Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com
Tính năng COMING SOON: Phòng Chat Thế Giới

Món Ăn Từ Mỡ Cừu - Chương 1

Cập nhật lúc: 2025-07-29 21:45:24

Bạn từng về "phá chi dương" ?

 

Trong 100 con cừu, sẽ chọn con mập nhất, béo nhất. Rồi g.i.ế.c sạch 99 con còn , g.i.ế.c ngay mắt nó… từng con, từng nhát, từng tiếng kêu thảm thiết vang vọng dứt.

 

Con cừu sẽ sợ đến chết, và lớp mỡ của nó sẽ vỡ tan

 

Nỗi sợ đó lan khắp nó như một ngọn lửa vô hình, lớp mỡ da nứt toác, vỡ bung thành từng đường gân trắng mảnh.

 

Sau đó, dùng phương pháp nấu ăn thông thường nhất để chế biến, hương vị sẽ ngon như thần tiên.

 

Khi bố món phá chi dương, dọa sợ đến chết.

 

Bố rạch da , lớp mỡ của bà như một mạng lưới nứt nẻ, kéo dài từ đầu đến chân.

 

Nồi hấp bên cạnh đang sôi ùng ục.

 

Bố hít một thật sâu, như thể đang thưởng thức một loại hương thơm kỳ diệu.

 

Rồi ông sang , đứa con đang nín thở phía , tim đập loạn như trống trận.

 

Giọng ông nhẹ nhàng, như đang hỏi chuyện bữa cơm tối: “Con xem… Trên đời còn thứ gì... béo hơn phá chi dương ?”

 

1.

 

Bố mở một quán thịt cừu trong làng. Đàn ông trong vùng thường xuyên lui tới, nhất là những dịp giáp Tết, khách càng lúc càng đông, ghé đến nhiều hơn cả ngày thường.

 

Thỉnh thoảng, đến gần, thấp giọng hỏi bố như sợ khác thấy:

 

“Anh Lý , năm nay... Tết còn món phá chi dương ?”

 

Bố   thở dài một tiếng: "Món đắt lắm, chi phí cao tốn công, giờ nữa."

 

Những đàn ông khác trong làng cũng xúm , xì xào khen ngợi tài nghệ của bố , chuốc cho ông ít rượu.

 

"Phá chi dương do , ăn một là nhớ mãi, ngon hơn cả những món khác trong quán."

 

" , mấy năm chọn con cừu béo nhất, cũng là do mua về, đúng là cực phẩm."

 

Rồi họ bắt đầu tranh cãi xem giống cừu nào ngon hơn, mùi nào đậm hơn, thậm chí lớn tiếng đến mức suýt nữa thì đánh ngay tại bàn rượu.

 

Bố bật , phần chế nhạo, khoác vai trưởng thôn cạnh, nâng chén:

 

" con cừu ngon nhất, vẫn là phá chi dương, một mùi thơm đặc biệt độc đáo, ăn một miếng là quên hết thứ."

 

Trưởng thôn cũng gật đầu, đầy vẻ hoài niệm: "Lần gần nhất là hai mươi năm nhỉ? Cả đám vì ăn thịt mà đánh một trận lớn, chia sạch cả con cừu con trong bụng."

 

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

xích gần, chút tò mò: "Tại dùng cừu đực để phá chi dương ạ?"

 

Ở nông thôn, cừu cái khi sinh sản nữa sẽ nuôi giữ, giá trị hơn nhiều so với cừu đực.

 

Bố đáp ngay. Không rõ vì men rượu ngấm vì lý do nào khác, ánh mắt ông đỏ lên, chằm chằm, giọng chậm rãi nhưng dứt khoát:

 

“Phá chi dương chỉ thể là cừu cái.”

 

2.

 

Người trong làng khuyên năn nỉ, còn nhét cho bố một khoản tiền lớn, nếm thử món thịt cừu truyền thuyết mà bố .

 

Trưởng thôn cũng : "Con cừu nhà nuôi nữa là ăn , chi bằng mang cho giải thèm ."

 

"Dù thì, nó cũng đẻ cừu con ."

 

Bố cuối cùng cũng mềm lòng, đồng ý thêm món ăn lớn dịp Tết.

 

Đàn ông trong làng vui mừng như trẩy hội, cũng thấy lạ, thèm thuồng món ngon .

 

Tối về nhà, sốt ruột chia sẻ với .

 

"Bố Tết sẽ dùng phá chi dương để phá chi dương đó, ăn bao giờ ? Có ngon như bố ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/mon-an-tu-mo-cuu/chuong-1.html.]

 

Mẹ đang dùng kim khâu quần bông, bất chợt kim đ.â.m tay, m.á.u rỉ .

 

"Ông cho con ăn thịt cừu đó ?"

 

Chuyện thì bố .

 

Mấy món đồ tốn tiền như , bố mới nỡ cho chúng ăn.

 

nháy mắt với : "Đợi ông xong, con sẽ lén giấu một miếng mang về, hai con cùng ăn."

 

"Nghe hương vị đó ngon đến mức hai mươi mấy năm cũng quên , ngon đến mức nào..."

 

Giọng run rẩy, bà giữ chặt vai , "Con nhớ kỹ, miếng thịt đó tuyệt đối đừng ăn! Tuyệt đối đừng ăn!"

 

"Phá chi dương, căn bản là cừu!"

 

3.

 

Bố tuy đồng ý thịt cừu, nhưng một con cừu rõ ràng đủ cho cả làng chia .

 

Muốn ăn thịt cừu, tranh giành .

 

Từng một lượt dắt đến nhà những con cừu béo núc, lông mượt và sừng cong như móc câu. Không khí trong làng nóng lên từng ngày, như mùi m.á.u lẩn khuất trong gió rét.

 

Bố cầm một cuốn sổ ở cửa, cân và đếm từng con cừu.

 

Con cừu nào đạt tiêu chuẩn, trả thêm tiền để tư cách ăn thịt cừu.

 

Những tranh giành cũng tìm cách lấy lòng, hy vọng thể một chút thịt vụn hoặc nước thịt, dù cũng để nếm thử hương vị.

 

Bố kiếm bộn tiền, những con cừu mang đến chật kín chuồng cừu nhà .

 

Ông cẩn thận ghi sổ phần mà mỗi nhà thể chia.

 

Mẹ trong bếp cảnh đó từ xa, ánh mắt bà như phủ một lớp sương mờ. 

 

Trong bát cơm mặt bà chỉ vài cọng hành tươi và mấy lát gừng sống, rửa sạch, xếp ngay ngắn.

 

Bà nhai từng miếng một cách máy móc, như còn vị giác.

 

"Mẹ, thích ăn cái từ khi nào ?"

 

cũng thèm ăn cắn một miếng, lập tức nhổ .

 

Thật khó ăn!

 

Mẹ nhai một cách vô cảm, trả lời câu hỏi của .

 

Khi ngủ, bà ôm chặt lòng, mùi hành gừng nồng nặc bà khiến đau đầu.

 

nhịn đẩy bà , dịch xa hơn một chút.

 

mơ màng phàn nàn: "Mẹ ơi, ăn ít gừng và hành lá thôi, nồng quá, khó chịu lắm."

 

Mẹ khẽ "ừm" một tiếng, nhẹ nhàng vỗ : "Đợi qua Tết, sẽ cần ăn nữa."

 

 4.

 

Sân nhà nối liền với chuồng cừu, ở giữa là nơi chúng ở, và phía giáp đường là nhà hàng.

 

Tết năm nay, bố sẽ mổ nhiều cừu, nên ông đặc biệt xây thêm một căn bếp lớn, ngay bên cạnh chuồng.

 

Căn bếp cứ cao dần, rộng dần theo từng ngày… còn thì ngày một bồn chồn, lo .

 

thường thấy bà lén lút tránh mặt khách khứa đến nhà, trốn góc khuất ngấu nghiến gừng tươi, hành sống, ăn như đói khát lâu ngày.

 

Ban đầu, bà ăn từng miếng nhỏ trong bát. Sau đó, bát đổi thành chậu, mỗi ngày thể hết vài cân.

 

Loading...