MỌC LẠI CÁNH BAY CAO - CHƯƠNG 4
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:29:56
Kiếp còn non nớt, quả thực lừa gạt như , đến mức uổng phí cả cuộc đời , cuối cùng bạo hành đến chết.
Mà đời , tự do và báo thù.
4
ăn cơm xong, liếc phòng trong động tĩnh gì, một tiếng.
Hành động tức giận như của Chu Kiến Hoa, nghi ngờ gì cho nhiều thuận tiện.
Sau đó, liền nghênh ngang đến trạm tri thức, tìm bạn Tôn Nghi Tĩnh cùng bưu điện.
"Giấy báo trúng tuyển của vẫn đến ?"
Tôn Nghi Tĩnh lo lắng vô cùng.
một tiếng, ánh mắt sâu thẳm.
"Có lẽ đến , nhưng đến tay tớ mà thôi."
Kiếp , Chu Kiến Hoa khi say rượu thì luôn thích nhắc nhắc việc đốt giấy báo trúng tuyển của , nhưng cụ thể khi nào thì .
Như , đến bưu điện mới tính tiếp .
Cứ cách hai ngày, ở đầu thôn sẽ xe bò trấn, các nàng dâu trẻ tuổi luôn chợ sớm để xem đồ gì mới mẻ .
Có một thím trêu chọc .
"Cô trấn, bảo nhà đưa ? Anh xe đạp, nhanh lắm."
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
chỉ , gì.
Rất nhanh, xe bò của thôn, một đường xóc nảy đến trấn.
và Tôn Nghi Tĩnh thẳng đến bưu điện.
"Đồng chí, xin chào, hỏi ở đây bưu phẩm nào của Nguyên Dung Quân , là giấy báo trúng tuyển của Đại học Thủ đô."
Nhân viên bưu điện giống như nhân viên bán hàng của hợp tác xã mua bán, kiêu ngạo, trả lời, nhiệt tình, hỏi địa chỉ của , liền bận rộn tìm kiếm.
"Không tìm thấy, giấy báo trúng tuyển của đại đội các cô nhận hết ."
Nhân viên cũng tiếc.
"Hay là, cô tên xuống, tin tức gì sẽ lập tức thông báo cho đội của các cô?"
Tôn Nghi Tĩnh lộ vẻ thất vọng.
Mà sớm chuẩn tâm lý, chỉ khẽ thở dài, đó tên xuống.
ngờ lúc .
Nhân viên nhíu mày tên một lúc lâu, mới lên tiếng: "Nguyên Dung Quân, nhớ , giấy báo trúng tuyển nhớ là hôm qua đến, nó gửi riêng, cùng với những cái khác, cho nên còn chút ấn tượng..."
và Tôn Nghi Tĩnh , lập tức vui mừng khôn xiết.
cũng ngờ còn thể niềm vui bất ngờ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/moc-lai-canh-bay-cao/chuong-4.html.]
"Đại đội các cô chỉ một tên là Nguyên Dung Quân thôi đúng ? Hôm qua nhớ là cho một đàn ông ký nhận, mặc áo kiểu Giải Phóng màu xanh, xe đạp đến, dáng nhớ là cũng cao! Đây, đây là biên lai ký hôm qua."
Nhân viên đưa biên lai cho xem.
"Trương Đạt? Cái tên ... thấy chúng quen ?"
Tôn Nghi Tĩnh nhíu mày.
Rất nhanh, cô nổi giận, "Đáng ghét, rốt cuộc là ai lấy , giấy báo trúng tuyển mà cũng dám tùy tiện lấy, sợ trời đánh thánh vật !"
Tôn Nghi Tĩnh nhỏ nhắn, nhưng tính khí bao giờ nhỏ, vì , bạn cũng bao giờ từ chối.
Ngay cả kiếp .
Tôn Nghi Tĩnh cũng luôn giúp thoát khỏi bể khổ.
Nghĩ đến đây, ánh mắt dần trở nên dịu dàng.
tiên cảm ơn nhân viên bưu điện.
"Đồng chí, cảm ơn sự giúp đỡ của , lẽ là ai ."
Sau đó, mới cho Tôn Nghi Tĩnh suy đoán của .
Đương nhiên, ký ức của kiếp , , đây chính là sự thật.
"Là Chu Kiến Hoa. thấy chữ ký giống chữ của , chuyện cứ cho là , hôm qua cũng mặc áo màu xanh, xe đạp đến bưu điện hỏi về tình hình giấy báo trúng tuyển, trùng hợp quá nhiều ."
"Hơn nữa, hôm qua về, lời ý tứ đều là thi đậu đại học, bảo an phận ở trong thôn là ."
"Ha, bây giờ nghĩ , Chu Kiến Hoa thật đúng là tri nhân tri diện bất tri tâm ( mặt lòng), uổng công đây còn..."
Nói đến đây, nước mắt liền rơi xuống.
Tôn Nghi Tĩnh thấy , đương nhiên là về phía , lập tức phẫn nộ : "Vậy chúng báo cảnh sát! Chỉ riêng chuyện trộm giấy báo trúng tuyển của là đủ để ở trong nông trường cải tạo một thời gian !"
5
Tôn Nghi Tĩnh gào lên mấy câu, nhưng nhớ điều gì đó, cau mày.
" mà giấy báo trúng tuyển thì ? Hắn lấy đưa cho , chỉ sợ là đem thủ tiêu ."
Nói xong, Tôn Nghi Tĩnh mắt rưng rưng.
"Chu Kiến Hoa, cái đồ cặn bã , cải tạo lao động cũng đền nổi giấy báo trúng tuyển của ! Hu hu hu, Tiểu Quân, đây?"
, khóe miệng giật giật.
Ánh mắt của Tôn Nghi Tĩnh quả thật hơn , đoán một cái là trúng ngay.
Giấy báo trúng tuyển chắc chắn là lấy .
Cho dù bây giờ vẫn còn ở trong tay Chu Kiến Hoa, một khi mở miệng, hoặc là tỏ tìm , thì Chu Kiến Hoa sẽ chỉ chó cùng rứt giậu.
hít sâu một , trong lòng chút hoảng loạn nhưng vẫn đến mức tuyệt vọng.
Bởi vì, chuyện vẫn còn đường xoay sở.