Minh châu - Chương 6
Cập nhật lúc: 2025-07-09 07:37:17
gắng gượng nhịn sự ghê tởm khi da thịt tiếp xúc, ngoan ngoãn gật đầu.
Trên bàn ăn ngày hôm đó, má hiếm khi đích xuống bếp, một bàn đầy ắp món ăn.
Trên bàn cơm, tía má vui vẻ bàn tán về hôn sự của . Họ ngày mai sẽ thịt nàng tiên cá , lột da nó chế thành chiếc Váy Bích Hà Lưu Quang để áo cưới cho .
Sắc mặt đột biến, sợ đến mức đập bàn phắt dậy. "Thế ?!" kinh hãi kêu lên.
Cả nhà kinh ngạc , ánh mắt họ dần trở nên quỷ dị.
Lưng lạnh toát, vội vàng giải thích, "Con... con là , nàng tiên cá đó vẫn nuôi đủ mập, chừng đó da và vảy đủ để may váy chứ ạ?"
Má vẻ mặt khó dò.
"Thế cũng giết!" má , vẻ mặt khó dò. "Tao thấy, con Nàng tiên cá đó mà sống tiếp, sớm muộn gì cũng mày hư hỏng thôi."
"Nhà thuyền chài chúng thích nhất là những nàng dâu hiền thục, tề gia nội trợ, sinh con đẻ cái, sống lương thiện chân thật, chẳng bao giờ dùng những thủ đoạn đê tiện ."
Nghe má gọi là "con dâu", trong lòng thấy kỳ lạ sợ hãi rùng .
Tối hôm đó, đợi đến khi tía má im bặt, tiếng ngáy đều đều vọng , mới run lẩy bẩy đến phòng củi.
nàng tiên cá hiển nhiên cũng đang đợi .
Khoảng thời gian , nó giày vò đến tiều tụy hình dáng. Không nước biển nuôi dưỡng, những lớp vảy vốn xinh giờ đây cũng trở nên ảm đạm, còn chút ánh sáng nào.
cúi thấp mắt xuống.
"Chị đúng, em thật sự là tiên cá, nhưng em hiểu, vì mười mấy năm qua em đều thể sống đất liền, còn mọc một đôi chân ?"
Nàng tiên cá mắt sáng lên, vội vã giải thích cho .
"Bởi vì em khác với những nàng tiên cá khác, em là bán nhân ngư."
"Chị thấy em đầu tiên nhận phận của em, nên mới dẫn em uống loại thực vật thể hiện hình đó."
Hóa , là con gái của Hải Vu, từ nhỏ thi pháp, thể hóa thành , chỉ khi chạm nước biển mới trở nguyên hình.
"Em bọn họ nuôi dưỡng một bán nhân ngư như em là vì cái gì ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/minh-chau/chuong-6.html.]
Giọng nàng vang lên đầy xót thương.
"Thế gian một loại ngọc trai tiên cá quý hiếm nhất, tên là Lục Nguyệt Châu. Bọn họ em giao hợp với con , mang thai."
"Trong truyền thuyết, giao hợp với bán nhân ngư, thể mang thai và sinh ngọc trai tiên cá lớn nhất, sáng nhất, tên là Lục Nguyệt Châu."
"Có điều, cần sống sờ sờ m.ổ b.ụ.n.g lấy ngọc khi nàng tiên cá mang thai sáu tháng, lúc đó trứng cá còn nở, khi đông chính là một viên Lục Nguyệt Châu khổng lồ."
Bên tai văng vẳng giọng điệu đắc ý của má.
Má da , lột tươi.
kinh hoàng tê liệt ngã mặt đất, cảm giác như thứ sụp đổ.
Lục Nguyệt Châu đáng giá liên thành, thể dùng trấn quốc chi bảo.
Sử sách ghi , chỉ hoàng đế khai quốc đương triều từng lấy một viên ở Nam Hải.
Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế
Thế gian đến nay vẫn viên thứ hai.
Cho nên, bọn họ là dùng thể vật chứa, bắt thành với trai, chờ đến khi mang thai, m.ổ b.ụ.n.g lấy ngọc.
Từ đó một bước lên trời, hưởng thụ vinh hoa phú quý vô tận.
Chẳng trách bọn họ cứu về , tiếc công sức nuôi dưỡng suốt mười năm, rõ ràng là phận bán nhân ngư của từ sớm.
Đêm hôm đó, lén lút cõng nàng tiên cá bờ biển, thả chị về với biển cả.
Chị đầy ơn.
"Vậy em bây giờ? Không về cùng chị ?"
im lặng lắc đầu.
"Em sẽ nghĩ cách thoát , quan trọng hơn là ngăn cản bọn họ bắt thêm nhiều giao nhân và sát hại."
Nàng tiên cá thật sâu.
"Chị sẽ nhanh chóng với Hải Vu rằng con gái của bà mất tích nhiều năm tìm , chờ em sớm ngày về nhà."
Đuôi cá màu xanh nhạt của nàng tiên cá nhanh biến mất mặt biển vô tận, đón gió biển chảy nước mắt, cảm giác đau đớn hiểu vì .