Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Một Mẫu Ba Phần Ruộng Của Nhà Ta - Chương 21: Phiên ngoại của Thủy Sinh (hoàn)

Cập nhật lúc: 2025-07-11 01:47:05

Ta đưa tay vén chăn của lên.

 

Hắn mặc một bộ trung y màu tuyết trắng, eo buộc bằng một sợi đai mảnh.

 

Cổ áo trễ, lộ chiếc cổ thon dài cùng nửa bờ n.g.ự.c trắng mịn như ngọc.

 

Eo cũng thon, chân dài.

 

Ta nuốt nước bọt.

 

Quả nhiên, một cô nương đến tuổi thật sự nguy hiểm!

 

"Về , nhất định tùy tiện mặt khác như ."

 

Ta đưa tay nắm lấy sợi đai mảnh , nhẹ nhàng kéo một cái.

 

Thế là, áo liền buông lơi.

 

Hắn rốt cuộc cũng mở mắt, một tay giữ lấy cánh tay , ánh mắt sâu thẳm như ẩn chứa từng đợt sóng cuồn cuộn.

 

"Nàng còn chạy ?" Giọng khàn khàn.

 

"Không chạy nữa, về , liền theo đó."

 

Ta cúi đầu, đặt môi lên yết hầu của .

 

Hắn thở nhẹ, trở tay đè xuống .

 

"Ta từng nghiêm túc bất cứ chuyện gì, chỉ riêng với việc trêu chọc nàng, tốn ít tâm tư."

 

Ta đưa tay kéo áo xuống.

 

"Vậy tại thẳng?" Hơi thở phả trán , lướt qua má, dừng bên tai.

 

"Với tính khí của nàng, nếu gì để dựa , thể dễ dàng đồng ý?" Hơi thở ấm áp luồn tai, khiến run rẩy.

 

"Ta ngay mà, nhắm đến từ lâu ."

 

Ta chịu thua, nhẹ nhàng thổi một bên tai .

 

"Phải, là nhắm từ lâu..."

 

Môi cuối cùng cũng chạm môi .

 

Ta nghĩ, cuộc đời , đến đây cũng coi như trọn vẹn .

 

Phiên ngoại của Thủy Sinh

 

Ta vốn cho rằng bản tính chính là như – lạnh nhạt, trầm lặng, yêu thích yên tĩnh. từ khi gặp nàng, dường như thứ còn như thế nữa.

 

Lúc , nàng đang ở trong sân, tay cầm chổi lông gà, rượt đuổi trưởng tử của chúng – Lang nhi, chạy khắp sân.

 

Nguyên do chẳng gì to tát – Lang nhi đánh của nó, cũng là nhi tử thứ hai của – Hoan nhi.

 

Theo lời kể của Lang nhi, là vì mẫu nó chia cho Hoan nhi một miếng điểm tâm to hơn. Nó đòi Hoan nhi chia một nửa nhưng , thế là giằng co động thủ. Mà điều buồn là, nó cũng chỉ cướp đúng nửa miếng.

 

Nàng đuổi theo suốt một lúc lâu vẫn bắt , mẫu ngăn cản, phụ che chở, tóm , nàng đánh con, nhưng vướng đủ thứ chướng ngại, khó mà thành công.

 

Cả sân náo loạn đến mức thể kiểm soát.

 

Ta ngẩng đầu trời, đây chính là lúc cần mặt .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/mot-mau-ba-phan-ruong-cua-nha-ta/chuong-21-phien-ngoai-cua-thuy-sinh-hoan.html.]

 

Bước tới, nhẹ nhàng lấy chổi lông gà từ tay nàng.

 

"Đánh con cũng là việc hao tổn sức lực, phu nhân hãy xuống, để nàng."

 

Nét mặt nàng lập tức dịu ba phần, ngoan ngoãn xuống ghế, còn cầm chén nhấp một ngụm. khi thấy nắm lấy Lang nhi chuẩn đánh, nàng vội vã giơ tay.

 

"Chàng xuống tay chẳng nặng nhẹ, thôi bỏ !"

 

Nàng gượng gạo .

 

"Nghe theo phu nhân."

 

Ta đưa chổi lông gà cho nha .

 

Phụ mẫu thấy , lập tức dắt theo hai tiểu tử đang lóc om sòm rời .

 

"Tiết xuân tươi , chúng ngoài dạo một chút."

Hồng Trần Vô Định

 

Nàng vui vẻ gật đầu.

 

Ta nắm lấy tay nàng, bước qua cây cầu gỗ cũ kỹ, dọc theo con đường nhỏ men theo cánh đồng mà .

 

"Thủy Sinh, thấy phiền ? Có thấy mệt ?"

 

Nàng đột nhiên hỏi .

 

"Ngày , nàng bất ngờ xuất hiện tường nhà , ríu rít suốt ngày, lúc nào cũng chuyện để . Lại một ngày, nàng cãi với bà nội nàng đến đỏ mặt tía tai. Ta từng gặp qua một cô nương nào chân thực, sống động đến thế. Ở bên nàng, mới cảm nhận thời gian quả thực đang trôi, bốn mùa thực sự đổi.”

 

"Hôm , hỏi nàng thích một là thế nào, kỳ thực đáp án. Thích chính là lúc nào cũng nhớ đến, chuyện gì cũng lo lắng, luôn cảm thấy thiếu sót. Luôn cho nàng những điều nhất, nhưng sợ những thứ đó chẳng điều nàng mong .”

 

"Ta sợ nàng hoảng hốt, sợ nàng bỏ chạy. Một khi nàng chạy , sẽ nữa. Nên chỉ thể nhẫn nhịn, theo nàng, chờ đến khi nàng tự chỗ dựa, còn sợ hãi nữa, mới đến gặp nàng."

 

Bởi vì nếu thứ gì để dựa , nàng sẽ bất an, sẽ hoảng loạn.

 

Nàng luôn nghĩ, phía ai chống lưng, chỉ thể dựa chính .

 

Cho nên, nguyện ý chờ, chờ đến lúc nàng tự nguyện, chờ đến khi nàng đủ dũng khí.

 

"Người hiểu nhất, vẫn là , Thủy Sinh."

 

Nàng đắc ý lắc lư đầu.

 

Ta cảm thấy nàng thật đáng yêu.

 

Mà sự đáng yêu liên quan gì đến tuổi tác.

 

"Cho nên, hôn lễ năm đó chẳng ai, là vì đang đợi ?"

 

Ta gật đầu.

 

Nàng siết c.h.ặ.t t.a.y , lắc mạnh một cái, vẫn thấy đủ.

 

Nàng xoay .

 

"Bẹp" một tiếng, đặt lên má một nụ hôn.

 

Rồi lấm lét ngó quanh như một tiểu tặc.

 

Ta nắm chặt lấy tay nàng, cảm thấy dù là xuân hạ, thu đông, chỉ cần nàng bên cạnh, thì ngày nào cũng đều là ngày nhất.

 

Hoàn

Loading...