Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Mẹ tôi mang nặng tư tưởng trọng nam khinh nữ - 6

Cập nhật lúc: 2025-07-08 22:49:34

 

Gia đình thầy hiệu trưởng thể nào xoay xở nổi năm mươi nghìn đồng.

Họ cố gắng hết sức .

Thật , nhất thiết nhà thầy hiệu trưởng, chỉ là thầy nhận nuôi cô gái , mang bất hạnh cho họ ở kiếp .

Khâu Xuân Mai khăng khăng đòi tiền, nhưng cũng cách kiếm tiền.

nhớ như in một dãy đặc biệt.

Tại nhớ rõ đến ư? Là bởi vì ở kiếp , thầy hiệu trưởng từng là giáo viên dạy môn Ngữ văn của

Thầy từng giao một bài tập về nhà, yêu cầu chúng xem chương trình Thời sự hàng ngày chép từng tiêu đề tin tức.

Có một bản tin để ấn tượng vô cùng sâu sắc trong tâm trí : đó là tin tức về một ở huyện chúng trúng giải độc đắc xổ , với tiền thưởng lên đến hai trăm nghìn đồng.

đến huyện để mua vé .

Tối hôm đó, tìm đến nhà sư mẫu để vay chút tiền lộ phí.

ngờ, bắt gặp viện trưởng của trại trẻ mồ côi đang dẫn theo một bé gái đến nhà.

Cô bé nhận ngay, chính là đứa trẻ mà gia đình thầy hiệu trưởng nhận nuôi ở kiếp , tên là Dương Thiến Nghi.

Ánh mắt chợt tối sầm

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/me-toi-mang-nang-tu-tuong-trong-nam-khinh-nu/6.html.]

rằng gia đình thầy hiệu trưởng tất cả những gì thể vì , nhưng trong lòng vẫn khỏi cảm thấy chút gì đó khó chịu, hụt hẫng.

Chắc chắn rằng, họ từ bỏ ý định nhận nuôi .

cho dù họ từ bỏ chăng nữa, cũng thể nào trơ mắt họ nhận nuôi cô bé , sẽ mang tai họa cho họ.

còn kịp xông nhà thì thấy giọng sư mẫu với bà viện trưởng: "Chúng hiện tại tạm thời ý định nhận con nuôi nữa, thực sự xin bà, đây là một chút lòng thành nhỏ, mong hai nhận cho."

Sư mẫu đưa một phong bao lì xì cho cô bé và bà viện trưởng.

Bà viện trưởng tỏ vô cùng lúng túng, nhận thì nhận cũng chẳng xong: "Đứa bé mấy hôm tin ngỏ ý nhận nuôi, nó vui đến mức mấy ngày mấy đêm liền ngủ

Con bé từ nhỏ bố ruột nhẫn tâm bỏ rơi, từng một gặp mặt họ, thực sự đáng thương. 

Khó khăn lắm mới chịu mở lòng nhận nuôi con bé... 

hai vị nhận con nhà lão Chu, là hai vị thử suy nghĩ một chút xem ?"

"Dù thì bố ruột của đứa bé đó vẫn còn sống sờ sờ đấy, hai nhận nuôi con nhà họ thì chẳng là uổng công vô ích ? Đợi đến khi đứa bé lớn lên, nó vẫn sẽ nhớ về bố ruột của mà thôi."

"Còn đứa nhỏ thì khác, con bé bố ruột, nó sẽ chỉ coi hai là chỗ dựa duy nhất đời thôi!"

Cô bé nước mắt lưng tròng, trông vô cùng đáng thương.

Sư mẫu chút xiêu lòng, nhưng vẫn kiên quyết : " và thầy Dương quyết định sẽ nhận con bé nhà lão Chu , hiện tại cũng sắp sửa bàn bạc xong xuôi chuyện, việc cứ quyết định như , thực sự xin bà."

"Sao mấy thể lật lọng tráo trở như chứ! Lúc thì nhận nuôi, lúc thì thôi, coi như con ch.ó mà dắt mũi đùa giỡn ! Nhà các nghèo kiết xác đến thế, cũng chẳng thèm con gái của các !" Dương Thiến Nghi chút do dự, thẳng tay ném trả phong bao lì xì mà sư mẫu đưa.

Loading...