Mở tiệm tiện lợi ở khu dân cư, phất lên nhanh chóng - Chương 26
Cập nhật lúc: 2025-07-08 23:30:45
Trước đây cứ đến ăn thịt là sắc mặt liền đổi, mà lúc con trai chỉ chần chừ một chút gật đầu: “Dạ.”
Bởi vì đoán là cháu trai thể ăn xúc xích nướng, nên tối nay nhà chiên trứng, bà Trịnh vội vàng xào hai quả trứng gà cho Trịnh Tiểu Nhạc ăn với cơm.
Ngày hôm , bà Trịnh cùng con dâu xuống cửa hàng tiện lợi.
Bà Trịnh: “Gần đây mấy bà Hà, bà Tiền ở trong tòa nhà đều thích cửa hàng tiện lợi mua đồ, là mấy thứ như nước tương, giấy ăn, chổi các loại đều rẻ hơn siêu thị một nửa, lời lắm. Các bà còn rủ cùng nữa.”
Bởi vì trong nhà thiếu những thứ đó, cho dù rẻ, bà Trịnh cũng động lòng. Mãi đến trưa hôm qua, khi cháu trai ăn xúc xích nướng của cửa hàng tiện lợi, bà mới hỏi han hàng xóm về chuyện cửa hàng.
Mẹ Trịnh: “Con cũng thấy trong nhóm chat của cư dân khu , họ bảo đồ ở cửa hàng tiện lợi là hàng hiệu lớn rẻ, ngay cả que cay năm hào cũng là của hãng đồ ăn vặt lớn như Ba Chú Lùn, bọn trẻ con mua cũng yên tâm.”
Tuy rằng chồng nàng dâu hai qua cửa hàng tiện lợi, nhưng hảo cảm đối với cửa hàng tiện lợi .
Rất nhanh đến cửa hàng tiện lợi, hai .
Bởi vì cửa hàng mới mở cửa, còn nào, Thời Nghi đang lấy sủi cảo bánh bao cho nồi hấp, thuận tiện cho thêm mấy cái xúc xích xuống tầng nhất để nướng.
Bằng mắt thường cũng thể thấy rõ kệ hàng gần như trống trơn, nhưng phụ nữ dường như chẳng quan tâm lắm, liền hỏi thẳng: “Cô chủ, xúc xích nướng là thương hiệu nào ?”
Thời Nghi , đoán là phụ của đứa trẻ hôm qua từng đến mua xúc xích, nên thành thật trả lời: “Là thương hiệu nhãn hiệu Chanh. Cô thể tìm hiểu thêm, chất lượng dây chuyền sản xuất đều đảm bảo.”
Mẹ Trịnh và chồng liếc , vẻ khó xử. Ăn thấy ngon thì ngon thật, nhưng thương hiệu lạ quá, chẳng ai đến. Thế nhưng khổ nỗi, bé Tiểu Nhạc chỉ thích ăn đúng loại xúc xích .
Nhiều khi mấy chuyện thương hiệu kiểu , thì còn ăn ngon lành, chứ thành ngập ngừng, ăn cũng dở mà ăn thì cũng tiếc.
Vì con chịu ăn thêm thịt, Trịnh hỏi tiếp: “Vậy chỗ cô bán theo bịch nguyên ? Bán cho một bịch mang về nhé.”
Sợ cô chủ đồng ý bán nguyên bịch, bà nội Tiểu Nhạc cũng lên tiếng: “Cô chủ , cháu trai kén ăn lắm, gầy gò chịu nổi. Hôm qua tình cờ ăn thử xúc xích mua ở chỗ cô, chịu ăn. Nên chúng mới vội chạy đến mua nguyên bịch mang về, nấu sẵn ở nhà để mỗi bữa thịt cho nó ăn.”
Mẹ Trịnh cũng phụ họa: “ , nếu mua online thì ít nhất ngày mai mới nhận , mà chúng mang về để trưa nay cho cháu ăn luôn.”
Thời Nghi , đoán ngay là phụ của bé gầy hôm qua bạn cùng lớp “ép” mua xúc xích. Nếu đứa nhỏ thật sự thích ăn xúc xích, cũng là chuyện – theo lý thuyết dinh dưỡng thì cứ gấp mười lượng protein mà bù , ăn thêm một ít thịt vẫn hơn ăn gì.
Cô đáp: “Được ạ, bên bán nguyên bịch. Để lấy cho cô.”
Mẹ Trịnh mừng rỡ đồng ý ngay, trong lòng nghĩ tạm mua một bịch về cho Tiểu Nhạc ăn thử, nếu thật sự chịu ăn thì sẽ đặt thêm qua mạng.
Thời Nghi cầm túi xúc xích nướng , thao tác máy tính để khách quét mã thanh toán.
“Ở đây một gói mười cây, giá bán là 19.9 tệ một gói.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/mo-tiem-tien-loi-o-khu-dan-cu-phat-len-nhanh-chong/chuong-26.html.]
Hôm qua cô mua một gói xúc xích nướng loại ngon ở siêu thị, cũng là mười cây mà giá tới 34.9 tệ. tất nhiên nhãn hiệu lớn thể so với nhãn nhỏ, Trịnh cũng ngần ngại mà thanh toán ngay.
Thời Nghi suy nghĩ thêm một câu: “Hiện tại sản phẩm của hãng nhãn hiệu Chanh các sàn thương mại điện tử lớn đều bán nữa. Cửa hàng của bọn là nơi duy nhất còn phân phối. Nếu thấy ngon, cô thể mua thêm vài gói để dự trữ.”
Có khách thì đương nhiên bán, chẳng lý gì bán cả. Lúc xúc xích nướng cô trong tay cũng chỉ còn năm gói. Còn hệ thống thương mại cung cấp thì cô cũng dám chắc. Nên nếu khách mua, tất nhiên cô sẽ bán.
Thằng bé bình thường ăn thịt, mà chịu ăn xúc xích nướng, trong lòng Thời Nghi cũng mong nó thể ăn nhiều một chút để bổ sung thêm protein.
Bà Trịnh và con dâu đều vui vẻ gật đầu đồng ý. Sau khi rời khỏi cửa hàng tiện lợi, Trịnh liền dùng điện thoại tìm thử Taobao và JD, quả nhiên thấy xúc xích nướng bất cứ sản phẩm nào của hãng nhãn hiệu Chanh.
Cô đồng hồ thấy sắp muộn giờ nên vội dặn chồng: “Mẹ, trưa dùng lò nướng thử xúc xích cho Tiểu Nhạc ăn xem . Nếu thằng bé ăn , thì mua thêm hai gói về để dành.”
Người thường các loại thịt chế biến sẵn thì , càng nên ăn mỗi ngày. nếu Tiểu Nhạc chỉ ăn loại xúc xích , thì còn hơn , vẫn thể bổ sung phần nào protein. Một gói mười cây, ăn dần trong vài ngày cũng đủ.
Bà Trịnh gật đầu: “Ừ, , con mau , đừng để muộn.”
Đến trưa, bà Trịnh video cháu ăn xúc xích ngon lành gửi nhóm gia đình. Ba của Tiểu Nhạc xem xong vui mừng thở phào nhẹ nhõm.
Mọi đều : “Tiểu Nhạc chịu ăn là .”
Buổi chiều, bà Trịnh cửa hàng tiện lợi, định mua thêm hai gói xúc xích như con dâu dặn. chủ tiệm ngoài mấy gói trưng bày thì chỉ còn đúng một gói trong kho. Vậy là bà quyết định mua hết bộ.
Thời Nghi thấy xúc xích bán hết sạch thì cũng vui. Dù bán cho ai thì cũng là kiếm tiền, nhưng bán cho gia đình , để bé gầy yếu bổ sung đạm từ lòng trắng trứng trong xúc xích nhãn hiệu Chanh, phát huy đúng công dụng lớn nhất của sản phẩm – cô cảm thấy đáng giá.
…
Công ty.
Gần đây, Từ Tiểu Mễ chào đón ở văn phòng. Ngay cả sếp cũng thường tươi khi thấy cô .
Mọi chuyện bắt đầu từ món bánh bao mè đen mà cô mua ở cửa hàng tiện lợi.
Cô một blog nhỏ rằng mè đen giúp nuôi dưỡng tóc, nên quyết tâm thử xem . Vì cửa hàng tiện lợi mở muộn và các quầy bán đồ ăn sáng khác thì bánh bao quá ngọt, cô quyết định mỗi ngày tự mua bánh bao mè đen hấp để ăn sáng.
Không ngờ hiệu quả rõ rệt. Chỉ vài ngày ăn, cô cảm thấy tóc rụng ít hơn, nên kiên trì tiếp tục mỗi sáng hấp bánh bao mè đen để ăn. Đôi khi cô cũng mua thêm vài món khác ở quầy đồ ăn sáng để ăn cùng.
Điều thú vị là đầu tiên nhận sự đổi cô , mà là đồng nghiệp trong văn phòng.