Mị Nữ - Chương 4
Cập nhật lúc: 2025-07-22 21:45:38
Gã trung niên tỏ vẻ gì, chỉ lộ một nụ mà chỉ mới thể nhận .
"Trưởng thôn, những năm qua đều lời ngươi, chuyện ngươi hứa với nhất định đó." Mẫu hạ giọng nài nỉ .
Trưởng thôn kiên nhẫn phất tay, đầu với gã trung niên: "Trang đại sư, thời khắc cũng gần kề , xem hàng ?"
Đám nam nhân phía sớm kiềm chế nổi tính khí, nhao nhao kêu gào.
"Mau bắt đầu , đó, tay nhất định cho , thích nhất là tay của ả đàn bà đó."
" đúng đúng, chân để cho , chân ả tiểu nương tử trắng mềm, đến chảy nước miếng."
Trang đại sư khẽ một tiếng, chậm rãi dậy, về phía phòng tỷ tỷ .
Từng đôi mắt đều sốt ruột chờ đợi.
Chẳng bao lâu , Trang đại sư từ trong phòng bước , sắc mặt trở nên tái xanh.
Mọi nhanh chóng vây , líu lo hỏi chuyện gì.
"Mị nữ thể dùng nữa."
"Có kẻ phá nàng ! Dược tính của nàng tiêu tán hết !" Mặt Trang đại sư đầy vẻ tiếc nuối.
Đám đông lập tức bùng nổ, trưởng thôn cũng sững sờ tại chỗ: "Không thể nào, đại sư, mỗi ngày bọn đều canh giữ nghiêm ngặt, chính là để ngăn chặn chuyện xảy ."
Trưởng thôn tranh cãi.
Đám nam nhân phía , sợ bản sẽ nghi ngờ.
"Đừng là tự ăn trộm chứ!" Có la lên một tiếng.
"Đừng sủa bậy!"
Mẫu lập tức chửi : "Trong nhà chỉ và một tiểu tử mọc đủ lông, ngươi thử xem mà trộm!"
"Tất cả im miệng cho !" Trưởng thôn quát đám đông, sang Trang đại sư.
"Ngài xem biện pháp cứu vãn nào , chờ lâu như , thể cứ thế mà bỏ qua ."
Trang đại sư nhắm mắt : "Để nghĩ thêm, tiên hãy trông chừng nàng cho thật kỹ."
Lúc mẫu rụt rè rụt rè gần: "Trưởng thôn, chuyện của còn..."
"Còn dám nhắc đến!"
Trưởng thôn giận dữ: "Đều là do ngươi trông coi kĩ càng, mau nhốt kẻ gây họa nhà ngươi !"
Mẫu sợ hãi bỏ chạy.
11
Đêm hôm đó, mẫu nhốt trong nhà bếp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/mi-nu/chuong-4.html.]
Đêm lạnh, ngủ nền đất cứng, nửa tỉnh nửa mê.
Trong cơn mộng mị, thấy mẫu đẩy cửa , tay còn bưng một bát thuốc: "Bân Oa, lạnh ? Uống cái , uống xong sẽ ấm lên."
Ta nhận lấy bát thuốc, trong lòng dấy lên nghi ngờ.
Nếu sợ lạnh thì thả về phòng là , hà cớ gì đưa bát thuốc cho ?
Nghĩ , cúi đầu , trong bát thuốc còn sót vài cọng thảo dược vớt sạch.
Bởi vì thường đến hiệu thuốc bốc thuốc, là ngay loại thảo dược đó độc.
Tay run lên, bát thuốc liền b.ắ.n tung tóe lên tay, bát rơi xuống đất vỡ tan tành.
Mẫu liền nổi cơn thịnh nộ, cầm một con d.a.o thái c.h.é.m thẳng về phía : “Nam nhân của trở về đều là do hai đứa mày gây , g.i.ế.c sạch chúng mày!"
Mẫu điên cuồng vung d.a.o c.h.é.m loạn xạ, dùng tay đỡ, d.a.o thái "xoẹt" một tiếng c.h.é.m cánh tay .
Không m.á.u chảy , dường như cánh tay biến thành thứ như thực vật, chỗ vết thương rỉ dịch lỏng màu trắng.
Ta hét lớn một tiếng, tỉnh dậy, trán đổ đầy mồ hôi lạnh, hóa là một cơn ác mộng.
Một làn gió thổi , cánh cửa phòng vốn khóa chặt vô thức mở .
Dường như ngoài sân động tĩnh gì đó, nhịn tò mò, lau mồ hôi ngoài.
12
Âm thanh phát từ trong phòng tỷ tỷ.
Phòng tỷ tỷ kéo rèm cửa, rón rén đến cửa sổ, thò đầu .
Cảnh tượng trong phòng khiến mặt đỏ tai bừng.
Tỷ tỷ đang tắm cùng một nam nhân, bóng lưng thì chính là Trang đại sư gặp ban ngày.
Bọn họ vẫn đang trò chuyện, dám ngẩng đầu lên nữa, chỉ dám lắng tai : "Trang ca, bao nhêu năm nay đều lời , thứ hứa cho , khi nào thì đưa đây?"
"Nàng gấp cái gì, còn đến lúc, lẽ nào còn thể chạy trốn ? Đến lúc nên ăn sẽ cho nàng ăn."
Trong lòng kinh hãi tột độ, thì bọn họ sớm quen , mà bấy nhiêu năm qua hề phát hiện.
thứ họ rốt cuộc là cái gì?
Ta chợt nhớ đến viên đan dược mà gã trung niên đó đưa cho , hình như tên là Phượng Huyết Đan, tỷ tỷ từng hỏi thấy nó bao giờ .
Chẳng lẽ là vật ? Nếu gã trung niên hứa cho tỷ tỷ, vì còn đưa cho ?
Tiếp đó, từ trong phòng truyền những âm thanh ám .
Ta thực sự thể thêm nữa, liền bịt tai chạy về nhà bếp.
13