Mở tiệm tiện lợi ở khu dân cư, phất lên nhanh chóng - Chương 24
Cập nhật lúc: 2025-07-08 23:30:43
Lưu Hoan Hoan lấy một tệ từ ngăn lớn trong cặp sách đưa cho Thời Nghi: “Chị ơi, bọn em lén , em em đến mua que cay mà.”
Thời Nghi nhận lấy, đùa hỏi: “Vậy em giận ?”
Đa phụ đều ấn tượng rằng que cay là thực phẩm , khụ khụ, tuy rằng đôi khi chính họ cũng nhịn mà ăn, nhưng tuyệt đối thể để con cái ăn.
Hồi còn nhỏ cô cũng thích ăn mấy thứ , dành dụm tiền tiêu vặt lén tiệm tạp hóa mua.
Que cay thường gọi là thực phẩm năm hào, trong mắt lớn là đồ rẻ tiền, nhưng trong mắt cô khi đó, là tiền tiêu vặt khó khăn lắm mới dành dụm , năm hào cũng quý.
Cũng chỉ dám mua que cay, chứ những thứ khác còn tiếc dám mua.
Cho nên khi thấy mấy loại “thịt nướng thơm lừng”, “mì sợi lớn” săn sale, cô cũng chút do dự mà giành lấy.
Mấy loại như “thịt nướng thơm lừng”, “mì sợi lớn” đều là những gói nhỏ riêng biệt trong một bịch lớn, các cửa hàng tiện lợi khác ít nhất cũng bán năm hào một gói, Thời Nghi suy nghĩ vẫn quyết định đặt giá năm hào hai gói, để thỏa mãn niềm vui của mấy đứa nhỏ một chút.
Lưu Hoan Hoan: “Mẹ em , dù cản cũng cản em, em mua ở đây thì sẽ cùng Ngô Quân chạy qua khu nhà nó mua, dù chỗ của chị đây cũng là hãng lớn.”
Cố Tiểu Toàn liên tục gật đầu: “ , em cũng thế, là thịt nướng thơm lừng ở chỗ chị là của hãng Ba Chú Lùn, dù chất lượng cũng đảm bảo.”
Thời Nghi chọc : “Đó là vinh hạnh của chị.”
Rất nhiều cửa hàng tiện lợi bán que cay là hàng rõ nguồn gốc, mấy loại như thịt nướng thơm lừng, mì sợi lớn của hãng lớn quen thuộc như Ba Chú Lùn thì dây chuyền sản xuất đảm bảo hơn, đồng thời giá cũng đắt hơn, thường chỉ bán ở siêu thị.
Nếu bán lẻ ở cửa hàng tiện lợi, năm hào một gói chắc chắn lỗ.
Thời Nghi thì khác, cô săn sale giá nhập hàng rẻ, cho dù bán năm hào hai gói thì vẫn chút lãi.
Cố Tiểu Toàn và Lưu Hoan Hoan mỗi đứa giấu một gói thịt nướng thơm lừng cặp sách, để dành đến giờ chơi buổi chiều ăn, ngay tại quầy thu ngân xé bao bì, ăn que cay.
Cái cảnh đó gọi là nhăn mặt nhíu mày, đau sung sướng, cay thích ăn, lè lưỡi lia lịa để giảm cay, miếng đến miếng khác.
Vỏ gói thì vứt ngay thùng rác ở cửa, Điềm Điềm vẫy tay chào tạm biệt chị chủ, vui vẻ hết cỡ về nhà ăn cơm.
Như mèo ăn vụng, còn quên vòi nước công cộng ở khu kế bên rửa tay, đó uống liền mấy ngụm nước, mới tiếp tục về phía .
Lại một đám học sinh tiểu học đến, đứa mua thịt nướng thơm lừng mì sợi lớn, đứa mua sủi cảo bánh bao.
Có một bé khá mập vỗ vai bạn gầy gò bên cạnh: “Trịnh Tiểu Nhạc, tớ là hỏng bút chì bấm của , tớ mời ăn gì đó. Cậu xem ăn sủi cảo bánh bao, tớ mua cho .”
Trịnh Tiểu Nhạc đúng là nhỏ con gầy gò thật, mặt chút thịt nào, cánh tay lộ bộ đồng phục cộc tay đặc biệt khẳng khiu.
Cậu bé lắc đầu: “Không cần , tớ cần mời.”
Cậu bé mập thành tâm: “Không , tớ hỏng bút chì bấm của , nhất định mời ăn gì đó.”
Nếu cửa hàng tiện lợi bán bút chì bấm thì bé mua ngay một chiếc cho Trịnh Tiểu Nhạc . Tiếc là , bé nhất định nhân lúc mua chút gì đó đền cho Trịnh Tiểu Nhạc, nếu trưa nay về bạn mách , bạn mách , thế nào cũng ăn đòn.
Cậu bé mập hiển nhiên quen thói bá đạo, đúng hơn là mạnh mẽ, thẳng quầy hấp bên cạnh quầy thu ngân, ngạc nhiên : “Ủa chị chủ, hôm nay xúc xích nướng kìa!”
Thời Nghi đáp: “Một cây xúc xích nướng hai đồng rưỡi, thích thì thể mua nhé.”
Ánh mắt cô dừng bé gầy gò .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/mo-tiem-tien-loi-o-khu-dan-cu-phat-len-nhanh-chong/chuong-24.html.]
Xúc xích nướng là sản phẩm của trung tâm mua sắm hệ thống, trong phần mô tả chi tiết sản phẩm ghi là thể bổ sung gấp mười đạm.
Nói cách khác, cùng là xúc xích nướng, nhưng hàm lượng đạm cực cao.
Trong bữa ăn hàng ngày, việc ăn uống cân đối, ăn thịt chủ yếu là để lấy đạm trong đó, mà ăn cây xúc xích nướng , thể dễ dàng hấp thụ gấp mười đạm, vượt xa cả cá, tôm, thịt bò giàu đạm.
Đối với việc tăng cân của bé gầy gò chắc hẳn cũng lợi.
Cậu bé mập hiển nhiên thích ăn xúc xích nướng, dứt khoát quyết định: “Được, hôm nay em mua sủi cảo nữa, chị chủ lấy cho em hai cây xúc xích nướng .”
Nói móc từ túi quần một tờ năm đồng nguyên vẹn, nỡ đặt lên quầy thu ngân.
Cậu bé đầu với Trịnh Tiểu Nhạc: “Một cây xúc xích nướng mời , chúng xóa hết chuyện!”
Trịnh Tiểu Nhạc lắc đầu: “Tớ ăn thịt.”
Cậu bé mập hung hăng : “Cậu ăn cũng ăn, tớ mua !”
Thời Nghi buồn hai đứa chuyện, lấy hai que tre từ tầng cùng của quầy hấp xiên xúc xích nướng đưa cho chúng: “Cẩn thận nóng nhé.”
“Dạ, cảm ơn chị chủ.”
Cậu bé mập nhận lấy bằng hai tay, một tay đưa cho Trịnh Tiểu Nhạc bắt cầm, tay nhét cây xúc xích nướng miệng cắn một miếng, lẩm bẩm câu “Thơm quá”, đầu ăn một mạch về nhà.
Trịnh Tiểu Nhạc bối rối Thời Nghi.
Thời Nghi : “Bạn mua cho em thì em cứ ăn , xúc xích nướng cũng khá ngon đấy.”
Trịnh Tiểu Nhạc mím môi: “Cảm ơn chị ạ.”
Cậu bé cầm cây xúc xích nướng đường về nhà, trong lòng phân vân vô cùng.
Trịnh Tiểu Nhạc gầy như là lý do, bé thích ăn thịt, chỉ ăn đồ chay. Bất kể ở nhà ở nhà ăn bên ngoài, dù món thịt chế biến thanh đạm ngon miệng đến , bé đều thích ăn.
Đó là sự ăn xuất phát từ tận đáy lòng, cộng thêm cơ thể cũng phản kháng, biểu hiện ở việc cứ ăn là nôn.
Đã khám bác sĩ khỏi, uống thuốc bắc điều trị cũng khỏi, ngày thường chỉ ăn đồ chay với cơm, nhà chỉ thể cho bé ăn trứng gà, uống sữa bò, pha bột đạm cho bé uống, để bổ sung đạm.
so với lượng đạm cần thiết cho sự phát triển bình thường của một đứa trẻ thì còn thiếu nhiều, cho nên bà nội thường bé gầy như que củi.
Vừa bé mập mua xúc xích nướng cho , Trịnh Tiểu Nhạc là thịt nên từ chối, nhưng từ chối tác dụng.
Lúc bé cây xúc xích nướng trong tay, thịt mỡ bóng loáng, một mùi thơm đậm đà thoảng qua, Trịnh Tiểu Nhạc hề thấy ghét.
Nhớ lời bé mập , nếu ăn cây xúc xích nướng , bé mập về nhà sẽ đánh. Tuy hiểu đây là lý lẽ gì, Trịnh Tiểu Nhạc phân vân mãi, miệng cứ mím chặt.
Hay là thử ăn một miếng?
Trịnh Tiểu Nhạc cầm que tre, cắn một miếng nhỏ ở đầu cây xúc xích nướng, nhai nhai vài cái.
Là mùi hương mới ngửi thấy, vị béo ngậy, mùi thịt, những mùi vị mà bé từng ghét nhất. Thì … cũng khá ngon.