Một ngày trời nắng nhẹ - Chương 12 - END
Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:32:12
“Tr ói chặt , đừng giở trò!”
Hắn quát lớn khiến giật , chỉ thể siết chặt bốn chi của Ngô Mộng Tuyết.
Ngô Mộng Tuyết ghế, khuôn mặt ướt đẫm nước mắt và nước mũi.
Khi thấy trói xong, nắm lấy cánh tay , kéo lên, và lúc mới rõ khuôn mặt - là Tôn Hạo.
một nữa tưh trách sự ngây thơ và dại dột của , để cho cơ hội tổn thương thứ hai.
Tôn Hạo tức giận : "Lần tao xong với mày, hôm nay ba chúng sẽ cùng vui vẻ!"
Nói xong, bắt đầu lột quần áo của .
như thấy âm thanh của những t..ế bà:o n ão đang n ổ tu ng.
Cơn đa u x é rá ch đêm hôm đó, thở hô-i há m nồng nặc, mồ hôi dính nhớp gh ê tở m, cùng với tiếng kêu tuy))ệt vọ(ng của chính .
nhớ … tất cả đều nhớ …
cũng nhớ một nụ ấm áp, cảm giác bàn tay nhẹ nhàng xoa lên dái tai , và nhịp đập bồi hồi của đôi tay ôm lấy eo .
Đó là Viện Phong.
khao khát gặp thêm một nữa.
Trong cơn mê man, dường như thấy Viện Phong lao , vật lộn với Tôn Hạo.
Nhiều khác cũng xông , tiếng bước chân, tiếng la hét, và cả những âm thanh va chạm của đồ vật...
Trà Sữa Tiên Sinh
Rồi dần dần, còn thấy gì nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/mot-ngay-troi-nang-nhe/chuong-12-end.html.]
và Ngô Mộng Tuyết cứu.
Nguyên nhân là do cảnh sát phát hiện Tôn Hạo từng đuổi khỏi trường vì qu)) r ối nữ sinh, đó tìm cách quan hệ để tại một trung tâm đào tạo.
Cảnh sát thu thập dấu vân tay hợp lệ từ bàn việc của , khớp với dấu vân tay tìm thấy trong nhà .
Họ dẫn đội đến nhà của Tôn Hạo nhưng phát hiện ở đó và cho rằng, vì Trà sữa nhiều liên hệ với cảnh sát, Tôn Hạo thể nghĩ rằng nhớ chuyện.
Do tìm thấy manh mối về việc Tôn Hạo ý định bỏ trốn, cảnh sát lo ngại rằng thể sẽ tr”ả th”ù .
Cảnh sát cố gắng liên lạc với , nhưng và Ngô Mộng Tuyết đều tắt điện thoại.
Thông qua Viện Phong, họ liên hệ với Chu Diệu Văn và theo thông tin cung cấp, cảnh sát tìm đến nhà Ngô Mộng Tuyet.
Cảnh tượng mà mơ hồ thấy hôm đó thực thực sự xảy .
băng ghế nhỏ trong vườn hoa bệnh viện, tựa lòng Viện Phong, và hỏi: “Này, cái tên lén lút trong bụi cỏ hôm đó là ?”
Viện Phong gãi đầu: “Là đấy. Lúc đó sợ chế t khiế p, tưởng em sẽ đập vỡ đầu bằng chậu hoa . May mà Chu Diệu Văn đến kịp, nếu vỡ đ ầu .”
mỉm .
Một lúc , hỏi: “Vậy , mắt trái của em vẫn thể lúc nào cũng thấy gì, đúng ?”
Viện Phong dịu dàng xoa đầu , : “Không cả, sẽ luôn ở bên của em.”
hạnh phúc nhắm mắt .
HẾT
#trasuatiensinh