MIÊU TIỂU THƯ VÀ CẨU VƯƠNG GIA - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-07-18 21:48:40
Ta là đích nữ của Thượng thư, vì kế mẫu hãm hại mà hôn mê suốt ba năm.
Trong ba năm , linh hồn nhập một con mèo mướp, còn vô tình chiếu ngục, trở thành thú cưng của Nhạc An Vương.
Sau , linh hồn trở về, tỉnh giấc ngủ sâu, mà Nhạc An Vương trong chiếu ngục cũng thả ngày hôm .
Một đêm khuya, đàn ông xuất hiện giường .
Hắn đưa tay gẩy chiếc chuông eo : "Tiểu ly nô, tìm nàng thật vất vả."
****
"Choảng--"
Âm thanh chén rơi xuống đất khiến tỉnh táo.
Ta chậm rãi mở mắt, lên tấm màn đầu, bên tai vang lên tiếng kêu kinh ngạc của nha .
"Tiểu thư! Tiểu thư tỉnh !? Tiểu thư tỉnh ! Mau gọi !"
Nàng kích động chạy ngoài, giọng càng lúc càng xa.
Ta chớp mắt.
Suy nghĩ dần trở nên rõ ràng.
...
Ta tên là Tô Lăng Hi, đích nữ của Hộ Bộ Thượng Thư, ba năm vì một sự cố mà hôn mê bất tỉnh.
Sự cố gì nhỉ...
À, là kế mẫu Lý thị của , luôn tỏ dịu dàng lương thiện, tính tình nóng nảy, đề nghị với phụ cho đến chùa tu tịnh.
Trên đường đến chùa, chúng gặp sơn tặc, xe ngựa rơi xuống vực.
Ta may mắn giữ mạng, nhưng trở thành một sống thực vật. Ta chiếc giường nhỏ suốt ba năm.
"Lăng Hi! Lăng Hi con tỉnh ?!"
Tiếng kêu lo lắng của phụ nhân từ ngoài cửa truyền đến.
Kế mẫu Lý thị bước nhanh , bà nắm lấy tay , mắt đỏ lên: "Ba năm ... cuối cùng con cũng tỉnh."
Ba năm , diễn xuất của bà càng tinh xảo hơn.
Ta lâu ngày cử động, thể chút cứng ngắc, theo sai khiến, chỉ thể xoay tròn con ngươi bà .
Lý thị cẩn thận vén chăn cho , ngước mắt , khóe miệng cong lên.
Bà đang chế giễu dùng tư thế của chiến thắng mà chế giễu .
Bởi vì những gì bà , đạt .
Mối hôn sự mà A nương định cho con gái bà là Tô Lăng Hà thế.
Họ thành hôn từ năm , chuyện an bài xong xuôi, dù tỉnh cũng thể đổi sự thật .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/mieu-tieu-thu-va-cau-vuong-gia/chuong-1.html.]
vốn dĩ quan tâm đến cuộc hôn nhân đó.
Điều quan tâm là khiến Lý thị trả giá cho những gì bà gây .
Thượng thư phủ mời lão thần y nổi tiếng trong kinh thành đến điều trị thể cho .
Điều trị ba ngày, tuy vẫn thể , nhưng cũng thể miễn cưỡng dậy.
Ta bảo nha Ngân Bình tìm cho mấy cuốn tạp thư thể loại chí dị quái đàm, xem cả ngày.
Ta thấy hạ nhân bàn tán về .
Họ đại nương tử của Thượng thư phủ gặp chuyện xong, cũng từ đó mà suy sụp. Trước còn là tài nữ nổi tiếng kinh thành, bây giờ suốt ngày ru rú trong phòng thoại bản.
Ta để bụng, chỉ kiên nhẫn lật xem những tạp thư .
"Tiểu thư, đang tìm gì ?" - Ngân Bình hỏi .
Ta gật đầu: "Chỉ là đột nhiên cảm thấy tò mò, ngươi xem, hồn phách của khả năng rời khỏi thể, bám cây, sách, hoặc là, một con mèo ?"
Ngân Bình phì : "Tiểu thư gì ? Trên đời gì chuyện quái dị như ."
Phải, chuyện vẻ thể tin . Vậy nên, lẽ một giấc mơ dài.
Nhớ giấc mơ đó, ngón tay đang lật sách khựng , hai má đột nhiên chút nóng lên.
Thôi , giấc mơ gì, nghĩ nữa.
Bên ngoài tường viện đột nhiên truyền đến một trận ồn ào, ngoài qua cửa sổ.
Ngân Bình lập tức : "Nô tỳ ngoài xem ."
Khoảng nửa nén hương, nàng liền trở về.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ
"Tiểu thư, là Nhạc An Vương khỏi chiếu ngục !"
Ta ngẩn : "Nhạc An Vương?"
Ngân Bình thở dốc: "Tiểu thư, vẫn luôn hôn mê, e là . Nhạc An Vương là của đương kim bệ hạ, từ nhỏ thể chất yếu đuối, vẫn luôn dưỡng bệnh ở Giang Nam, ba năm mới về kinh thành, nhưng về bao lâu thì cãi to với bệ hạ, Nhạc An Vương cũng tính khí bướng bỉnh, nhất quyết chịu cúi đầu nhận với bệ hạ, bệ hạ giận quá nên tống giam ngài chiếu ngục, là đợi đến khi nào ngài chịu nhận thì sẽ thả ."
Nghe nàng , suy nghĩ một chút, cảm thấy kinh ngạc: "Vậy là ngài suốt ba năm chịu cúi đầu nhận ?"
" ."
Vị Nhạc An Vương đúng là... lòng thánh thượng.
Hơn nữa, Bệ hạ mà cũng mặc kệ loạn.
Ngân Bình đáp lời: "Nếu ở bên ngoài đột nhiên Nhạc An Vương khỏi chiếu ngục, e là kinh thành cũng quên mất sự tồn tại của ."
Ta gật đầu, tò mò hỏi: "Người ba năm vẫn chịu nhận cúi đầu, bây giờ đột nhiên nghĩ thông suốt ?"
Nghe câu hỏi của , Ngân Bình nhịn , nàng ghé sát bên giường, nhỏ giọng : "Nô tỳ , Nhạc An Vương sở dĩ bây giờ chịu nhận , là vì con mèo mướp nhỏ mà ngài nuôi trong chiếu ngục mất! Ngài đang gấp rút ngoài tìm mèo đó!"
"Bộp--"
Cuốn sách tay rơi xuống đất.