Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Một Vở Kịch, Hai Kẻ Đóng Giả Yêu - 6

Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:39:40

phối hợp “ăn ý”, sang Công chúa Trường Ninh :

“Thật ngại quá, công chúa. Vừa nãy lỡ lời. Cứ tự nhiên nhé, bảo Thược Dược ngoài, nếu cần gì thì cứ gọi nó.”

Thược Dược là của , để nó trông chừng hai , hai yên tâm chứ?

Haizz, quả là một Vương phi “tầm thường” nhưng tận tâm chu đáo.

Dứt lời, xoay bỏ .

Chợt bịch một tiếng — Tống Sách An ngã từ giường xuống.

Tiếng va đập khá lớn, cũng thấy đau .

Công chúa Trường Ninh hốt hoảng, vội chạy tới đỡ Tống Sách An. nàng vốn cưng chiều từ bé, sức yếu như gà, đỡ nổi.

, một tay túm lấy Tống Sách An, ánh mắt ngạc nhiên của cả hai , ấn giường.

“Ngã chỗ nào đau hả?” ghé sát .

Sắc mặt Tống Sách An càng đen, u ám như sắp đổ mưa. Chàng gạt tay một cách khó chịu, thở đứt quãng như sắp xỉu.

gãi gãi mũi, ngượng ngùng: “Vậy cứ nghỉ ngơi tĩnh dưỡng nhé.”

Rồi bỏ . sợ cứ ở , mà lỡ ngừng thở thì hóa góa phụ.

Kể từ hôm đó, Tống Sách An thèm để ý đến nữa, đến cửa phòng cũng cho bước .

Chắc trách bẽ mặt bạch nguyệt quang của .

Cuối cùng, Thược Dược nhắc nhở: “Đàn ông thì dỗ dành.”

Thôi , nể tình nấu ăn ngon .

Thược Dược bày cho cách “Muốn nắm trái tim một , hết hãy nắm lấy cái dày của họ.” Dù hề “nắm” trái tim Tống Sách An, nhưng đạo lý chẳng sai.

bèn đem hết thành ý, đuổi bộ đầu bếp trong phủ ngoài, tự tay nấu bốn món mặn một món canh, bưng đến cho Tống Sách An.

Tống Sách An vẫn chịu gặp. liền tung cước đạp cửa, thấy trừng mắt trân trối. “hì hì” hai tiếng, “Ta nấu xong, để nguội thì mất ngon.”

Chàng bằng ánh mắt là lạ:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/mot-vo-kich-hai-ke-dong-gia-yeu/6.html.]

“Cô đích nấu ?”

.”

Coi như đền bù tội – dù cũng chẳng rõ sai ở .

Sắc mặt dịu nhiều. Chờ đặt món ăn lên bàn, :

“Tới đỡ một chút.”

“Được thôi.”

nhanh nhẹn tới, còn chu đáo đưa đũa cho . Thế nhưng đón, chỉ lười nhác , buông hai chữ:

“Tay đau.”

Ừ thì, khó gì .

“Há miệng .”

gắp một miếng thịt kho nhét miệng . Ban đầu sắc mặt Tống Sách An vẫn bình thường, nhưng nhai miếng thịt kho nấu, vành mắt bỗng đỏ ửng lên.

sững sờ:

Đã cảm động đến ?

Có hy vọng đấy chứ.

Nào, tiếp tục đút!

Chàng ăn nữa” cũng chịu dừng. ở chung với một thời gian, lẽ nào dày ? Ăn ít thế đủ no.

Kết quả, nhét hết bốn món một canh cho .

Xem đúng là ăn nhiều, cảm giác nếu cố thêm một miếng, sẽ bội thực đến mức nôn ngay.

cất lời “Tống…”

Chàng đột nhiên bụm miệng “Ọe…”

Tống Sách An lao ngoài nôn dữ dội. Nhìn cảnh , cũng nên gì, tâm trạng lẫn lộn.

Loading...