Mệnh Cách Tỳ Hưu 3: Tìm Xác Tại Quỷ Thành - Chương 4
Cập nhật lúc: 2025-07-11 04:25:28
Trì Cảnh Niên bước tới, chúc mừng : “Diệp Hưu, chúc mừng cô thành nhiệm vụ đầu tiên.”
“Cảm ơn nãy.” Tôi ngước Trì Cảnh Niên, cố tìm một chút sơ hở gương mặt .
Lúc ở đáy giếng, lực hút lạnh lẽo cổ , cuốn vết máu, là do gây .
Cổ giờ vẫn còn lạnh.
Rốt cuộc làm vì ?
Chẳng lẽ là ma cà rồng?
Ý nghĩ khiến Trì Cảnh Niên, nhận da trắng một cách bất thường.
Tôi bỗng nhớ lời ông ngoại Chu Yến từng với : “Diệp Hưu, huyết mạch Tỳ Hưu của cháu đang thức tỉnh. Với ma cà rồng, đó là sức hút chí mạng. Cháu cẩn thận hơn.”
Có vẻ ma cà rồng đã ngửi thấy huyết mạch Tỳ Hưu và bắt đầu hành động?
“Nếu cô cảm ơn , giúp tìm thi thể cần tìm, thế nào?” Trì Cảnh Niên kéo suy nghĩ của trở .
“Được.” Tôi đáp. Ống kính vẫn đang , nếu từ chối, khán giả chắc chắn sẽ chỉ trích nghĩa khí.
Trì Cảnh Niên trời, mưa đã tạnh.
“Giờ mưa dừng , chúng thôi.”
Đạo diễn : “Trì ảnh đế, hỗ trợ Diệp Hưu thành nhiệm vụ, sẽ một lần hỗ trợ.”
Hỗ trợ là một bản đồ vẽ tay của Quỷ Thành, ghi gợi ý.
Bản đồ sẽ giúp ích nhiều cho nhiệm vụ tiếp theo của .
Trì Cảnh Niên nhận bản đồ, cũng ghé .
Kim Hạ kìm tò mò, bay lên trần nhà xuống bản đồ tay chúng .
Tôi và Trì Cảnh Niên gần, nhưng tâm trí dường như ở bản đồ, mà ở .
Tôi cảm nhận ánh mắt lướt qua cổ trắng của , yết hầu khẽ động.
Quả nhiên, uống máu !
Tôi hỏi Kim Hạ: “Hạ Hạ, căn biệt thự giam giữ phụ nữ ở ?”
Kim Hạ đáp: “Góc bên trái phía tây, dãy thứ hai từ lên, căn thứ ba.”
Tôi liếc vị trí đó bản đồ, ánh mắt trầm xuống, với Trì Cảnh Niên: “Vừa xem.”
Chúng rời khỏi căn biệt thự tránh mưa, máy theo .
Trên đường, và Trì Cảnh Niên thảo luận hướng .
Tôi chỉ một điểm góc bên trái phía tây bản đồ, : “Chỗ một chiếc xe phun nước bỏ hoang. Chúng đến đó xem.”
Trì Cảnh Niên tò mò: “Sao đến đó?”
Tôi phân tích: “Gợi ý của là chữ ‘Kim’, giả sử là kim loại. Chiếc xe phun nước phù hợp ? Nhìn bản đồ, ngoài xe phun nước, gì liên quan đến kim loại.”
Trì Cảnh Niên gật gù: “Cô lý. Đi xem thử.”
Chúng về phía xe phun nước bỏ hoang. Đến nơi, thấy một bóng dáng quen thuộc. Là Mạnh Sương Nhiên, đang gọi điện gần xe phun nước. Nghe nội dung, vẻ chị đang cãi với chồng, giọng điệu .
Thấy chúng đến gần, Mạnh Sương Nhiên vài câu với đầu dây bên , vội cúp máy.
Tôi dặn Kim Hạ: “Em xem phụ nữ giam còn ở đó .”
“Được.” Kim Hạ bay .
Mạnh Sương Nhiên ngạc nhiên khi thấy chúng , biết mục tiêu của chúng là xe phun nước, chị gia nhập nhóm.
Xung quanh xe phun nước cỏ dại mọc cao hơn , chỉ lộ phần mái.
Ba chúng chia ba hướng, vạch cỏ tiến , gần như chỗ đặt chân.
Càng sâu, càng ngửi thấy mùi lạ, trong đó mùi xác thối. Quả nhiên đoán đúng, gần xe phun nước chắc chắn thi thể.
Sau khi một vòng quanh xe, Trì Cảnh Niên chỉ bên trong: “Tôi trèo xem.”
Tôi và Mạnh Sương Nhiên ngoài, dùng đèn pin soi xe.
Cảnh tượng đúng như phim kinh dị.
Trì Cảnh Niên đeo khẩu trang và găng tay, trèo qua cửa sổ trong xe.
Tôi thoáng thấy vô số bóng đen chuyển động.
Bên trong thành ổ côn trùng và chuột ?
Trì Cảnh Niên nhảy trong xe, ngay lập tức, vô số rắn, côn trùng, chuột bọ từ trong xe chui .
Tôi và Mạnh Sương Nhiên bản năng chạy ngoài lùm cỏ.
Rắn, côn trùng, chuột bọ dám đến gần , chúng sợ . thể để khán giả ống kính nhận điều đó.
Mạnh Sương Nhiên thì khác, chị chuột làm ngã, chuột nhe răng sắc nhọn cắn quần jeans của chị.
lúc , một con quỷ nhỏ hung tợn từ bùa hộ mệnh ở cổ chị bay , đuổi lũ chuột .
Tôi đỡ Mạnh Sương Nhiên chạy ngoài, kiểm tra vết thương chân chị.
Quần jeans cắn rách, nhưng may mắn trầy da.
Con quỷ nhỏ nãy chui cổ Mạnh Sương Nhiên.
Ánh mắt trầm xuống, Kim Hạ đúng. Hóa nữ minh tinh thần bà nổi tiếng trong giới giải trí cũng nuôi quỷ nhỏ.
Tôi bảo Mạnh Sương Nhiên nghỉ ngơi, còn gần xe phun nước xem tình hình Trì Cảnh Niên.
Bình luận bùng nổ:
[Trời ơi, chương trình nguy hiểm quá! Sợ chết mất!]
[Cả đống rắn, côn trùng, chuột bọ, nổi da gà luôn!]
[Nếu ở đó, chắc ngất xỉu , đùa !]
[Trì Cảnh Niên còn trong xe, gặp nguy hiểm chứ? Lo quá!]
[Tôi lầm chứ? Diệp Hưu còn dám gần xe phun nước? Gan cô to thật!]
[Tính cách cô chẳng giống con gái chút nào, còn đàn ông hơn cả !]
[Chuyển fan !]
Khi đến gần xe phun nước, thấy Trì Cảnh Niên nhảy từ cửa sổ.
Hắn nhàn nhạt : “Tôi kiểm tra , bên trong thi thể.”
Lúc đó, rắn, côn trùng, chuột bọ đều đã trốn lùm cỏ, dám đến gần xe phun nước.
Tôi quan sát Trì Cảnh Niên.
Người sạch sẽ đến mức kỳ lạ, như thể lũ rắn, côn trùng, chuột bọ trong xe nãy dám gần , nên mới bỏ chạy ngoài.
Vậy thì, thân phận ma cà rồng của xem như xác nhận.
Hay lắm, mặt là một ma cà rồng sống sờ sờ, đúng là kích thích.
Bình luận tràn ngập:
[Wow, Trì ảnh đế ngầu trai, rắn côn trùng cũng sợ!]
[Chồng ơi, khoảnh khắc bước từ xe phun nước, em đã nghĩ xong tên con chúng !]
Các em bé fan ơi, khuyên các em bình tĩnh chút. Nếu biết Trì ảnh đế là ma cà rồng, các em còn cuồng nhiệt đu idol như ?
Tôi và Trì Cảnh Niên một vòng quanh xe phun nước, đồng thanh : “Thi thể ở xe.”
Xác định mục tiêu, việc đào thi thể tiếp theo giao cho đội chuyên nghiệp.
Nhân lúc ống kính chỗ khác, đến căn biệt thự bỏ hoang phía tìm Kim Hạ.
Kim Hạ bay từ tầng hầm, : “Chị Hưu, phụ nữ giam đã chuyển nơi khác. Người đàn ông đó cũng biến mất.”
Điều trong dự đoán của .
Người đàn ông đó biết ekip chương trình đang ở đây từ lúc theo dõi.
Gã vội vã chẳng để chuyển phụ nữ giam ?
Điều hiểu là, Mạnh Sương Nhiên đã phát hiện , chị giấu bí mật ?
Mục đích của chị là gì?
“Hạ Hạ, em tìm tung tích phụ nữ đó tiếp .”
“Được.” Kim Hạ bay .
Nửa tiếng , xe phun nước di dời, đội đào xác bắt đầu làm việc.
Quả nhiên, họ đào một bộ xương trắng.
Đạo diễn bước tới với Trì Cảnh Niên: “Trì ảnh đế, chúc mừng là thứ hai thành nhiệm vụ. Giờ rút phần thưởng của nhé.”
Trì ảnh đế chọn quả bóng xanh giữa xanh và đỏ, nhận một căn biệt thự trị giá 10 triệu ở Long Thành.
Diệp Hi và Lưu Khanh Triệt biết từ lúc nào đã đến đây.
Họ nãy thu hoạch gì.
Diệp Hi chân sắp mỏi nhừ, xin đạo diễn cho về xe nghỉ ngơi hai tiếng khi tiếp tục tìm.
Đạo diễn thấy tối nay thu hoạch khá , đồng ý cho nghỉ giữa hiệp hai tiếng để mọi chợp mắt.
Đến 2 giờ sáng sẽ tập hợp .
Bốn nghệ sĩ khác đều xe riêng, chỉ .
Trì Cảnh Niên bước tới mời : “Diệp Hưu, cô lên xe của nghỉ ? Xe khá rộng, nhường giường lớn cho cô, ngủ giường nhỏ.”
“Không cần.” Tôi từ chối thẳng thừng.