May Mắn Thoát Chết - Chương 3
Cập nhật lúc: 2025-05-24 17:26:42
“Khi các người đ á n h em gái tôi, muốn đuổi con bé đi có nghĩ đến hai mẹ con con bé sẽ ở đâu không? Giờ việc xảy ra với bản thân mới biết đau sao?”
"Có con nhỏ trong nhà thật sự rất nguy hiểm."
Trương Thịnh sắc mặt biến đổi dữ dội trong chớp mắt, hắn vội vàng bò xuống từ giường bệnh, định nắm lấy tay tôi nhưng bị tôi tránh né ngay lập tức.
"Đừng đụng vào tôi, tôi thấy bẩn!"
"Tôi không cần một thái giám làm chồng của mình."
Nghĩ đến cảnh họ đ á n h đ ậ p tôi, lòng tôi trào lên ý nghĩ phải trừng trị thật đau.
Quả nhiên, mặt Trương Thịnh lập tức trắng bệch.
Trương Chiêu Đệ không nhịn được, định lao tới đ á n h tôi nhưng bị anh trai tôi một cước đ á ngã!
"Cút ngay, cô dám động vào em gái tôi lần nữa, tôi đ á n h cô gãy chân!"
"Cô tốt nhất nghĩ kỹ, bây giờ cô còn có con trai phải chăm sóc, nếu dám trêu chúng tôi lần nữa, cô sẽ không bao giờ được gặp mặt con trai, chỉ có thể đi gặp chồng cô thôi."
Trương Chiêu Đệ sợ hãi không dám nhúc nhích, bắt đầu gào khóc than thở số phận khổ sở.
Cuối cùng Trương Thịnh cũng đành phải ngoan ngoãn ký tên.
Cầm tờ thỏa thuận trên tay, tôi rời bệnh viện giữa những lời nguyền rủa của họ.
Tôi quyết liệt rời đi, vĩnh viễn vứt bỏ đám người thối nát ấy lại phía sau.
Dù họ sống hay chec, sung sướng hay khổ cực.
Lần nghe tin tức về họ là từ một người bạn chung.
Nghe nói họ đã dọn về ngôi nhà cũ ở quê, cả nhà đổ lỗi cãi vã lẫn nhau, ngày ngày đ á n h nhau.
Vì đều trở thành phế nhân không thể kiếm tiền, cuộc sống trở nên cùng cực nghèo khó.
Đến mức ai cũng có thể chà đạp lên họ.
Tôi bán căn nhà đó, mua một căn khác trong khu phố của bố mẹ tôi.
Ngày ngày được ở bên bố mẹ và anh trai, tôi lại được cưng chiều như một cô bé hạnh phúc.
Nhìn đứa con gái đáng yêu trong lòng, lòng tôi dâng lên một niềm vui nhẹ.
Nửa đời trước hỗn độn ấy, giờ đã khép lại hoàn toàn.
(Hết toàn văn)