Mị Ma - 2
Cập nhật lúc: 2025-07-20 22:48:46
Lúc đến Vương phủ, tú bà ở lầu xanh mới tin tức, bà dẫn theo một đám tay sai hùng hổ đuổi đến cổng Vương phủ.
"Các vị quan gia, các ngài đưa hoa khôi đầu bảng nhà ?"
"Ngươi là nữ tử thanh lâu?"
Vẫn là vị tiểu ca vẻ mặt trắng trẻo , gã là một trong ít những nam nhân mà từng gặp thể kiểm soát biểu cảm của .
Giờ phút , trong mắt gã chút chán ghét.
"Phải , nàng là hoa khôi đầu bảng của Hoa Nguyệt Lâu ."
Chưa kịp để mở lời, tú bà trả lời .
Vị tiểu ca nhíu mày thành hình chữ Xuyên, gã đang định gì đó nhưng ngắt lời gã.
"Cáo thị của Vương phủ là nữ tử thanh lâu ?"
"Quả thật là ."
Vị tiểu ca khác lắc đầu.
Vị tiểu ca trắng trẻo : "Tuy cáo thị rõ, nhưng suy cho cùng ngươi vẫn là nữ tử thanh lâu, nếu ngươi thật sự chữa khỏi bệnh cho Vương gia, chẳng lẽ thể lập ngươi Vương phi thật ?"
“Ta tất thiên thèm cái danh Vương phi gì đó. Có điều vị tiểu ca , ngươi ghét là nữ tử thanh lâu, lập tức cho rằng phù phiếm. Thế nhưng Vương gia nhà ngươi cũng chẳng kém cạnh là bao."
Dù gần đây cũng nhiều nữ nhân.
Ta còn ghét bỏ , thuộc hạ của còn dám ghét bỏ ngược .
Đạo lý gì ?
"Sao thể giống ? Vương gia nhà ..."
"Hôm nay ai gỡ cáo thị ? Vương gia !"
Đột nhiên một quản gia hốt hoảng chạy , tiểu ca trắng trẻo còn kịp gì, tiểu ca khác đẩy phía : "Có !"
Quản gia liếc , ngây hồi lâu, mới vội vàng : "Người ngây đó gì, mau đưa !"
" mà..."
" nhị cái gì, gì quan trọng hơn tính mạng của Vương gia!"
Tú bà ngăn cản, nhưng Vương phủ là nơi bà là .
Thấy vẻ mặt tiếc nuối của bà , tháo chiếc chìa khóa vàng bên hông ném xuống chân bà.
"Tú nương, bộ vàng bạc châu báu gầm giường của đều đưa cho ngươi."
Tất nhiên tú bà kho báu nhỏ của phong phú đến mức nào, thế nên khi bà thì quả nhiên sắc mặt hơn nhiều, còn dặn dò Vương phi đừng quên ân tình của bà .
Ta gật đầu, dẫn loanh quanh, cuối cùng cũng đến một tẩm điện, nhưng còn bước cửa thấy tiếng rên rỉ nghèn nghẹn của nam nhân.
Mấy bà lão ngoài cửa vội vàng mở cửa đẩy trong.
Đập mắt là một lớp màn che chắn tầm .
Đằng tấm màn, nam nhân đang ở trong thùng tắm.
Nửa lộ cực kỳ cường tráng, lồng n.g.ự.c phập phồng khiến kìm mà nuốt nước bọt.
Khẽ vén tấm màn, nam nhân cũng thấy động tĩnh mà đầu .
Chỉ một cái , lập tức run rẩy ngừng.
Không sợ hãi.
Mà là hưng phấn!
Không ngờ là nam nhân thương ba năm .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/mi-ma/2.html.]
Rõ ràng là cũng nhận , ngón tay đặt thành thùng tắm nắm chặt đến mức xương khớp trắng bạch.
"Ngươi..."
"Vương gia, là đây, là đây mà!"
Không để dứt lời, vui vẻ bước tới, nhưng ngay khắc , bóp chặt lấy cổ.
"Thôn phụ to gan! Ngươi còn dám xuất hiện mặt bổn vương!"
Tộc Mị Ma chúng , trừ phi thể thỏa mãn khao khát mà chết, còn những thủ đoạn của phàm nhân đều thể g.i.ế.c c.h.ế.t .
Huống hồ nam nhân mắt còn dục độc quấn , thể trụ đến giờ là một kỳ tích, thể nào còn thừa sức lực nữa.
Cho nên cách bóp cổ , đối với mà chẳng khác nào đang ve vãn.
Ta sốt ruột đến mức khó chịu.
"Chuyện xưa chúng bàn , tình trạng của bây giờ, nếu giải độc sẽ bạo thể mà c.h.ế.t đấy."
Trời ạ, lúc nãy khi nắm tay thăm dò tình huống của , thể là lạc quan.
Nhớ những ngày từng ở bên , thảo nào những nữ tử phàm nhân kiều diễm , thê thảm khiêng ngoài với khuôn mặt trắng bệch như .
Cũng may gặp , Mị Ma cuối cùng còn sót thế gian .
Nếu , c.h.ế.t chắc.
Ta xong cũng thêm nhiều lời vô nghĩa với , tay nắm lấy cổ tay , mượn lực nhảy bồn tắm.
Nước lạnh buốt bên trong khiến rùng .
Ta theo bản năng tiến sát gần nam nhân.
Quả nhiên, nóng bỏng như lửa, ấm áp như mùa xuân.
Ta ngửi ngửi ở hõm cổ , nhân lúc đang ngẩn mà vươn đầu lưỡi chạm vết thương sâu hoắm đến tận xương n.g.ự.c .
Nhìn hướng của vết thương , vẻ là do tự rạch .
là một kẻ tàn nhẫn, vẫn là mùi vị quen thuộc.
"Người ! Người ! Bổn vương cần nữ nhân, là ai dám kháng lệnh của bổn vương?"
Hắn gân cổ lên gào thét ngoài.
Mồ hôi trượt dài theo khuôn mặt tuấn mỹ của xuống cái cằm lún phún râu xanh, chảy xuống đọng yết hầu đang chuyển động của .
Ta kìm , cúi xuống hôn một cái.
Thân thể nam nhân mặt cứng đờ.
Dường như nhiệt độ càng tăng cao.
"Ngươi to gan!"
Đến nước mà vẫn còn giả bộ.
Mị Ma chúng cũng tức giận đấy nhé!
"Thôi , giả bộ cái gì chứ, bộ dạng nào của mà từng thấy, là chạm , chẳng lẽ vẫn hại các cô nương trong thành?"
"Bổn vương hại bọn họ lúc nào?"
"Hả?" Ta nghi ngờ nam nhân đang đùa.
"Chàng đừng với rằng lời đồn bên ngoài đều là giả nhé? Chẳng lẽ những cô nương tàn phá đến mặt trắng bệch, tinh thần thất thường, vị còn xuất gia đều là tự dưng mắc bệnh cuồng loạn ?"
"Đến nước còn giả bộ cái gì?"
"Bổn vương ... Đừng động! Đừng động... Chỗ nào..."
"Chỗ nào? Chỗ ? Hay chỗ ?"
Nơi đầu ngón tay lướt qua, cảm nhận sự run rẩy nhỏ bé khiến thể kìm nén sự đói khát thể của thêm nữa.