Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

MIÊU TIỂU THƯ VÀ CẨU VƯƠNG GIA - Chương 5

Cập nhật lúc: 2025-07-18 21:48:45

Ta : "Lăng Hà hỉ sự, con đương nhiên đến chúc mừng."

Ta may mắn, hôm nay thời tiết , mưa.

Lý thị thu vẻ kiên nhẫn trong mắt: "Ta sợ thể con chịu ..."

"Mẫu yên tâm, còn gì đáng ngại."

"Ba năm gặp Lăng Hà , con nhớ nàng."

Ta : "Chuyện con xin phép phụ , cũng đồng ý."

Ta như , Lý thị cũng thể thêm gì nữa. Chúng lên xe ngựa, lắc lư hướng về Trường Ninh Hầu phủ.

Thế tử Trường Ninh Hầu phủ Hạ Phan vốn là vị hôn phu chỉ phúc vi hôn của .

, tổng cộng cũng gặp quá hai , càng tình cảm gì đáng . Năm đó ngã xuống vách đá hôn mê, lâu liền từ hôn với , cưới Tô Lăng Hà. Ta từ đó về còn quan hệ gì với nữa.

Hôm nay đến đây, là mục đích riêng của .

Năm xưa A nương của đính hôn cho , bà để cho và Hạ Phan một đôi ngọc bội song ngư tín vật. Hiện tại, hôn ước hủy bỏ, thì ngọc bội đương nhiên lấy .

Khi chúng đến đó, ít khách khứa.

Nữ quyến Hầu phủ dẫn đến hậu viện, nơi đều là các nữ khách đang uống trò chuyện. Ta sai Ngân Bình truyền lời đến cho Hạ Phan, bảo trả ngọc bội cho , cũng cần đến, đồ vật cứ để Ngân Bình mang về là .

ngờ, Ngân Bình tay trở về, Hạ Phan còn bảo nàng với , đồ vật thể cho , nhưng đích đến lấy.

"Ồ." Nghe lời Ngân Bình , ứng một tiếng: "Ta , là cái thá gì? Còn dám dùng đồ vật đó lệnh cho ?"

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ

"Kỳ thực chẳng qua chỉ là một vật chết, chỉ để tưởng nhớ, cũng nhất thiết lấy ."

Nói xong, liền trở về chỗ .

phía hành lang đột nhiên xuất hiện một bóng dáng uể oải. Tề Cẩn từ lúc nào ở đó, hề phát giác!

Ngân Bình giật , suýt chút nữa kinh hô thành tiếng.

Ta định tâm thần, hành lễ với , thuận tiện nhắc nhở một câu: "Vương gia, đây là khuê phòng của nữ quyến."

"Cảm ơn nhắc nhở." Tề Cẩn phe phẩy quạt, vẻ mặt nhàn nhã: "Ta ."

Ta thêm gì nữa, dẫn Ngân Bình rời .

Khi ngang qua Tề Cẩn, đột nhiên nhỏ giọng gọi một tiếng: "Hoa Linh."

Toàn chấn động, gần như theo bản năng đáp lời.

Hoa Linh là cái tên Tề Cẩn đặt cho con mèo tam thể trong chiếu ngục!

Ta cố gắng nhịn xuống, đổi sắc mặt tiếp tục bước .

Ra khỏi hành lang, chỗ , thấy tiếng lẩm bẩm nhỏ nhẹ của Ngân Bình.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/mieu-tieu-thu-va-cau-vuong-gia/chuong-5.html.]

"Lạc An Vương chút kỳ lạ, tiểu thư hình như... cũng chút kỳ lạ."

Trên bàn tiệc sẵn ít khuê nữ kinh thành đang .

Bọn họ cũng tò mò về , hoặc quan tâm, hoặc dò xét hỏi nhiều.

Ta ai hỏi thì đáp vài câu, đoan trang tại chỗ.

Lý thị thấp thỏm lo âu mấy , lẽ là sợ gây chuyện trong dịp quan trọng như thế .

nghĩ là cái gì chứ. Dù cũng là đích nữ Thượng thư phủ, là tiểu thư khuê các, mấy thứ hàm dưỡng cơ bản vẫn giữ .

Bữa tiệc cuối cùng cũng kết thúc trong sự kinh hồn bạt vía của Lý thị.

Trên đường về phủ, cũng luôn thất thần.

Tề Cẩn đột nhiên gọi một tiếng ý gì? Hắn đoán là con mèo tam thể nuôi trong chiếu ngục ?

Không thể nào...

Chuyện hoang đường như , bình thường thể nghĩ đến? Người bình thường căn bản sẽ liên tưởng với mèo với .

, Lạc An Vương Tề Cẩn, vẻ bình thường.

Suy đoán chứng thực ngay trong đêm đó.

Từ khi hôn mê ba năm tỉnh , vẫn luôn ngủ sâu giấc, ban đêm động tĩnh gì cũng dễ dàng đánh thức.

Đêm nay, mơ hồ thấy một trận soạt soạt, giống như tiếng y bào khẽ lướt qua vật gì đó.

Ta mơ mơ màng màng mở mắt, một đôi tay lập tức bịt kín miệng .

Ta trợn to mắt đàn ông đột nhiên xuất hiện trong khuê phòng của , tim đập như trống.

Tề Cẩn nghiêng đầu, : "Ta tìm nàng , tiểu ly nô."

Ta giơ tay gạt bàn tay , lạnh giọng chất vấn: "Vương gia tự tiện xông khuê phòng của nữ tử như , hợp lẽ ?"

Hắn trả lời đúng trọng tâm: "Hôm nay gọi nàng, nàng thừa nhận."

Ta nhíu mày: "Vương gia rốt cuộc đang gì?"

"Người bình thường thấy gọi một cái tên xa lạ, ít nhất cũng nên sinh nghi, nên hỏi một câu, là ai?"

"Phản ứng của nàng quá bình thản, bình thản đến bình thường, ngược giống như đang cố ý che giấu né tránh cái gì đó..."

Tề Cẩn vẫn là bộ dáng cà lơ phất phơ , giọng điệu lười biếng ẩn chứa sự tự tin.

Các ngón tay đặt chăn khẽ cuộn , vẫn là câu : "Ta hiểu vương gia đang gì, vương gia nếu còn , sẽ gọi ."

"Quả thật là nên ."

Tề Cẩn dừng một chút, khẽ lấy từ trong n.g.ự.c một miếng ngọc bội song ngư.

Loading...