Một Cành Tuyết - Chương 14
Cập nhật lúc: 2025-07-11 01:05:18
15
Không bao lâu , phụ mẫu tìm hôn sự phù hợp cho .
Đối phương là học trò của phụ , đỗ tiến sĩ, gia cảnh cũng xem như khá giả.
Hắn lớn hơn hai tuổi, nhân phẩm tệ, sạch sẽ đắn, chẳng qua vì thủ hiếu nên hôn sự trì hoãn.
Hiện tại còn cha , chỉ mua một căn nhà nhỏ ở kinh thành, họ hàng vẫn ở quê, nên khi gả cũng khá nhàn hạ.
“Hắn là thông minh, sẽ đối xử với con.” Phụ .
Ta nghĩ lâu mới hiểu , phụ với là vì khôn ngoan, rằng dù chỉ là nghĩa nữ của Ninh Quốc phủ, cũng thể đối đãi lạnh nhạt.
Mẫu thì tận tình giải thích cặn kẽ, đơn giản mà , coi là gả thấp, nhưng dù cũng nể mặt Ninh Quốc phủ, những dám đối xử tệ bạc, mà còn cưng chiều .
Nghe còn hơn nhiều so với hôn sự của tỷ tỷ.
Dù học quy củ hơn hai năm, nhưng vẫn giống những tiểu thư khuê các sinh ở kinh thành.
Nếu gả một gia tộc quá , tất nhiên quy củ cũng nghiêm khắc hơn nhiều.
Vậy nên, đồng ý.
Dù , phụ mẫu vẫn tạo cơ hội để gặp mặt Từ Hằng.
Sau khi gặp , càng thấy hôn sự hơn.
Hắn mày thanh mắt tú, tính tình ôn hòa, qua cực kỳ dễ gần.
Quan trọng nhất là, là một thư sinh, trông vẻ yếu ớt, qua vẻ đánh nổi ai.
16
Mẫu tự tay chuẩn của hồi môn, đưa cho nhiều ngân phiếu.
“Con và A Nhụy giống . Nó gả hoàng gia, của hồi môn những nhiều mà còn chú trọng thể diện. Còn con gả thấp hơn một chút, nhiều thứ tiện chuẩn , nên mẫu đổi thành ngân phiếu cho con.”
Ngân phiếu quá!
Ta vô cùng thích, huống hồ giống tỷ tỷ, nhiều thứ vốn hợp gu, cũng chẳng dùng đến.
Dĩ Nhụy tỷ tỷ cũng tặng nhiều đồ , xem như lễ vật tặng xuất giá.
Ngày tháng khi thành dễ chịu, và Từ Hằng hòa hợp vô cùng.
Hồng Trần Vô Định
Quả nhiên gả thấp nhiều lợi ích, như phụ mẫu , ăn một bữa cơm cũng khó cùng , gì cũng soi mói.
Trong nhà chỉ hai vợ chồng , đám hạ nhân cũng mong chúng .
Từ Hằng mỗi khi tan triều đều mang đồ ăn vặt về cho , thời gian rảnh sẽ cùng ngoài dạo chơi.
Chẳng trách phụ là lanh lợi, quá cứng nhắc.
17
Sau hơn một năm thành , thai, mong chờ đứa trẻ .
Mẫu và tỷ tỷ cũng đến thăm, tặng nhiều đồ.
Từ Hằng chuyện thì "Vi phu sắp thê tử nuôi đây."
Ta liếc , "Vậy vui ?"
Hắn vội đáp, “Tất nhiên là vui .”
chợt nhớ những quy củ từng học, khi chính thê thai, thông thường sẽ cho nha bên cạnh khai diện (tức là nâng lên ).
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/mot-canh-tuyet/chuong-14.html.]
Ta .
Ta chỉ thuộc về riêng .
, suy nghĩ đúng.
Ngay cả mẫu khi đến thăm cũng kín đáo nhắc nhở chuyện .
Ta hiểu.
Tại cuộc sống của dân thường và thế gia đại tộc khác đến thế?
Là vì thế gia tiền, nên thể nuôi nhiều thất ?
Dù , vẫn tìm thời điểm thích hợp để với Từ Hằng.
phản ứng còn mạnh hơn .
“Ta quỷ háo sắc, chẳng lẽ nữ nhân thì sống nổi ?”
Ta cũng vui.
“ ai cũng cả.”
Hắn búng nhẹ lên má , “Vậy cứ xem như sợ vợ .”
Hắn là thoải mái, câu “sợ vợ” cũng đầu tiên .
Ngược , thường nhắc nhở , rằng sống đời, đủ là vui, đừng quan tâm khác gì.
Hắn quả thật đủ, vui vẻ.
Sinh nhật tổ mẫu năm nay, đều về quê, ngay cả Lệ Vương cũng nể mặt mà đến.
Ta lo lắng Từ Hằng sẽ tự nhiên, dù các tỷ phu khác đều quyền cao chức trọng, chỉ là tiểu quan thanh bạch.
Kết quả, đầu liền thấy hăng say luyên thuyên mặt Lệ Vương, cái gì. Lệ vương vẫn giữ gương mặt lạnh tanh.
Ta sợ Lệ Vương nổi giận vỗ một chưởng đánh bay mất, dù với thể trạng gầy yếu của , Lệ Vương đánh c.h.ế.t mười như cũng thành vấn đề.
Về nhà, nhắc nhở .
Ai ngờ hùng hồn cãi , rằng Lệ Vương cùng lắm chỉ đánh c.h.ế.t năm như thôi.
Đây là chuyện đáng tự hào ?
18
Nhi tử của chúng chào đời.
Lúc sinh xong, thở phào nhẹ nhõm, nhưng thấy nha hốt hoảng chạy , rằng Từ Hằng còn kịp con ngất xỉu.
Đến khi tỉnh , cầm c.h.ặ.t t.a.y , nghiêm túc :
“Về sinh nữa!”
Ta , “Nói cứ như sinh con là .”
“ đau lòng lắm đó!”
Nghe , bất ngờ ngất , xung quanh đỡ kịp, thế là đầu đập mạnh xuống đất.
Lúc đó chỉ cảm thấy đúng là vô dụng, may mà còn chịu khó tiến thủ.
Tiệc đầy tháng tổ chức long trọng, cũng mời mấy đồng liêu đến chung vui.
Tiểu bảo bối cũng nể mặt, gào inh ỏi.
Còn , cuối cùng cũng qua tháng ở cữ, cẩn thận tắm rửa một trận thật sảng khoái. Nghĩ , đúng là bây giờ điều kiện hơn, con cũng trở nên yếu ớt hơn hẳn.