Mùng 3 Tết, Tôi Chúc Tết Nhầm Nhà - Chương 2
Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:03:35
6.
thể ngờ rằng, trong khi và Tống Khuynh Chu xây dựng tình bạn vĩ đại thì và dì La cũng đạt một sự đồng thuận hảo.
Trong những ngày nghỉ tiếp theo, ba và ba của Tống Khuynh Chu đều trở thành những cọng cỏ ai để ý.
Mẹ và dì La ngày ngày ở bên , ngay cả Ngưu Lang và Chức Nữ cũng khao khát gặp nhiều như .
và Tống Khuynh Chu trở thành hai đứa con ép theo hầu.
Trong tuần đó, và Tống Khuynh Chu cạnh ghế sofa để lắng hai vị "lão Phật gia" buôn chuyện, chờ ngoài phòng thử đồ để vỗ tay khen ngợi hai vị "lão Phật gia", và cạnh bàn ăn để nếm thử những món ăn khác gì vũ khí sinh học mà hai vị "lão Phật gia" nấu.
Có thể , ngoại trừ lúc ngủ , hầu như lúc nào và Tống Khuynh Chu cũng ở bên cạnh .
LattesTeam
Dưới sự thúc ép của hai vị "lão Phật gia", tình bạn của chúng thăng cấp từ tình bạn vĩ đại lên tình bạn cách mạng, cùng đồng cảm.
Cuối cùng, một ngày nọ, thể nhịn nữa, kéo bà sang một bên:
"Mẹ, và dì La quấn lấy thì thể đừng kéo con ? Mẹ hãy để con, một chú chim nhỏ, bay nhảy tự do ?"
"Chim nhỏ cái gì? Phải gọi là đại bàng dang cánh thì đúng hơn!"
Mẹ trợn mắt .
"Con Tống Khuynh Chu kìa, than vãn lấy một câu nào ?"
đành bại trận, kéo Tống Khuynh Chu :
"Sao dễ tính thế hả? Cuối cùng chuyện đổ lên đầu ."
Tống Khuynh Chu là cách ứng xử, lúc cần lên tiếng thì sẽ lên tiếng.
Anh rửa một đĩa cherry mang đến cho .
"Dì Hạ, cháu và Vãn Vãn ở đây sẽ phiền dì và cháu chuyện, là để bọn cháu..."
Mẹ nắm lấy cánh tay của Tống Khuynh Chu.
"Tiểu Chu , khi cháu vẫn còn trong bụng , dì coi cháu như con của dì , bây giờ gặp cháu, dì thật sự đành lòng để cháu rời khỏi tầm mắt của dì..."
Nửa câu của Tống Khuynh Chu chặn , bất lực .
lạnh.
từ bụng bà chui , bà đang định gì ?
Con trai khác cha khác ? Bà coi Tống Khuynh Chu là con rể của thì !
Đầu óc của Tống Khuynh Chu quá đơn giản, chẳng gì cả, bà xoay mòng mòng.
Tống Khuynh Chu với ánh mắt đầy thương hại.
kỹ , bỗng phát hiện... càng càng thấy trai!
nhét một quả cherry miệng, thầm niệm "Thanh Tâm Chú".
7.
Đến ngày trở trường, tự nhiên nhét chung chuyến bay với Tống Khuynh Chu.
Ngay khi lên máy bay, ngủ gục luôn. Khi máy bay hạ cánh, phát hiện một bên đầu của đang Tống Khuynh Chu bảo vệ.
Mà bên vai còn ...
lập tức bật dậy, thẳng lưng.
Nhìn một mảng ướt lớn vai , thấy hổ vô cùng.
Tống Khuynh Chu vẫn chu đáo như , kéo quai balo lên để che , bình tĩnh :
"Đi thôi."
Sau khi lên taxi, Tống Khuynh Chu trực tiếp địa chỉ:
"Cảm ơn, Lang Viên."
sững .
Mẹ báo cả địa chỉ nhà cho con rể tương lai của bà ?
Trong ký túc xá của chúng một quái gở, nên tất nhiên là cảnh giác .
Thật tình cờ, khi còn là sinh viên năm nhất, mua cho một căn hộ gần trường.
nghĩ đến chuyện chuyển đến đó trong học kỳ , cũng báo cho , nhưng rõ lý do, chỉ bảo là để nâng cao chất lượng giấc ngủ.
Ai ngờ bà còn nhanh miệng hơn cả Tiểu Lý Phi Đao?
Tống Khuynh Chu tiễn xuống lầu , đuổi :
"Đến đây là , về ."
Anh hiếm khi bướng bỉnh:
"Không , tiện đường."
thầm nghĩ, thực sự dối.
Tiễn xuống lầu, là tiện đường ?
Sự thật như một cơn lốc xoáy đập thẳng mặt , đau đớn vô cùng.
Tống Khuynh Chu đẩy vali của tới cửa phòng 1502 thẳng .
Dưới ánh đèn hành lang lờ mờ, khuôn mặt trắng trẻo của như tỏa ánh sáng.
Anh cao, cao hơn nửa cái đầu. thầm nghĩ.
Anh vò tóc , giọng nhẹ nhàng ấm áp:
"Vãn Vãn, tạm biệt."
Con nai trong lòng nhảy , nhưng kịp tung tăng chạy nhảy, thấy Tống Khuynh Chu , lấy chìa khóa , cắm ổ khóa của phòng 1501 bên cạnh.
: ? ? ? ? ?
vồ lấy quai balo của , nhanh nhẹn như một con báo:
"Chuyện là ?"
Một tia sáng lóe lên trong đôi mắt trong suốt của Tống Khuynh Chu biến mất trong tích tắc.
Chỉ một giây , sự ngạc nhiên hiện rõ khuôn mặt thanh tú của :
"Dì Hạ với em ? Dạo ngủ ngon, dì Hạ khéo dì một căn hộ trống ở ngoài trường, nên cho ở tạm."
Vừa khéo?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/mung-3-tet-toi-chuc-tet-nham-nha/chuong-2.html.]
Khi mua căn hộ , ngay bên cạnh, chính mắt thấy giấy trắng mực đen chỉ ký hợp đồng với mỗi một căn hộ, chính là căn hộ 1502 mà đang ở.
Thế quái nào bây giờ " khéo" một căn hộ trống ngay gần nhà ?
Ha.
Thì là tính toán .
Hoá bà chỉ đơn giản là báo địa chỉ của con gái cho con rể tương lai, mà là để giữ chân con rể tương lai, dứt khoát mua luôn một căn hộ khác để nhét trong!
Người sai:
Hào phóng nhất vẫn là vợ Đông Bắc.
cố nuốt cơn giận xuống, liên tục lặp trong lòng: "Ngu Vãn, giận cá c.h.é.m thớt!" và "Không trút giận lên Tống Khuynh Chu vô tội!". Phải mất một lúc lâu, mới gượng với Tống Khuynh Chu, nụ còn hơn cả :
"Phải ha. Sao dạo ai cũng vấn đề về giấc ngủ thế nhỉ?"
Tống Khuynh Chu đáp bằng một nụ nhẹ.
8.
Tống Khuynh Chu sống lặng lẽ ở đối diện .
Đến nỗi hai ngày bận rộn sắp xếp đồ đạc trong nhà mới, quên béng mất chuyện .
Và , khi đang xoã mái tóc hai ngày gội, khoác chiếc áo lông cừu dài đến đầu gối hai cái tai, tay xách hai túi rác to đùng, mệt mỏi bước khỏi thang máy thì chạm mặt với Tống Khuynh Chu, đang cực kỳ trai trong bộ đồ thể thao màu trắng.
... bình tĩnh lau những giọt nước mắt ở khoé mắt, nhẹ giọng chào,
"Chào buổi sáng."
Tống Khuynh Chu tự nhiên từ bỏ ý định thang máy, theo ngoài.
"Vừa dậy ?"
"Ừ. Đi vứt rác."
"Ăn sáng ?"
ngáp dài, "Chưa."
"Vậy cùng ăn nhé."
yên, trán vẫn còn đẫm mồ hôi.
"Anh lên quần áo . ngoài với cục băng di động ."
Đùa , thời tiết ở thành phố T lạnh cắt da cắt thịt, chạy bộ buổi sáng xong lao ngoài ngay, khéo đông cứng luôn mất.
Tống Khuynh Chu mỉm , chiếc băng đô trán càng tăng thêm vẻ trẻ trung cho , tâm trạng của cũng trở nên tươi sáng và ấm áp hơn theo nụ .
Anh xoa đầu và : "Đợi một lát."
tại chỗ chờ , vô tình thấy hình ảnh của trong cửa kính.
...
Có lẽ cần đồ chính là .
Cảm giác vẫn còn đọng mái tóc.
Ừm... ít nhất cũng gội đầu.
9.
Tống Khuynh Chu xuống nhanh, một chiếc áo khoác dài màu đen, càng nổi bật khuôn mặt thanh nhã và trầm của .
"Chúng ăn bánh bao nhân cua ở quán gần đây nhé. Nhân bánh ngon lắm. ăn nó từ kỳ nghỉ đông ."
Nói đến đây, suýt chảy nước miếng.
Tống Khuynh Chu , vẻ mặt dịu dàng.
"Được."
suy nghĩ: Tống Khuynh Chu là như thế ?
Ôn hoà và kiên nhẫn, gần gũi nhưng mất sự chừng mực.
Tiếc là hồi năm thứ nhất chỉ cắm đầu việc học, từng tò mò về nam thần của trường Đại học T.
định nghiêng đầu thì cái bóng chân cho sững .
Trong cái bóng... Tống Khuynh Chu... ... Tay đang nắm lấy hai chiếc tai mèo siêu to khổng lồ mũ của .
nuốt nước bọt, từ từ đầu với tốc độ 0,5.
Anh rút tay về , nhưng ánh mắt còn lưu luyến đó vẫn kịp thu hồi.
Dưới ánh mặt trời, đôi đồng tử màu hổ phách của ánh lên những tia sáng vàng rực rỡ, điểm thêm chút sắc xuân cho khuôn mặt lạnh lùng .
âm thầm ghi nhớ trong lòng, hóa ... Tống Khuynh Chu thích mèo.
Còn... phản ứng đáng yêu ngoài dự đoán nữa.
10.
Những chiếc bánh bao nhân cua nóng hổi mang lên, thèm chảy nước miếng.
vội vàng định cầm lấy đôi đũa, nhưng Tống Khuynh Chu giữ tay .
Mặc kệ ánh mắt cứ chằm chằm những chiếc bánh bao của , bình tĩnh lấy một gói khăn ướt trong túi , từ từ xé nó.
Anh lau từ lòng bàn tay đến đầu ngón tay của , giọng điềm đạm:
"Vừa mới chạm rác, bẩn."
thầm ghi nhớ trong đầu: Có bệnh sạch sẽ.
Hàng mi dài của rũ xuống, vẻ mặt tập trung và dịu dàng sức mê hoặc một cách kỳ lạ.
Anh ngước mắt lên, thấy vẻ mặt ngơ ngác của , mắt đột nhiên trở nên sâu thẳm hơn.
Anh vò nhẹ tóc nhét một đôi đũa lòng bàn tay .
"Ăn ."
cầm đũa lên gắp một chiếc bánh bao, cắn một miếng, trong khi đó, tâm trí vẫn còn lang thang.
"Ngon ?" Tống Khuynh Chu hỏi.
"Ngon."
... Ngon cái quái gì chứ.
Tại khi Tống Khuynh Chu lau tay, ngay cả những chiếc bánh bao nhân cua mà mong chờ bấy lâu nay chẳng còn vị gì thế?
rơi một vòng suy nghĩ mới.