Mẹ Kế Độc Ác Không Sụp Đổ Hình Tượng - Chương 2
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:12:20
hiền lành:
"Thế , ai cho cô lý do, cô sẽ cho năm nghìn tệ."
Dưới sự cám dỗ của tiền bạc, kẻ nhanh chóng d.a.o động.
"Ai bảo nó lo chuyện bao đồng."
"Bọn cháu chỉ chơi đùa với một con bé thôi, chụp vài tấm ảnh, mà nó điên lên lao đánh bọn cháu."
đổi sắc mặt, bình tĩnh hỏi:
"Ảnh gì? Cho cô xem thử ?"
Một đứa còn do dự, nhưng hai đứa sớm tiền mờ mắt, liền rút điện thoại .
"Cô xem , chỉ là chụp mấy tấm ảnh thôi mà."
"Cháu thấy, vì đuổi nó khỏi nhà, chi bằng đưa thẳng trại tâm thần cho xong."
màn hình.
Là những bức ảnh chụp lén váy, cùng những hình ảnh bạo lực học đường.
khẽ gật đầu.
Rồi mở cửa, đưa điện thoại thẳng cho cảnh sát.
"Cảnh sát ạ, các cũng đấy. Con là thấy chuyện bất bình, tay nghĩa hiệp."
"Còn mấy tên nhóc , đề nghị đưa thẳng trại giáo dưỡng để cải tạo."
9
Bước khỏi đồn cảnh sát, ánh mắt Lục Vọng đầy phức tạp.
"Lục Vọng!"
Một giọng nhẹ nhàng vang lên.
Cậu đầu đến, nhíu mày:
"Sao ở đây?"
Cô gái siết chặt dây đeo cặp sách, giọng lí nhí như muỗi kêu:
"Tớ… cảm ơn giúp tớ!"
Lục Vọng: "Tớ đánh bọn nó chỉ vì bọn nó quá phiền, chẳng liên quan gì đến cả."
Cô gái: "…."
trợn mắt: "Làm màu!"
Lục Vọng nghiến răng.
Cô gái bật khúc khích, lễ phép cúi đầu với :
"Cảm ơn cô nữa, dì ạ!"
Nhìn cô bé chạy , Lục Vọng sa sầm mặt mày, cuối cùng cũng lên tiếng hỏi:
"Sao cảm ơn ? Hai quen từ khi nào thế?"
: "Liên quan gì đến con?"
Lục Vọng: "…"
Không lâu , giọng điệu chút gượng gạo:
"Đừng tưởng giúp con mà con sẽ cảm kích ."
: "Ai cần con cảm kích? Về nhà sẽ ‘tính sổ’ con !"
10
Khi bóc đến con tôm thứ ba trăm lẻ tám, Lục Vọng sụp đổ.
"Cái gọi là ‘tính sổ’ chính là thế ?!"
“Chứ còn gì nữa?”
"Bóc nhanh lên, đuổi kịp tốc độ ăn của , con xứng đáng đại ca ?"
Lục Cẩu Đản im lặng, chỉ lẳng lặng tăng tốc.
Lục Thiết Trụ bưng pha xong, cẩn thận đặt xuống bên tay .
sang Lục Tam Nha, cô bé ngây thơ chớp mắt.
"Còn con, qua đây đ.ấ.m lưng cho ."
Làm kế độc ác, đúng là dễ như trở bàn tay~
11
Sau vụ bóc tôm, lòng hận thù của Lục Vọng với càng sâu sắc hơn.
Lục Châu cũng dạy dỗ đến ngoan ngoãn lời.
Bây giờ chỉ còn một đứa cuối cùng là Lục Tuyết.
đắp mặt nạ, suy nghĩ xem nên "thu phục" con bé thế nào.
lúc đó, cửa phòng vang lên tiếng gõ.
mở cửa.
Cô bé ôm một con búp bê to còn hơn cả , ngước mắt .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/me-ke-doc-ac-khong-sup-do-hinh-tuong/chuong-2.html.]
… Có chút đáng yêu.
Không chắc lắm, xem xét thêm.
"Có chuyện gì?"
cố gắng giọng lạnh lùng hơn.
Lục Tuyết rụt vai , giọng lí nhí như muỗi kêu:
"Con… con dám ngủ một …"
ngoài, trời đang mưa giông, sấm chớp đùng đoàng.
Ban đầu định nhạo con bé nhát gan, nhưng chợt nghĩ điều gì đó.
mở cửa cho con bé .
Đôi mắt Lục Tuyết lập tức sáng rực lên.
Tội nghiệp Lục Tam Nha, rơi cái bẫy của .
Chờ con bé ngoan ngoãn xuống giường.
lật tay lấy một quyển truyện cổ tích kinh dị, bắt đầu với giọng điệu đầy độc ác.
Năm phút .
Cô nhóc chính thức bật .
sảng khoái chọc chọc cái đang rúc thành một cục trong chăn:
"Nhóc con, đừng để nước mắt rơi lên giường , là ăn đòn đấy."
Trêu xong, chuẩn rửa mặt.
Không ngờ cô bé ôm chặt lấy chân, giọng nức nở:
"Con thể tắm cùng … Con sợ…"
: "…"
Thôi .
rộng lượng đồng ý.
khi cởi quần áo của cô nhóc , thấy con bé đầy những vết bầm tím, lập tức nhíu mày.
còn tay ngược đãi nó, thế ?
"Này, nhóc con, mấy vết thương ở ?"
"Có con lén đánh ở trường ?"
Lục Tuyết ngượng ngùng ôm lấy cơ thể nhỏ bé, lắc đầu:
"Là thầy Lưu thưởng cho con."
"Thầy chỉ những bé gái ngoan và xinh nhất lớp mới nhận."
: "…"
Nhìn gương mặt ngây thơ của cô bé, nhịn nghiến răng nghiến lợi.
Má nó chứ. là cả cái nhà xui tận mạng.
12
Hôm , đưa cô nhóc đến trường.
Sau khi thấy thầy Lưu trong lời kể của con bé, trở xe.
Rồi mở thiết lén điện thoại.
Nghe thấy dụ dỗ Lục Tuyết cởi quần áo, lập tức xách theo gậy bóng chày bước trường.
Thầy Lưu thấy , rõ ràng chút hoảng hốt:
"Phụ của Lục Tuyết, chị đến đây?"
cô bé bên cạnh vẫn còn ngây thơ hiểu chuyện, vung gậy đập thẳng tên cầm thú mặt.
"Bà mày đến xử lý mày đây, đồ cặn bã!"
Hồng Trần Vô Định
Hắn đánh đến mức chạy toán loạn, cuối cùng chui lưng vị hiệu trưởng chạy đến.
"Hiệu trưởng, chuyện gì xảy , vị phụ đánh !"
Nghe vu oan ngược , lạnh:
"Mày đánh mà tự lý do ?"
"Quấy rối trẻ em, chuẩn tù mà bóc lịch !"
ném bản ghi âm trong thiết lén cho hiệu trưởng.
Sắc mặt cả hai lập tức đổi.
Thầy Lưu nghiến răng, cố gắng chống chế:
"Bản ghi âm chứng minh gì cả."
" bảo Lục Tuyết cởi áo vì con bé ngã, chỉ kiểm tra xem thương thôi."
"Không tin chị cứ hỏi con bé, còn cho nó kẹo mà!"