Mùa Hạ Năm Ấy Chúng Ta Gặp Gỡ - Chương 3: Thuyết Phục - 1
Cập nhật lúc: 2025-07-08 21:42:39
Văn Thành sang vợ, đôi mày cau .
- chỉ là nó theo con đường dọn sẵn, đối diện với những trắc trở như và bà ngày xưa. thằng nhóc chịu hiểu chứ?
Nhớ những ngày tháng cũ, Văn Thành khỏi cảm thấy lòng nặng trĩu. Khi , ông chỉ là nhân viên quèn trong một công ty nhỏ, còn Thục Quyên là một giáo viên dạy Văn cấp ba với đồng lương ít ỏi.
Hai gặp trong cảnh chẳng mấy dư dả, nhưng niềm tin và tình yêu trở thành động lực lớn lao. Ngày ông quyết định lập nghiệp, Thục Quyên chút do dự đem hết tiền dành dụm bấy lâu để ủng hộ quyết định táo bạo của ông.
Những ngày tháng , gia đình nhỏ của họ chẳng gì ngoài sự đồng lòng và đôi bàn tay trắng. Thục Quyên luôn hậu phương vững chắc phía , chỉ lo việc nhà mà còn là động viên ông mỗi khi thất bại ập đến.
Khó khăn, trắc trở, những bữa cơm chan đầy nước mắt và cả nụ động viên của bà, tất cả tạo nên nền móng cho thành công hôm nay.
Giờ đây, ông tất cả - một sự nghiệp vững vàng, một gia đình mà ai cũng ngưỡng mộ. đối với Quốc Hy, những gì mà ông vất vả gây dựng, chẳng khác nào xiềng xích trói buộc cuộc đời .
Phú quý mà ông từng xem là giấc mơ cả đời, giờ đây trở thành rào cản khiến ông chẳng thể chạm đến trái tim của con trai .
Thục Quyên suy nghĩ một hồi, chậm rãi lên tiếng.
- Mình , là ông chiều theo ý con .
- Sao đến bà cũng theo phe nó luôn ? – Văn Thành lập tức giãy nảy.
Thục Quyên kiên nhẫn tiếp:
- Ông nghĩ xem, Quốc Hy còn trẻ, tương lai phía còn dài. Nếu nó thử sức với con đường thích, cứ để nó vài năm, coi như tích lũy kinh nghiệm sống. Đến khi nó thấm mệt, tự nó sẽ nhận mới là con đường phù hợp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/mua-ha-nam-ay-chung-ta-gap-go/chuong-3-thuyet-phuc-1.html.]
Văn Thành hừ lạnh, khoanh tay ngực.
- Nếu nó chịu về thì ?
Thục Quyên nhẹ, ánh mắt đầy ẩn ý.
- Thì lúc đó ông cứ giả vờ bệnh liệt giường, liệt chiếu. Ông tính thằng bé mà, nó là đứa con hiếu thảo, chắc chắn sẽ tự ý thức trách nhiệm của mà về.
Nghe đến đây, Văn Thành im lặng vài giây nhíu mày, nghiêm túc hỏi.
- Hay là bây giờ giả bệnh luôn ?
Thục Quyên bật , lắc đầu.
- Không ! Bây giờ ông mà đổ bệnh thật, ai lo cho đây?
Văn Thành bà một lúc, cuối cùng chỉ thở dài, thêm gì nữa.
Căn phòng rơi lặng, chỉ còn ánh đèn vàng hắt lên bóng hai đồng hành cùng qua bao sóng gió cuộc đời.
Đêm xuống, gian trong căn biệt thự trở nên yên ắng.
Sau bữa tối, Thục Quyên chủ động tìm con trai để trò chuyện.
- Quốc Hy, con còn giận ba ? – Bà nhẹ nhàng hỏi khi thấy Quốc Hy đang ngoài ban công, trầm ngâm xuống vườn.
- Không . Con chỉ… cảm thấy mệt mỏi. – Quốc Hy thở dài.