Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

MUỘI MUỘI TA THANH ĐẠM NHƯ CÚC - Chương 5

Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:50:47

9

Trong sảnh chính của phủ họ Lâm, bầu khí căng như dây đàn, tưởng chừng nhỏ một giọt nước cũng thể vỡ tan.

Lương Hiên quỳ đất, cúi rạp đầu, giọng mang theo tiếng nức nở:

“Ngoại công, xin cứu cháu với… cháu chỉ đánh với cháu đích tôn của Thuận Thân Vương một trận, mà Thuận Thân Vương đánh gãy chân cháu, như là quá bất công !”

Hắn nhắc đến chuyện đ.ấ.m mù một con mắt của , chỉ cố dùng tư thế nạn nhân để tranh thủ sự đồng cảm.

Kiếp , phụ vì quá tin tưởng Lương Hiên nên tra xét thật giả.

Thêm Lâm Vân Kiều lên tiếng ép buộc Lương Hiên chịu phạt, phụ liền vội vàng cõng cành dâu đến phủ Thuận Thân Vương, quỳ xuống cổng cầu xin tha tội.

Thuận Thân Vương thấy chỉ phụ đến, còn kẻ gây họa là Lương Hiên mặt, tức giận đến mức đánh gãy một chân phụ .

Lúc hành hình, phụ mới Lương Hiên đánh mù mắt cháu đích tôn của .

Sau khi khiêng về phủ trong tình trạng hấp hối, ông còn Lâm Vân Kiều trách móc:

“Bao che dung túng, xứng mệnh quan triều đình.”

Lương Hiên phụ vì cứu mà cụt chân, thèm đến thăm hỏi, cứ rúc trong phủ Bá tước chịu ló mặt.

Hai mẫu tử họ đúng là phường vong ân bội nghĩa.

*** Truyện đăng page Ô Mai Đào Muối, mong các bạn iu khum REUP nhoa!!!***

Kiếp , Lương Hiên vẫn tiếp tục quỳ gối cầu xin phụ cứu .

Phụ giữa sảnh, sắc mặt bình thản :

“Hiên nhi, cứ yên tâm. Ta lập tức cung cáo trạng, trẻ con đánh mà Thuận Thân Vương dám ngông cuồng đòi c.h.ặ.t c.h.â.n , thật quá đáng.”

Lương Hiên năm nay tám tuổi, thấy ngoại công hề giống như mẫu

mù quáng bênh vực — nhất thời nghĩ lời gì để biện minh, chỉ đơ tại chỗ.

Phụ dậy định rời :

“Không còn sớm nữa, cung ngay thôi.”

Lương Hiên hoảng hốt, vội túm lấy ống quần phụ chịu buông:

“Ngoại công, đừng mà! Thuận Thân Vương quyền thế ngút trời, nếu để chuyện tới tai Nữ đế, nhất định sẽ thiên vị Thuận Thân Vương mất!”

Phụ giật mạnh ống quần, ánh mắt lạnh lùng quát lớn:

“Sách Thánh hiền ngươi học hết ăn bụng chó ! Nữ đế hiện nay là chí công vô tư, thể thiên vị Thuận Thân Vương chỉ vì thế lực lớn? Nếu để chuyện đến tai ngài, cả phủ Bá tước nhà ngươi e rằng cũng đủ mà c.h.é.m !”

Lương Hiên mồ hôi như tắm, , thì Lâm Vân Kiều hấp tấp chạy .

Tưởng rằng nhiều dằn mặt ở phủ họ Lâm, nàng thôi giả bộ thanh cao, nào ngờ tính tình vẫn chẳng đổi — vẻ mặt vẫn đầy chính nghĩa, y như kiếp :

“Phụ , tuyệt đối thể bênh vực Hiên nhi. Nó sai, thì chịu tội. Con sẽ đích trói nó đưa đến phủ Thuận Thân Vương nhận phạt.”

Phụ gật đầu khen ngợi:

“Vân Kiều, con đúng. Là phụ suy nghĩ nông cạn . Con dẫn nó !”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/muoi-muoi-ta-thanh-dam-nhu-cuc/chuong-5.html.]

Nói xong, đợi Lâm Vân Kiều lên tiếng, liền lệnh đuổi cả hai mẫu tử khỏi Lâm phủ.

Hai cánh cổng lớn sơn son chói mắt, vẻ mặt ngẩn ngơ, trong lòng đều đang gào thét:

[Phụ , ngoại công, các theo kịch bản?!]

Tình thế cấp bách, phụ mặt gánh vác, hai mẫu tử họ chỉ còn cách phi ngựa về phủ Bá tước, cầu cứu Lương Hàm.

Lương Hàm về đến phủ tin Lương Hiên đắc tội với phủ Thuận Thân Vương, rằng, lập tức trói đưa thẳng đến phủ Thuận Thân Vương, thậm chí còn buông lời: xử lý thế nào cũng , phủ Bá tước tuyệt đối can thiệp.

Lê Niệm mới sinh con trai cho , Lương Hiên còn là độc đinh của phủ Bá tước nữa.

Cân nhắc lợi hại, việc vứt bỏ Lương Hiên chỉ là chuyện sớm muộn.

10

Lương Hiên trói chặt như đòn bánh tét, áp giải đến phủ Thuận Thân Vương.

Người trong phủ Thuận Thân Vương chút nể tình, đánh cho một trận thừa sống thiếu chết, đó vứt thẳng xuống nền đá lạnh băng, đó nhúc nhích nổi.

Ngày hôm , đưa trả về phủ Bá tước, chẳng còn hình .

Một con mắt đánh đến m.á.u me be bét, mù hẳn.

Ta nhớ rõ, kiếp cháu đích tôn của Thuận Thân Vương chỉ tạm thời mất thị lực.

Nhờ thái y điều trị, chẳng mấy chốc hồi phục.

Quay Lương Hiên — thì khỏi cần bàn, trở thành phế nhân.

Kiếp , định sẵn sẽ còn duyên với tước vị nữa.

Lâm Vân Kiều Lương Hiên mất một con mắt, gương mặt tràn đầy oán độc, trong lòng ngừng nguyền rủa: tại phụ nhận con trai nàng ?

Ta cùng phụ , mẫu vội vàng dẫn theo thái y đến phủ Bá tước trị thương cho Lương Hiên.

Lâm Vân Kiều thấy , lập tức đổi giọng leo lên cao, “phịch” một tiếng quỳ rạp xuống mặt , lóc cầu xin cung cáo trạng, trừng trị Thuận Thân Vương.

Ta bật lạnh, giọng đầy châm chọc:

“Lúc phụ định cung xin Hoàng thượng chủ trì công đạo, là ai sức ngăn cản? Là ai nhất quyết ép Hiên nhi chịu phạt? Giờ Hiên nhi thương, chẳng là kết cục mà ?”

Mẫu cũng nhịn , nghiêm mặt quở trách:

“Hồi đó nếu con đồng ý để Lương Hàm cưới bình thê, sẽ liều mạng giúp con một . Kết quả con phát thiện tâm, để Lê Niệm bình thê, sinh đứa con dòng chính. Nếu , Lương Hàm nể tình Hiên nhi là độc tử, nhất định che chở cơn giận của Thuận Thân Vương . Chính con hại c.h.ế.t Hiên nhi!”

Sắc mặt phụ sầm xuống, ánh mắt đầy phẫn nộ và thất vọng:

“Con mẫu mà cứ trơ mắt con lôi chịu phạt? Dù là hổ dữ cũng chẳng nỡ ăn thịt con . Con quá độc ác ! Ta, Lâm Hải, từ nay còn đứa con gái như con nữa!”

Dứt lời, phụ cầm bút hai bản đoạn thư, một bản đưa thẳng cho Lâm Vân Kiều, bản còn đem dán ngay giữa chợ lớn.

Ngay trong ngày hôm đó, tộc lão nhà họ Lâm công khai gạch tên Lâm Vân Kiều khỏi gia phả.

Lâm Vân Kiều quỳ rạp đất, nước mắt rơi như chuỗi ngọc đứt dây:

“Sao thành thế ? Không thể nào! Phụ , mẫu và tỷ tỷ chẳng chỉ cần hiệu một chút là lập tức dọn đường ư?”

Lâm Vân Kiều ngẩng đầu, dùng ánh mắt căm hận như d.a.o nhọn, dõi theo bóng ba nhà rời

Loading...