Mèo con cùng tôi trọng sinh để bảo vệ tôi - Chương 3
Cập nhật lúc: 2025-07-10 04:33:50
8.
Để chống cái lạnh cực độ, chỉ tích trữ hàng thôi còn xa mới đủ.
Chỉ còn đầy nửa tháng nữa, nhiệt độ sẽ bắt đầu giảm nhanh.
bắt đầu lập kế hoạch cải tạo nhà.
Lắp thêm vật liệu cách nhiệt bên trong và bên ngoài, cửa và cửa sổ kín và ấm hơn, lắp rèm cửa dày hơn cùng với các loại chăn lông.
Lắp đặt pin năng lượng mặt trời mái nhà, cùng với việc đặt nhiều máy phát điện kết nối với trong nhà.
Đồng thời, xét đến vấn đề an ninh, cũng cần tăng cường bảo vệ cho bộ ngôi nhà.
thống nhất phương án với đội thi công, ngày mai sẽ bắt đầu .
Khi về đến nhà, vui vẻ hô to:
“Cầu Cầu! Mẹ thành một việc lớn! Lần nhất định sẽ để con...”
từ trong nhà vọng tiếng phì phì đe dọa của Cầu Cầu.
kịp giày, vội vàng chạy :
“Cầu Cầu, con ?!”
Trong phòng khách, Cầu Cầu đang ghế sofa, xù lông đối đầu với hai khác.
Nghe thấy về, Trần Hạo , nhíu mày :
“Tân Di, chuyện gì đây? Chất đống nhiều đồ vô dụng thế , định mở cửa hàng tạp hóa trong nhà ?”
Căn nhà của hiện giờ chất đầy các loại vật tư, lộn xộn.
Từ Lệ Lệ kéo tay áo , rụt rè :
“Anh Trần Hạo, Tân Di thế bình thường lắm, thể là bệnh , đừng cô nữa.”
Họ dám tự tiện xông nhà ?!
Ai cho phép ?
Toàn lạnh toát, run rẩy ngừng.
Hình ảnh họ chiếm đoạt nhà kiếp như hiện về mắt.
Mắt đỏ ngầu, giận dữ chất vấn:
“Đây là nhà ! Ai cho phép các đây?!”
9.
Vừa thấy , Cầu Cầu liền nhảy xuống khỏi ghế sofa, chắn mặt , nhe răng gầm gừ với họ.
Nó bảo vệ .
Mũi cay cay, vội vàng cũng che chở cho nó.
Trần Hạo hài lòng trách móc:
“Con mèo em nuôi cũng chẳng quy củ gì cả, bọn cửa, hung dữ, còn chiếm cả ghế sofa cho .”
Từ Lệ Lệ cũng bên cạnh thêm dầu lửa:
“Anh Trần Hạo, thấy con mèo lớn hơn ít ?”
Trần Hạo bình thường ít gặp Cầu Cầu, giờ mới phát hiện:
“Nó lớn thế ?”
Từ Lệ Lệ che miệng, giả vờ kinh hãi :
“Con mèo Tân Di nuôi mười năm , thể lớn thêm nữa, nó thế , thành yêu quái gì đó chứ?”
“Ở quê đều , động vật nuôi lâu năm, nếu thông linh tính, trở thành yêu quái, sẽ hại , ăn thịt , chỉ thể xử lý càng sớm càng . Con mèo của Tân Di, cũng...”
Họ còn dám định hại Cầu Cầu!
tức đỏ mắt, chộp lấy bình hoa bàn ném về phía Từ Lệ Lệ!
“Á!”
Từ Lệ Lệ hét lên một tiếng, Trần Hạo ôm lòng.
“Bạch Tân Di! Em thực sự bệnh ?”
Trần Hạo quát:
“Em nhà cửa lộn xộn, mua nhiều thứ vô dụng thế , còn coi con mèo bình thường như báu vật, đang gì ?!”
Ngực phập phồng:
“ đang gì? gì trong nhà đều là tự do của , các quyền gì tự tiện xông nhà ?!”
Trần Hạo quát , phần lúng túng biện minh:
“... Trước đây bố chúng trao đổi chìa khóa dự phòng, bảo chăm sóc em nhiều hơn. Gần đây em chịu liên lạc với ai, ngay cả là bạn trai cũng chặn, em thể đừng bướng bỉnh như ? Nên mới...”
Trần Hạo và sống trong cùng một khu.
Chúng thanh mai trúc mã từ nhỏ, hai gia đình cũng quan hệ ăn.
Bố chúng thường xuyên công tác, khi lớn ở nhà, cũng sẽ chăm sóc lẫn .
bây giờ, chúng đều trưởng thành, từ lâu cần chăm sóc nữa.
quan tâm đến chuyện ở trường và Trần Hạo, nhưng vẫn luôn giữ liên lạc với bố .
Họ rõ ràng là đột nhập trái phép, còn đường hoàng là vì ?
Thật quá vô sỉ!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/meo-con-cung-toi-trong-sinh-de-bao-ve-toi/chuong-3.html.]
“Bố bảo đến xem ?”
“Anh còn là bạn trai , bây giờ đang ôm ai?”
10.
Trần Hạo nghẹn lời, đành miễn cưỡng buông tay đang ôm Từ Lệ Lệ .
Từ Lệ Lệ rơi nước mắt, mặt đẫm lệ :
“Hai đừng cãi nữa, đều tại tớ , là tớ nhờ Trần Hạo đưa tớ đến xin Tân Di, nhưng ngờ, Tân Di hoan nghênh tớ đến thế. Tớ thực sự , sai điều gì hu hu...”
Trần Hạo lập tức xót xa thôi:
“Lệ Lệ, em gì cả, tính khí tiểu thư của Tân Di , mấy ai chịu nổi.”
“Bạch Tân Di, bây giờ em lập tức xin Lệ Lệ, thì sẽ cho bố em em gì!”
Thật buồn đến cực điểm!
lạnh hỏi:
“ gì cần xin ? Các tự tiện xông nhà , tin sẽ gọi cảnh sát ngay ?”
Trần Hạo mặt lạnh quở trách:
“Em còn mặt mũi hỏi ? Em tố cáo Lệ Lệ chiếm dụng suất sinh viên nghèo ở trường, còn bịa đặt cô quan hệ đắn với khác, em đối với một cô gái, đây là tổn thương lớn thế nào ?”
“Rõ ràng em cũng là con gái, thể chuyện độc ác như !”
Từ Lệ Lệ kéo tay Trần Hạo, khuôn mặt đẫm lệ, cố gắng nặn một nụ ủy khuất đáng thương, giọng mềm mại nghẹn ngào:
“Anh Trần Hạo, đừng nữa, Tân Di là bạn gái của , đừng vì em mà tổn thương tình cảm của hai .”
“Tân Di chắc chắn hiểu lầm gì đó, dù trợ cấp sinh viên nghèo còn, em cũng sẽ tự cố gắng tìm cách khác, những lời bọn họ ... cũng cả...”
Như một đóa hoa trắng nhỏ bé kiên cường, dù trải qua bão táp vẫn vấy bùn.
Trần Hạo quả nhiên xót xa vô cùng.
Lập tức mắng .
nhanh chóng :
“Chuyện suất sinh viên nghèo, là tố cáo, vì cảm thấy chất lượng cuộc sống của Từ Lệ Lệ vượt xa tiêu chuẩn hỗ trợ sinh viên nghèo, bây giờ nên nhường suất cho cần hơn.”
“Ngoài , bịa đặt, còn về việc cô quan hệ đắn ... đều tò mò về bạn trai luôn tặng quà cho cô , thì cứ để xem !”
Sắc mặt Trần Hạo lập tức chuyển từ xanh sang trắng.
Mấp máy môi, nên lời.
Trong mắt Từ Lệ Lệ cũng lóe lên tia oán độc.
Dù họ dan díu với từ lâu, cũng dám dễ dàng rõ với .
Học phí của Từ Lệ Lệ đều nhờ tài trợ, còn công việc kinh doanh nhà Trần Hạo cần đến nhà .
Nếu sự phản bội và ngoại tình của họ đối với vạch trần, chỉ đời khinh miệt, mà còn mất nhiều lợi ích.
Trần Hạo từ nhỏ tỏ như một , còn dạy dỗ điều gì nữa.
Cầu Cầu nhịn gầm lên một tiếng:
“Gào——!”
Tuy nó trông chỉ lớn bằng một con ch.ó cỡ trung, nhưng âm thanh phát còn giống một con mèo bình thường.
Giọng nó trở nên trầm và vang hơn.
Giống như là—tiếng hổ gầm.
Từ Lệ Lệ giật , ghê tởm kêu lên:
“Á! Quái vật!”
Trần Hạo cũng biến sắc:
“Bạch Tân Di, em rốt cuộc nuôi cái gì ?!”
Họ Cầu Cầu dọa sợ, lập tức nhân cơ hội đuổi khách:
“Trần Hạo, để chìa khóa , khỏi nhà !”
Họ Cầu Cầu, đành cam lòng rời .
Trước khi , Từ Lệ Lệ còn giả vờ :
“Anh Trần Hạo, con quái vật hại Tân Di , chúng nên báo cảnh sát ?”
Cô rõ ràng Cầu Cầu quan trọng với thế nào!
là cố ý.
đóng sầm cửa.
Trần Hạo trả chìa khóa nhà .
Lấy cớ là bố chăm sóc .
Trần Hạo là đàn ông, vũ khí thuận tay, cũng lo họ hại Cầu Cầu, đành thôi.
phịch xuống đất, ôm chặt Cầu Cầu.
Lòng tràn ngập tuyệt vọng.
Làm đây?
Trần Hạo hầu như bao giờ dùng chìa khóa dự phòng nhà , quên mất chuyện .
Lẽ nào , cũng thể thoát khỏi phận họ vắt kiệt sức?