Mùa Hạ Năm Ấy Chúng Ta Gặp Gỡ - Chương 37: Học Sinh Ngoan – 1
Cập nhật lúc: 2025-07-08 21:43:24
Anh cô, ánh mắt đong đầy ý .
- À, giới thiệu với em, là Gia Hưng, lớp 12C3. Lớp nhiều nam sinh mến mộ em đấy. Hôm nay gặp, quả là xinh như lời đồn.
- À, ? – Tiêu Hà chút ngượng ngùng. – Vậy chúng em xin phép nhé!
Cô sang gọi Trúc Quỳnh nhưng bạn cô hình như thấy, mắt vẫn dán lên mặt Gia Hưng.
Phương Ny bên cạnh khẽ huých tay Tiêu Hà.
- Thôi xong, chắc con bé trúng tiếng sét ái tình mất .
Tiêu Hà khẽ , cùng Phương Ny kéo cô bạn . Gia Hưng theo bóng lưng Tiêu Hà, bất chợt nở một nụ khó đoán.
Ngày hôm , Tiêu Hà thở phào nhẹ nhõm khi suốt tiết học, Quốc Hy khó cô. Cô thầm nghĩ lẽ chán trò hành hạ .
Giờ chơi đến, các học sinh hò hét thích thú, nhanh chóng gấp sách vở như trút bỏ tảng đá vai.
- Tiêu Hà, chúng xuống sân thể dục chơi nhé. – Trúc Quỳnh cô đầy hào hứng.
Tiêu Hà nhíu mày, trêu chọc.
- Chơi cái gì ở ? Muốn gặp Gia Hưng thì đại .
- Làm... gì . Mình chỉ xuống đó dạo chút thôi. – Trúc Quỳnh đỏ mặt.
Tiêu Hà mỉm đầy ẩn ý nhưng cũng chiều theo ý cô bạn. Mới bước vài bước thì cô bất ngờ Quốc Hy gọi .
- Em giúp bê chồng vở lên phòng giáo viên nhé! – Quốc Hy với vẻ mặt tỉnh bơ.
Tiêu Hà khựng , trong lòng chút bất an, định tìm lý do từ chối khéo.
- thầy ơi, em chút việc...
- Sẽ nhanh thôi, chắc bạn em thể đợi mà. ? – Anh cắt ngang lời cô và sang Trúc Quỳnh.
Trúc Quỳnh thấy dịu dàng như thế thì điên cuồng gật đầu, bên cạnh đang đau khổ thế nào.
Lúc Thanh Ngọc bước tới, cất giọng ngọt ngào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/mua-ha-nam-ay-chung-ta-gap-go/chuong-37-hoc-sinh-ngoan-1.html.]
- Thầy ơi, để em giúp thầy nhé!
Quốc Hy liếc cô một cái, chậm rãi .
- Không cần , lực tay của em bằng bạn . – Anh Tiêu Hà đầy ẩn ý.
Tiêu Hà hiểu ngay đang nhắc đến chuyện hôm cô đẩy suýt ngã. Khóe môi cô co giật, nhưng còn cách nào khác chỉ đành miễn cưỡng ôm chồng vở bước theo .
vì thẳng lên phòng giáo viên, Quốc Hy cố tình vòng vèo khắp dãy hành lang khiến Tiêu Hà bám theo đến ná thở.
- Thầy đường vòng gì ạ? – Cô nhíu mày.
- À, hình như để quên cái gì đó. – Anh thản nhiên đáp, rẽ sang hướng khác.
Tiêu Hà hít một thật sâu, cố nhịn.
Khi lên cầu thang, Quốc Hy cố tình bước thật chậm như thể đang nhàn nhã dạo. Tiêu Hà phía , hai tay mỏi nhừ vì ôm chồng vở nặng trịch, cô thật chỉ đạp một cái cho bõ tức.
Đến phòng giáo viên, Quốc Hy chậm rãi mở cửa, sang cô nhạt.
- Cảm ơn em nhé!
Tiêu Hà đặt chồng vở lên bàn, .
- Thầy , em ban cán sự lớp.
- Thì ? – Quốc Hy hỏi tỉnh bơ.
Tiêu Hà chớp chớp mắt , tiếp tục giải thích.
- Ý em là việc gì, thầy thể trực tiếp tìm ban cán sự lớp.
- Có ai quy định giáo viên chỉ nhờ ban cán sự lớp thôi ? – Quốc Hy tựa bàn, nhàn nhã hỏi.
- À, thì nhưng... – Tiêu Hà lúng túng.
Quốc Hy khẽ , giọng điệu pha chút châm chọc.
- thầy Đăng em là học sinh ngoan, còn giúp đỡ khác. Vậy mà mới nhờ chút việc, em bất mãn ?