Một thoáng Nam Thành, từ đó nhớ thương - Chương 2
Cập nhật lúc: 2025-07-11 02:30:54
5.
Vì tình hình gia đình của , chúng chọn một quán cá nấu cay gần cổng trường cho bữa tối.
Không đắt, trung bình hai, ba mươi tệ một .
Trong bữa ăn, Tô Vũ và nhiều lắm, chủ yếu là Bối Bối và Điền Tĩnh trò chuyện, chúng .
Ban đầu Điền Tĩnh về quê hương của cô , đó đến bạn trai của .
"Tư Tư tỷ tỷ, Hứa Vi ca ca cũng học trường chúng ?"
cô gọi Hứa Vi là "ca ca" luôn cảm thấy kỳ quặc, nhưng tìm lý do để phản bác, chỉ thể cúi đầu đáp .
"Ừm, khoa Quản trị kinh doanh bên cạnh."
đơn giản vài câu, thêm gì nữa.
Cô hỏi thêm hai, ba , thấy luôn lái sang chuyện khác, cũng ý hỏi thêm nữa.
Ăn cơm xong, chúng dạo một lúc ở con phố đối diện cổng trường mới về.
Tiền cơm tối là Bối Bối trả.
Về đến ký túc xá, và Tô Vũ hỏi Bối Bối hết bao nhiêu tiền, chuyển phần của chúng cho cô .
Điền Tĩnh giường, mãi khi chúng chuyển tiền xong cô vẫn động tĩnh gì.
Buổi tối, khi chuẩn tắt đèn ngủ, Bối Bối nhịn nữa.
"Điền Tĩnh, tiền cơm tối vẫn chuyển cho tớ."
Cô đến bên giường Điền Tĩnh .
Nghe thấy , Điền Tĩnh dậy, khó hiểu Bối Bối.
"Tỷ tỷ, tiền gì ?"
"Tiền cơm tối."
Bối Bối kiên nhẫn một nữa.
"À, tiền đó, tỷ tỷ, chẳng chỉ mấy chục tệ thôi ? Chị cũng đòi ?"
Điền Tĩnh chớp chớp đôi mắt to Bối Bối.
Miệng há , như thể ngạc nhiên.
"Mấy chục tệ tiền ? Wechat Alipay, tự chọn."
Bối Bối nén giận , thấy cô nắm chặt tay.
Lúc ăn cơm cô , bố cô hình như nuôi lợn, nhà đông con, điều kiện lắm, cô thể học đại học là nhờ thêm hai tháng hè cộng với học bổng mới đủ tiền học phí và sinh hoạt phí học kỳ , vì cô quý trọng từng đồng tiền tiêu.
"Thật keo kiệt, chút tiền cũng đòi."
Điền Tĩnh bĩu môi nhỏ.
Miễn cưỡng lấy điện thoại chuyển tiền cho Bối Bối.
"Cậu còn mặt mũi trả, tớ còn ngại gì mà đòi."
"Hơn nữa bữa cơm tối là do đề nghị, tớ giúp sắp xếp, những đến giờ một lời cảm ơn, bây giờ còn tớ chịu thiệt, mơ ."
Bối Bối chịu thua .
Điền Tĩnh cô cho cứng họng, gì đó nhưng phản bác , nước mắt bắt đầu dâng lên trong khóe mắt.
Điện thoại trong tay đột nhiên rung lên, quan tâm đến họ nữa, cúi đầu việc của .
"Bây giờ đang ở ?"
nhắn tin cho Hứa Vi.
Anh gửi cho một tin nhắn thoại, thấy tiếng gió lớn.
"Anh khỏi ký túc xá, bạn đang đợi ở quán bar CC, họ gặp em, em với nhé."
"...Vẫn là mấy bạn ?"
"Ừ."
do dự.
uống rượu, quán bar với cũng là để gặp nhóm bạn , là uống rượu, cuối cùng vẫn họ ép uống một ly.
Lúc đó Hứa Vi bên cạnh , còn theo, ý định giúp .
Lần đó dị ứng rượu nhập viện, Hứa Vi ở bệnh viện chăm sóc cả ngày lẫn đêm suốt ba ngày, xin ba ngày.
Bạn khuyên đừng qua với nữa, nhưng nghĩ đến việc bất chấp nguy hiểm cứu khỏi biển kỳ thi đại học, vẫn cho thêm một cơ hội.
từ khi dị ứng nhập viện đến giờ đầy một tháng, ngờ nữa đề cập đến việc đến quán bar.
"Rốt cuộc em ?"
Có lẽ vì im lặng quá lâu, Hứa Vi gọi điện thoại đến, giọng sốt ruột hỏi .
"Bạn ..."
Chưa kịp xong, cúp máy.
gọi , .
dậy định xuống lầu tìm thì Bối Bối kéo .
"Điền Tĩnh sẽ xảy chuyện gì chứ."
Cô lo lắng .
Hóa nãy cô cãi với Điền Tĩnh, Điền Tĩnh chúng , và Tô Vũ đều bận việc riêng ai quan tâm đến cô , cô liền xuống giường chạy khỏi ký túc xá, .
"Biết cô yếu đuối như , tiền tớ coi như mất cho ."
Bối Bối áy náy .
"Chạy thì chạy, tiền vẫn đòi, đây vốn của , cô lóc đáng thương thì sai ?"
Tô Vũ sấy tóc .
Các tềnh iu bấm theo dõi kênh để đọc được những bộ truyện hay ho nhen. Iu thương
FB: Vệ Gia Ý/ U Huyễn Mộng Ý
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/mot-thoang-nam-thanh-tu-do-nho-thuong/chuong-2.html.]
Tuy .
khi chúng gọi điện cho Điền Tĩnh mà cô máy, chúng xuống lầu tìm quản lý ký túc xá trình bày sự việc, Tô Vũ vẫn cùng chúng .
Ngay khi chúng tìm hơn một tiếng đồng hồ, gần như lật tung cả trường học.
Tô Vũ gọi chúng .
Cô thấy Điền Tĩnh cập nhật một bài đăng Moments.
"Rời khỏi môi trường xui xẻo, tâm trạng xinh trở ."
Nội dung bài đăng là như .
Ảnh kèm theo là ảnh tự sướng của cô , phông nền là quán bar CC...
6.
gọi điện cho Hứa Vi cả đêm mà máy.
Rạng sáng ngủ , xuống lầu ký túc xá nam đợi , từ năm giờ đến sáu giờ rưỡi, thấy Hứa Vi và Điền Tĩnh cùng xuất hiện ở lầu ký túc xá nữ của chúng cách đó mười mấy mét.
Điền Tĩnh khoác áo khoác của Hứa Vi vai, khi lên lầu cô luyến tiếc đưa áo khoác cho Hứa Vi, Hứa Vi thì dịu dàng xoa đầu cô , cô ký túc xá mới .
"Sao em ở đây?"
Anh thấy tới liền nhíu mày theo bản năng.
"Em đang đợi , giải thích với chuyện em tối qua đến quán bar, là..."
"Anh , em cần nữa, chẳng em tin bạn ? Thôi , cãi với em."
Nói xong, bước qua định rời , kéo tay áo .
"Anh với... bạn của một tiếng, tổ chức một buổi gặp mặt, em nhất định sẽ ."
"Anh và Điền Tĩnh gì cả! Tối qua thấy cô ở lầu ký túc xá của các em, một ôm chân , hỏi cô thế nào cô cũng chịu , mãi đến khi say rượu ở quán bar mới là các em hợp sức bắt nạt cô ."
"Lâm Tư Tư, ngờ em là loại bắt nạt bạn nữ yếu thế, nếu vì che giấu những chuyện xa em , cũng sẽ ở quán bar an ủi cô cả đêm."
Chưa kịp để hết, Hứa Vi quát mặt .
Chuyện của Điền Tĩnh và sẽ hỏi, nhưng định hỏi hôm nay, vẫn giải thích rõ hiểu lầm giữa chúng mới chuyện khác.
ngờ tự .
"Em bắt nạt cô , là..."
"Đủ , em cần giải thích."
"Em là bạn gái của , ba năm cấp ba, cộng thêm hai tháng chúng yêu , cũng tin em ? Điền Tĩnh mới quen mấy ngày, hiểu cô là thế nào ?"
mắt hỏi.
"Anh hiểu cô , nhưng tin những gì thấy."
Hứa Vi lạnh lùng .
Trong ánh mắt của , ngoài sự lạnh lùng và khó chịu, thấy gì khác, càng cần đến tình yêu.
"Nếu còn tình cảm với em nữa, chúng chia tay ."
Im lặng hồi lâu, khàn giọng .
Quyết định yêu vốn dĩ là vội vàng.
Ba năm cấp ba, ngoài chuyện học tập, và gần như giao lưu gì, nếu kỳ thi đại học cứu , tỏ tình với , lẽ bây giờ vẫn dũng khí để chấp nhận một bước cuộc sống của .
khi quyết định yêu , dùng tất cả chân thành của .
Anh thích ăn gì, thích màu gì, thậm chí đến sở thích của bạn bè cũng rõ ràng.
Vì vui vẻ, dành nhiều tâm sức để xử lý những mối quan hệ xã giao mà vốn thích.
Những điều mệt mỏi đối với , nhưng cam tâm tình nguyện.
bây giờ... hình như cần thiết nữa .
"Tư Tư, xin , sai , nên nặng lời như , em đừng ."
Vừa , Hứa Vi kéo .
Anh nhíu mày, nắm tay chặt.
"Anh tin em, em gì cũng tin, em đến quán bar với bạn thì thôi, sẽ ép em nữa, em vui vẻ là , em em bắt nạt Điền Tĩnh thì em bắt nạt, tin em."
Anh chút hoảng hốt , dường như sợ rời .
trong ánh mắt, thấy chút tình cảm nào.
"Hứa Vi, thật sự thích em ?"
chằm chằm mắt hỏi.
"Đương nhiên là thích , em gì ?"
Anh cúi đầu xuống, thẳng .
vùng khỏi tay định bỏ , kéo , giữ định ôm lòng, dùng khuỷu tay chống n.g.ự.c .
Mùi rượu nồng nặc, mùi nước hoa rẻ tiền trộn lẫn xộc mũi , theo bản năng nhíu mày.
"Ngày cứu em dùng nước hoa gì ? Sao dùng nữa?"
chút nhớ nhung mùi hương thanh mát ngày kéo lên khỏi mặt nước, câu hỏi bất chợt nảy trong đầu .
Bàn tay đang đặt lưng cứng .
"Dùng... dùng hết , mùi đó dùng quá lâu, đổi thì đổi thôi."
"Tư Tư, em nể tình cứu em, cho thêm một cơ hội nữa, dù chỉ là ở bên thêm một tháng cũng , trong thời gian nếu gì với em hoặc tin tưởng em, em chia tay với , tuyệt đối oán trách."
Một tháng?
Chỉ cần ở bên thêm một tháng là ý gì?
Chưa kịp để suy nghĩ nhiều, lấy chuyện cứu điều kiện để chuyện với , thể vượt qua trở ngại .
Chúng chia tay.
với , đây là cơ hội cuối cùng.