MỐI HÔN SỰ BÁN CHỊU DAO - HẾT
Cập nhật lúc: 2025-07-10 19:40:49
Ta gật đầu:
"Ba mươi trượng đánh c.h.ế.t đúng , thôi, phiền Thái tử điện hạ, nhà họ Tạ cứ chiếu theo luật pháp, nên định tội thế nào thì định tội thế ."
"Chỉ là khi định tội, mỗi cứ 'thưởng' cho ba mươi trượng ."
Tạ phu nhân mới tỉnh thấy lời , ngất nữa.
Người duy nhất dùng hình là Liễu Tân Nguyệt.
Sau khi mấy quan binh cởi dây trói nàng , nàng như phát điên xé toạc bộ hỉ phục , m.á.u me đầm đìa còn mảnh da lành lặn.
Trông ma, cực kỳ đáng sợ.
Tạ Lão Hầu Gia đương nhiên thoát khỏi án tử hình.
Những còn thì khá hơn, sung quân đày, lưu đày ba ngàn dặm, phát phối đến Bắc Cương.
Trước khi hành hình, địa lao thăm Tạ Lão Hầu Gia một .
Ông gầy rộc trông thấy, như thể chỉ một đêm rút cạn tinh thần, trông như gần đất xa trời.
"Tạ Hầu gia."
"Cảnh tượng , quen thuộc ?"
"Nếu con d.a.o và lời tiên tri của ông nội năm xưa, Tạ gia cũng kết cục ."
"Nay Tạ gia hưởng thêm mười lăm năm vinh hoa phú quý, là quá hời cho các ."
Nhìn thấy , đôi mắt đục ngầu của Tạ Lão Hầu Gia đột nhiên lóe lên một tia sáng.
Ông bò tới nắm chặt lấy song sắt nhà lao, mu bàn tay khô gầy nổi đầy gân xanh:
"Tống Thanh Thư, là sai , tất cả đều là của !"
"Tống gia thể bán d.a.o cho một , liệu thể bán thêm thứ hai ?"
"Cháu trai sức khỏe yếu đuối, lưu đày ba ngàn dặm chắc sống nổi, thể nào... để cho Tạ gia một mầm mống ?"
Ta nghĩ ngợi một lát, đến Tạ gia lâu như , hình như từng ai cho sắc mặt .
Tạ Minh Xuyên đầu trong việc ưa .
Những con thứ khác, đương nhiên mặt mà theo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/moi-hon-su-ban-chiu-dao/het.html.]
Từng một coi như quả bóng da, chuyện gì cũng chạy tới đá cho vài cái.
Vì , phủi phủi vạt váy dậy, lắc đầu với Tạ Lão Hầu Gia:
"Ta thích nhà họ Tạ."
"Dao của , thể bán cho các ."
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Tạ Lão Hầu Gia khuỵu xuống đất, hai hàng nước mắt trong chảy dài gương mặt già nua.
"Trời diệt Tạ gia ."
"Không trời, là sự thất tín của ông, là thói mắt chó coi thường của Tạ gia hại chính các ."
Nói xong, Tạ Lão Hầu Gia thêm nào nữa.
Đi ngang qua một phòng giam khác, Tạ Minh Xuyên gọi .
Ta kiên nhẫn chuyện với , nhưng Tạ Minh Xuyên hét lớn:
"Tống Thanh Thư, nàng từng thích dù chỉ một chút nào ."
Ta dừng bước, cảm thấy Tạ Minh Xuyên đúng là nực hết sức.
"Thích ngươi cái gì?"
"Thích ngươi dung túng khác bắt nạt , thích cả nhà ngươi đối xử lạnh nhạt với , là thích ngươi luôn luôn bảo vệ Liễu Tân Nguyệt?"
Tạ Minh Xuyên nữa, hốc mắt đỏ hoe, cắn chặt môi.
Hồi lâu , mới nặn mấy chữ từ cổ họng:
"Xin ."
Ta thong thả bước khỏi địa lao, ánh sáng đột ngột khiến khỏi nheo mắt .
Mưa dầm mấy ngày, cuối cùng cũng quang đãng .
Ta ngẩng mắt vầng hồng dương , chỉ cảm thấy tâm trạng cũng trở nên tươi sáng theo.
Đi thôi, vẫn còn nhiều món nợ bán d.a.o đang chờ đòi nữa đây.
Hết