ đều đổi, nhưng Mạnh Du Thắng nhất định sẽ vĩnh viễn nhớ rõ, đây đều là những gì đáng nhận.

 

10.

 

Ngay đó, chúng ly hôn.

 

, bộ tiền của trong túi của .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/manh-du-thang-anh-phai-tra-gia/05-hoan.html.]

 

chút do dự bán căn nhà của , đó đến một thành phố khác mua nhà mới.

 

trở nhà của ba, vặn gặp một đám ở cầu thang.

 

"Cảm ơn cô! Bồ Tát sống!"

 

"Nếu cô, chúng tiền của thể lấy ! Xin cô nhất định bảo ông chủ Mạnh đừng nợ lương nữa!"

 

...

 

Bọn họ chắp tay vái lạy, đối với bái cầu.

 

giải thích, chỉ với bọn họ, sẽ ông chủ Mạnh, tiền lương của bọn họ cũng nhất định sẽ nợ.

 

Rốt cuộc, lưng bọn họ chỉ là một xấp tiền mặt, mà còn là trụ cột kinh tế của một gia đình khác, một khi tiền , đón chờ bọn họ thể là sụp đổ, bất lực, thậm chí là tử vong.

 

Không ai dạy bọn họ cách bảo vệ quyền lợi, bọn họ càng tiền để thuê cái gọi là luật sư, bọn họ , chỉ là ở trong vô sụp đổ trời tối dần.

 

Vậy bọn họ sai điều gì?

 

Trời tối, chậm đợi hoa nở.

 

Ngày hôm , Mạnh Du Thắng tìm đến tận cửa.

 

Anh đẩy đến chặn cửa nhà .

 

ôm ảnh của ba, lạnh lùng .

 

"Em chuyển bộ tài sản của ?"

 

" ."

 

Mặt Mạnh Du Thắng tức giận đến đỏ bừng, một thở lên , trực tiếp phun một ngụm m.á.u xuống đất.

 

Anh cố gắng về phía , kết quả vì thể nên ngã xuống đất.

 

"Ngụy Thu Thủy! Em thật sự điên ."

 

trả lời, chỉ lặng lẽ rời .

 

Kết quả còn đến chỗ ngoặt, bên cạnh liền hét lớn một tiếng.

 

"Cứu mạng! Có c.h.ế.t !"

 

nắm chặt chiếc rương trong tay, dùng khóe mắt liếc .

 

Mạnh Du Thắng trong vũng máu, mặt vô cùng hoảng loạn.

 

Mạnh Du Thắng chết.

 

Kẻ kiêu ngạo ương ngạnh cuối cùng chết.

 

chỉnh quần áo, đó đến mộ của ba.

 

Ngày hôm đó mặt trời đặc biệt rực rỡ, chiếu lên ảnh của ông trai.

 

ai ? Ngày ông đ.â.m chết, mưa xối ba tiếng đồng hồ.

 

Không ai nhận t.h.i t.h.ể của ông, ai dám lên giúp ông báo cảnh sát.

 

Trên thế giới , sự nhát gan đều đến từ việc đủ tự tin.

 

Ông chỗ dựa, nhưng tương lai của ông còn .

 

vẫn cứ nhớ rõ ngày hôm đó, ông nắm tay , từng bước một đến nhà của ông.

 

Ông học theo TV, tết tóc cho , xiêu xiêu vẹo vẹo, tóc còn tua tủa khắp nơi.

 

Thế nhưng ông vẫn hài lòng, còn mong đợi, phấn khởi.

 

"Đẹp ?"

 

"Xấu."

 

chỉ thấy ba thở dài một , đó trong mắt toát vẻ mất mát.

 

vội vàng vỗ vỗ mu bàn tay ông, bắt đầu gật đầu : "Đẹp, cực kỳ!"

 

Cuối cùng ông cũng .

 

Sau đó nghiêm trang vỗ n.g.ự.c , nhất định học tập thật , ngày càng tiến bộ, tết tóc càng ngày càng .

 

Sau , khi lên cấp hai, cuộc sống càng thêm khó khăn.

 

Vì để yên tâm học tập, ba sẽ dậy sớm nửa tiếng, đó đặt một chai sữa bò bàn cho .

 

Mỗi chỉ cần ăn cơm, ông sẽ ở phía , thành thục tết cho một b.í.m tóc.

 

Trước khi , ông còn dặn dò , học hành cho , ba ở phía con đây.

 

Ông ở phía ? xoay , ánh mặt trời kéo dài bóng dáng của , từng giọt nước mắt rơi mặt giày.

 

Bây giờ lẽ ông thật sự ở phía , nhưng dường như, còn cách nào thấy ông nữa.

 

Sinh , sinh , gì khác ?

 

đầu, lặng lẽ đặt hai tờ giấy báo trúng tuyển đại học 985 xuống.

 

Sau đó, nhấc chân rời .

 

Bởi vì còn mang theo kỳ vọng của ông, đến những nơi xa hơn...

-Hoàn-

 

Loading...