Mơ Thấy Sếp - Chương 3
Cập nhật lúc: 2025-07-10 23:17:32
6
Trước khi thôi miên, chị họ xác nhận với : “Em thật sự sẵn sàng buông bỏ tất cả chứ? Ý chị là, đôi khi mộng cảnh cũng là một loại cầu nối……”
yyalyw
khẽ gật đầu: “Hơn một năm , em trở cuộc sống bình thường.”
Không thể đắm say mãi .
Nếu , chắc còn thể giữ tỉnh táo nữa .
Thuận theo lời thôi miên, ý thức của dần trở nên mơ hồ.
Trong mơ Đàm Dật mặc áo len dệt kim màu ngọc lam, tay áo xắn lên đến khuỷu tay, đường viền cổ áo và vai đặc biệt rộng.
Da trắng, thích hợp với màu .
“Đàm Dật, ,” nhẹ nhàng , “Em thích từ lâu .”
Đàm Dật thấy thì khẽ cong môi: “Hửm?”
“Vì để gặp mỗi ngày, em phỏng vấn ba mới công ty hiện tại.” , “Thật em là một nhút nhát, từ chối một thì sẽ tự giác tránh xa. em quá đến gần , mong vượt quá lòng tự trọng của em.”
“Anh .”
“Còn nữa,” , bất giác chút ấm ức, “Lần cảm, mua thuốc cho là em, Ngải Lâm. Đêm đó em dầm mưa, ngày hôm cảm.”
“Anh .” Anh , “Anh là em, thế nên đó lén vạch trần cô .”
“Thật ? Anh thích cô ?”
“Anh thích em.” Đàm Dật giữ chặt eo , cúi xuống , “Hiện tại thì , đủ gần ?”
Trong mắt như hào quang, sáng lấp lánh khiến tim nóng ran: “Có gần thêm nữa ?”
hiểu hàm ý trong lời của , trái tim khống chế mà loạn nhịp, nên trả lời thế nào.
“Ý là kiểu đó.” Anh nhắc nhở, giọng vô tội, như đang trách suy nghĩ đắn.
trừng mắt .
Anh nhẹ nhàng thì thầm bên tai , mang theo ý : “Ý là, chúng kết hôn nhé, em?”
Anh gì cả.
Không đến là để tạm biệt.
Tuy rõ đây chỉ là mơ, nhưng thể thấy lời từ miệng , đầu óc vẫn như pháo hoa đang nổ, vui đến tê dại.
trả lời.
Ánh mắt của Đàm Dật vẫn sáng như ban đầu, trong cơn im lặng của từ từ nhuốm màu nghi hoặc, lo lắng, còn thất vọng.
nhẫn tâm nên “Được.”
Mặt như băng tan tuyết chảy, mím môi: “Trả lời chậm thật đấy.”
“Em cũng suy nghĩ nữa chứ.”
Anh bật , cúi đầu cọ mặt nũng như con mèo mập mập của : “Vợ yêu thương .”
cạn lời, dễ thương ch//ết .
Chúng lên giường, nghiêng bên .
Dường như mệt, lúc thả lỏng , đầu tựa hõm cổ của , hô hấp ấm áp kéo dài.
vỗ nhẹ lưng, chầm chậm dỗ ngủ.
Không qua bao lâu.
cuối lên rời khỏi mộng cảnh.
Thôi miên thành công.
Chị họ , sẽ mơ thấy Đàm Dật nữa.
xin nghỉ dài hạn ở công ty để trở về quê một chuyến.
Cuộc sống ở quê nhàn rỗi yên tĩnh, ăn gà và thịt lợn bố nuôi ở quê, xem chơi mạt chược, cái bụng nhỏ của sắp to lên .
Ngày tháng trở về bình thường, trong mơ còn nữa.
Tuy cũng nuối tiếc, nhưng phần lớn vẫn là trút gánh nặng.
Bố mong từ chức, tìm một công việc nhẹ nhàng ở thị trấn, đó yêu đương, kết hôn sớm một chút, đến lúc họ nhắm mắt thì cũng yên tâm phần nào.
do dự sẽ suy nghĩ thêm vài ngày.
Lần trở về, nhận bố thật sự già .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/mo-thay-sep/chuong-3.html.]
Mặt nhiều nếp nhăn hơn, mắt vẩn đục.
Dì Vương hàng xóm giới thiệu đối tượng cho , lớn hơn hai tuổi, công ăn việc định, thuộc biên chế đài truyền hình của huyện, hai căn nhà ở huyện.
Bố bảo gặp, luôn từ chối xem mắt, nhưng đồng ý.
Rất nhanh, tự nhiên.
Bố và đều sững sờ.
Gặp , chuyện một lúc, nhận bầu khí cũng hài hoà, đối phương ăn mặc giản dị nhưng gọn gàng, lâu còn thấy cũng trai.
Dứt , dường như cũng khó đến .
Chúng sánh bước bên dạo bên lề đường, tuỳ ý trò chuyện, ngờ gặp Đàm Dật.
Anh mặt , sắc mặt và giọng đều lạnh lùng: “Không xuất hiện lâu như , hoá là ngoại tình.”
7
Vẻ mặt của đối tượng xem mắt ở bên cạnh trộn lẫn kinh ngạc và nghi ngờ: “Ngoại tình?”
lập tức hoảng hốt: “Anh linh tinh cái gì đấy?”
Ánh mắt sắt bén của Đàm Dật dính chặt : “Một tuần , chính miệng cô kết hôn với , nay lật lọng.”
Hai chữ phía , dường như đang ngấu nghiến.
hốt hoảng, đầu .
Sao ? Lẽ nào …… cũng mơ giống như .
mà thể? Trên đời thật sự chuyện kỳ lạ như thế?
Cả thần trí và tâm trí của đều hỗn loạn.
Mãi cho đến khi Đàm Dật nắm tay kéo trong xe, mới dần lấy tinh thần trong nóng của xe.
“Nhà em ở ?” Đàm Dật hỏi.
vô thức khẩy ngón tay.
Con mỗi khi lo lắng thì sẽ như thế.
Đàm Dật im lặng một lúc, bàn tay to nắm vô lăng: “Em , sẽ tuỳ tiện tìm một đường. Huyện lớn như thế, cũng sẽ em hoặc là bố em.”
thấy thật sự mở cửa xe để hỏi thì vội vàng nắm cánh tay của : “Anh đừng hỏi bừa, sẽ hiểu lầm đấy.”
“Vậy thì em với .”
“Anh đến nhà em gì? Bố em cũng quen .”
“Sớm muộn gì cũng sẽ quen thôi.”
“Tại quen ? Anh cũng là gì của em.” sốt sắng.
Bầu khí bỗng chốc yên tĩnh, Đàm Dật mím môi .
chầm chậm buông bàn tay đang nắm .
“Được.” Anh thu chân , hít thở thật sâu bên cửa xe, như đang thoả hiệp, “Vậy thì đưa đến khách sạn , lái xe liên tục sáu tiếng, cần nghỉ ngơi.”
……
Trong khách sạn, giường yên lặng .
đến ngượng ngùng: “Sao ?”
Rõ ràng hiểu, nhưng cứ hỏi: “Biết chuyện gì?”
“Chính là chúng ở trong mơ……” Vừa thì liền thấy hối hận, lẽ nên hỏi tại chúng sắp kết hôn.
Đàm Dật tiếp lời : “Yêu ?”
“……” nên trưng biểu cảm gì, chỉ trừng mắt .
Đàm Dật bật : “Dáng vẻ trừng , giống hệt như trong mơ.”
mím môi: “Nói như thế, cũng mơ thấy?”
Anh gật đầu: “Từ sáu tháng , đột nhiên nhiều mơ thấy em. Trong mơ quan hệ giữa chúng mật, em dính , lúc đường nắm cánh tay của , ăn trái cây ăn cùng phần với , lúc vùi mặt lòng , ngay cả vệ sinh cũng ở bên cạnh mong mỏi .”
Theo dòng tường thuật của , càng cúi đầu thấp hơn.
cảm thấy mặt sắp mất sạch .
Đàm Dật dừng một lúc, khoé miệng nở nụ : “Ban đầu thấy kỳ lạ, cũng khốn đốn, thậm chí còn tìm bác sĩ tâm lý để xem loại bệnh tâm thần nào đó , nếu mơ tưởng đến đồng nghiệp nữ của mỗi đêm. Sau đó dần dần thích ứng, thậm chí còn bắt đầu mong đợi đêm tới, thời gian đó, mỗi ngày đều về nhà sớm, còn đồng nghiệp trêu nữa.”