MƠ THẤY CHỒNG YÊU LÀ NAM CHÍNH TRONG TRUYỆN NGƯỢC - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-07-08 23:41:54
Chương 1
Lâm Thiên Quất mơ một giấc mộng kỳ lạ, rõ ràng đến mức chân thật, hoang đường đến khó tin.
Trong mơ, cô thấy thời trung học, đang mặc bộ đồng phục kiểu bao tải xanh trắng, trong lớp tán gẫu với một cô bạn gái mà hoài chẳng rõ mặt.
'Bộ đồ thể dục rộng thùng thình như bao tải mặc lên cô chẳng hề luộm thuộm. Dáng thiếu nữ mảnh khảnh, vòng eo nhỏ gọn đến mức một tay ôm trọn, đường cong cơ thể lấp ló lớp vải, n.g.ự.c khẽ nhô lên, toát khí chất nửa ngây thơ, nửa quyến rũ. Một loại hấp dẫn bản năng.'
Phân đoạn tự thuật “ phần hổ” trong giấc mơ mặt Lâm Thiên Quất đỏ bừng. Trời đất ơi, cô tự luyến tới mức đó ? Dù những lời mô tả cũng… sai mấy, nhưng khen trắng trợn đến mức thì đúng là chút ngượng tay.
Lớn , mấy lời khen kiểu chịu nổi nữa, chí ít cũng vòng vo bóng gió một chút chứ.
Có lẽ trong giấc mơ cô cũng đang nghĩ gì, nên ngay đó, góc trong mơ đổi. “Cô thiếu nữ” đại diện cho Lâm Thiên Quất thời trẻ trong lớp học bỗng đầu, về một hướng, trong mắt long lanh đầy chờ mong, khóe môi cong cong, nụ ngây thơ nở rộ.
Lâm Thiên Quất cũng theo ánh mắt thấy một bóng dáng quen thuộc mà cũng xa lạ.
Phó Việt Ninh.
Chồng cô.
là phiên bản thanh xuân vườn trường.
Lâm Thiên Quất khựng một chút vì bất ngờ, nhưng ngay đó, phản ứng đầu tiên của cô là huýt sáo trêu chọc, ánh mắt đầy vẻ “trai kìa!” chằm chằm thiếu niên mặc đồng phục.
“Ái chà, bản cún con của chồng , đỉnh thật đấy!”
Cô vòng quanh Phó Việt Ninh thời trung học hai vòng, tấm tắc ngắm nghía, khỏi gật gù khen ngợi. Tuy cô và quen từ nhỏ, đúng chuẩn thanh mai trúc mã, nhưng thật chẳng kiểu “hai nhỏ vô tư”.
Nguyên nhân chính là vì thời trung học , Phó Việt Ninh theo lộ tuyến “học bá giáo thảo”nam thần trường học, chuẩn thanh xuân u buồn: cúi đầu thì dịu dàng như ngọc, ngẩng đầu lạnh lùng xa cách, đến cả mấy sợi tóc rơi cũng mùi… nam chính ngôn tình.
lúc đó Lâm Thiên Quất “mở mắt” để thưởng thức cái theo kiểu học bá như thế. Trái , cô mê tít tên đầu gấu hạng bét của lớp bên cạnh. Học lực lẹt đẹt, hành tung bất thường, là giống thường. Lần nào thấy xách gạch ngoài cổng trường là lòng rung rinh vì cái chất “cool ngầu, ngỗ ngược”.
Gần đây còn … mới tù.
Haizz, đúng là tuổi trẻ bốc đồng, tuổi trẻ bồng bột.
Tóm , hồi học hai họ , hợp, cùng thế giới. Gần như chẳng giao điểm gì. Ngay cả đường về nhà cũng khác biệt: một xe bus, một đạp xe đạp.
Sau chẳng hiểu quen , … yêu , kết hôn. đó là chuyện khi nghiệp trung học mới bắt đầu.
Cho nên, rốt cuộc tại cô mơ thấy và Phó Việt Ninh thời niên thiếu?
Chẳng lẽ là vì dạo gần đây cô xem quá nhiều mấy bộ phim thanh xuân vườn trường ngọt ngào? Rồi nghĩ đến chuyện chồng hồi cũng là soái ca kiểu bạch nguyệt quang tiêu chuẩn, thế mà bản ngày xưa quá ngây ngô, bỏ lỡ cơ hội “gặm” một miếng? Vậy nên giờ mới mộng mị cái cảnh ?
Lâm Thiên Quất cảm thấy khả năng là cao. Dù thì khi ngủ cô cũng cày xong mấy cái chủ đề đồng phục Đào Bảo… Haa, vợ chồng già đầu , gì thì chơi luôn ngoài đời, cần gì mơ?
Nói là , nhưng cô vẫn hứng thú lắm, bên cạnh phiên bản “ ngày xưa” cùng “Phó Việt Ninh thời thiếu niên” diễn cảnh vườn trường ngọt lịm.
Nhìn thấy thiếu nữ trong mơ – chính là bản thời trung học. Lâm Thiên Quất khỏi sờ lên làn da mịn màng hiện tại, thở dài thườn thượt:
“Thanh xuân qua , ong bướm cũng ít … Một trở nữa ha…”
Thế nhưng khi ánh mắt chuyển sang Phó Việt Ninh trẻ tuổi, cô bỗng đầy gian tà, xoa tay chuẩn vươn “vuốt sói”:
“Này, trai để chị cấu cái m.ô.n.g cái nào!”
Đáng tiếc , đây chỉ là giấc mơ kiểu góc thứ ba, thể xem nhưng thể động .
Lâm Thiên Quất cụt hứng, bên cạnh hai họ xem như đang xem phim, ngáp đến phát chán. ngay lúc đó, cô mới phát hiện hình như trong mơ, khí giữa hai gì đó sai sai?
Không chỉ là bầu khí, mà cả con cũng thấy là lạ.
Lâm Thiên Quất trong mơ Phó Việt Ninh với ánh mắt ngập tràn si mê, giống hệt thiếu nữ mới yêu, niềm vui và hạnh phúc như tràn khỏi khóe mắt.
Còn ánh mắt Phó Việt Ninh thì như đang rác. Lạnh nhạt, khinh khỉnh, như thể chỉ chực đá cô thùng rác, nhưng mặt treo nụ giả tạo, lời thì ngọt ngào đến sởn da gà.
Phải nhỉ? Chỉ cần ánh mắt hai là ngay là drama tra nam – tiện nữ chính hiệu!
Lâm Thiên Quất: “……?”
Khoan . Gần đây cô xem bộ ngược cẩu huyết nào ? Phó Việt Ninh còn tính là “tra nam”, thế mà kéo cả cô nhập hội luôn?
Cô bắt đầu thấy điềm gở. Mơ kiểu gì mơ, chẳng lẽ đây là ác mộng?
Miệng lẩm bẩm như niệm chú:
“Mơ thôi mà… Làm ngọt văn thôi cũng , thì kiểu vàng vàng cũng tạm, đừng kéo ngược …”
Vợ chồng già , mơ cũng đàng hoàng!
đời như mơ, ngay cả mơ cũng lắm chuyện.
Mắt thấy tình tiết trong mơ càng lúc càng thiểu năng trí tuệ, biên kịch chắc xỉn khi !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/mo-thay-chong-yeu-la-nam-chinh-trong-truyen-nguoc/chuong-1.html.]
Ngay khi Phó Việt Ninh xuất hiện, phía liền bước một thiếu nữ váy trắng, đúng chuẩn “tiểu bạch hoa” một cái là thốt lên “ôi thương ”!
Trong khi Lâm Thiên Quất và Phó Việt Ninh vẫn còn đang mặc bộ đồng phục “bao tải xanh trắng”, thì cô lộng lẫy váy trắng tinh khôi, rõ ràng đang “lao đầu” spotlight khán giả:
“ đây là đóa sen trắng vượt bùn nhiễm đây !”
Tiểu bạch hoa mắt ngấn lệ, xuất hiện nắm tay Phó Việt Ninh, dịu dàng khẽ :
“A Ninh… Cậu tha thứ cho tớ …”
Lâm Thiên Quất trong mơ lập tức thu ánh mắt si tình, khoanh tay , nghiêng đầu bằng giọng chua chát:
“Cô là ai ? Sao từng gặp?”
Phó Việt Ninh vẫn như , rút tay khỏi tay tiểu bạch hoa, trả lời hời hợt:
“Bạn cùng lớp.”
Tiểu bạch hoa cố nặn nụ :
“ … Mình là bạn cùng lớp .”
Cười mà gượng gần chết.
Lâm Thiên Quất nhướng mày:
“Bạn cùng lớp mà cùng đến tận đây? thấy… chắc là theo đuổi thì đúng hơn?”
Tiểu bạch hoa câu hỏi “sắc như dao” cho giật lùi một bước, tay run run định che vẻ hoảng hốt. Vừa lúc đó, cái ly nước bàn va , đổ ụp , nước văng đầy Lâm Thiên Quất.
“Xin, xin … cố ý!”
Tiểu bạch hoa hoảng loạn, vươn tay lau giúp.
Lâm Thiên Quất mặt lạnh ngăn , vỗ nhẹ nước áo , thản nhiên :
Nam Cung Tư Uyển
“Không cần. thích ai khác chạm đồ của .”
Nói xong còn liếc Phó Việt Ninh một cái như ý gì đó.
Lâm Thiên Quất đang xem ở bên cạnh, sờ cằm như ông chú tàu điện ngầm xem clip TikTok:
“Ừm… Tuy ba xu tình tay ba, nhưng mà hấp dẫn phết đấy chứ!”
Tiểu bạch hoa như chọc trúng tim đen, nước mắt lã chã, môi run run đến đáng thương.
Phó Việt Ninh như “tra nam ngốc ngếch”, chẳng để tâm:
“Chỉ là cái áo đồng phục thôi mà, mai đưa em cái mới.”
Lâm Thiên Quất trong mơ khanh khách:
“A Ninh, nghiêm túc đấy ? Đồng phục tụi mặc là đồng phục đôi, mấy cái hàng chợ mà ai mặc cũng .”
Rồi cô sang tiểu bạch hoa, ngọt ngào :
“Đồng phục tụi là vải Ý cao cấp, đặt may riêng, gu sẽ hiểu loại vải … kỵ nước.”
Lâm Thiên Quất ngoài mơ: “…???”
Tiểu bạch hoa sắp luôn.
Phó Việt Ninh :
“Vậy… lấy cái của cho em mặc.”
Hai với như tình nhân, khí ngột ngạt tan biến, nhường chỗ cho mùi vị thanh xuân ngọt ngào.
Lâm Thiên Quất trong mơ kéo cổ áo Phó Việt Ninh, ghé sát khúc khích:
“Vậy thì… mai nhớ đưa áo cho em mặc đó nha~”
Hai , cách đầy ái .
Tiểu bạch hoa bên cạnh, như bỏ rơi, môi mím chặt, vẻ mặt đầy tổn thương.
Lâm Thiên Quất bên, sắc mặt như kiểu meme “ông chú tàu điện ngầm đang xem điện thoại”.
Không bàn đến chuyện đây là tình tay ba Mary Sue cẩu huyết tới cỡ nào, riêng cái logic trong mơ vô lý đến mức buồn .
Cô nhớ rõ, hồi học nhà cô với nhà Phó Việt Ninh còn giàu, cả hai đều Thị Nhất Trung nhờ học giỏi.
Thị Nhất Trung cái đồng phục vải Ý cao cấp, cấm giặt máy, cô .
Chỉ năm đó cô và Phó Việt Ninh đều ném đồng phục máy giặt, đổ bột giặt xong là cho thẳng.