Muốn Kiếm Lưu Lượng Đến Bất Chấp Thủ Đoạn - Chương 4. Không có quá đáng nhất, chỉ có quá đáng hơn
Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:03:41
“Một chuyện thể giải quyết bằng tiền, cứ thích lớn, đúng là rảnh quá gì .”
Thật cũng chẳng cần đến 1000 tệ tiền bồi thường.
Dù lấy bằng chứng cũng phiền phức.
quán điều, thì cũng đừng trách chơi tới cùng.
Vừa định gọi tổng đài 12345, ông chủ lộ rõ vẻ hoảng loạn.
Ông lập tức đổi giọng, tươi xin , tiền bộ cho chúng .
Hai sinh viên bàn bên thấy bọn tiền, cũng phắt dậy.
“Ông chủ, bọn cũng tiền, đồ ăn còn kịp ăn mấy miếng!”
Cậu sinh viên nam nhét tay túi quần, bực bội .
“ với bạn gái quen hơn hai năm, ăn bao nhiêu quán buffet, mà đây là đầu tiên gặp chỗ khiến ăn no!”
và bạn chẳng ăn gì, bụng đói cồn cào bước khỏi quán.
Vừa khỏi cửa, chỉ quán lẩu cay đối diện.
“Ăn ?”
Bạn xoa bụng, mặt méo xệch, giọng yếu ớt.
“Ăn , cùng bà, no tức .”
Ba ngày , cứ nhắc đến chuyện là bạn chửi sôi máu.
đến ngày thứ tư, cô còn chửi nữa.
Vì cô phát hiện một chuyện còn bực hơn.
Cô lướt thấy video mới của quán.
Trong video, chỉ một đoạn trích từ camera giám sát.
Góc từ xuống, trang điểm chỉn chu, vắt chân ghế, miệng đang gì đó, nét mặt trông vẻ hùng hổ.
Bên cạnh là một nhân viên phục vụ mặt đầy bối rối.
Nhìn chẳng khác nào một tên đầu gấu đang bắt nạt khác.
Dòng caption kèm vô cùng cảm động:
“Hai cô tiên nhỏ, gọi hẳn 10 cân tôm ngọt, bắt nhân viên bóc suốt hơn 3 tiếng, lương tâm thấy đau ?”
“Từ hôm nay, quán xin ngừng cung cấp dịch vụ bóc tôm, mong quý khách thông cảm!”
Video nhanh chóng vượt ngàn lượt thích.
Phần bình luận lời chửi rủa.
“Một con sâu rầu nồi canh, hai đứa hổ ảnh hưởng đến quyền lợi của tất cả khách hàng!”
“ chuẩn hình mẫu ‘tiểu tiên nữ’ trong truyền thuyết.”
“Nhìn hai đứa là tử tế , ông chủ gặp chúng nó đúng là xui xẻo!”
Thậm chí, còn đoán già đoán non…
“Tiền ăn của bọn họ sạch sẽ ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/muon-kiem-luu-luong-den-bat-chap-thu-doan/chuong-4-khong-co-qua-dang-nhat-chi-co-qua-dang-hon.html.]
Bình luận còn ông chủ quán buffet nhấn thích và ghim lên đầu.
lướt phần bình luận, nhịn bật .
Làm blogger bao năm, kiểu gì internet mà từng gặp qua?
Quá điển hình.
Bọn họ chẳng quan tâm đến sự thật.
Càng cần đầu đuôi câu chuyện .
Rõ ràng trong video, bàn chúng chỉ vỏn vẹn 10 con tôm.
Rõ ràng nhân viên phục vụ chẳng hề động tác bóc tôm nào.
Chỉ cần một cô gái trẻ, đang tức giận, mất bình tĩnh—chỉ bấy nhiêu thôi cũng đủ để bọn họ hò lao cắn xé.
đang thích thú lướt bình luận thì đột nhiên nhận cuộc gọi video từ bạn .
nhấn máy.
Bên , giọng cô run lên vì tức giận.
“Róe Róe, tao… thực , trưa nay tao đến gặp ông chủ đó để chuyện …”
“Tao yêu cầu ổng xóa video. Mày đoán xem ổng gì? là quá đáng nhất, chỉ quá đáng hơn thôi!”
hỏi.
“Ổng gì?”
Bạn im lặng một lúc, gằn.
“Ổng quán mới khai trương, đang thiếu traffic. Cắt đường kiếm tiền của khác cũng chẳng khác gì g.i.ế.c cha họ, nên c.h.ế.t cũng xóa video.”
hàng dài file video trong ổ cứng máy tính, đột nhiên bật .
Bạn khó hiểu.
“Cười cái gì ?”
càng sâu hơn.
“Không gì, chỉ là… nếu ổng cần traffic, tao thể giúp.”
Bạn ngơ ngác.
“Hả?”
.
“Tất nhiên là dùng tài khoản blogger của tao để quảng bá cho quán ổng .”
Bạn khựng , đó chửi thề.
“Vãi, đúng là chó cắn chó, hổ danh là mày!”
ngay đó, cô chút chần chừ.
“ mà… ? Đó là tài khoản chính của mày mà…”
lắc đầu.
“Không , dù gì phận tao cũng lộ , phần bình luận kênh tao đang spam nát bét.”
Đầu dây bên , bạn hét lên một tiếng chói tai.
“Đậu má!”