Mượn Nhầm - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-07-08 21:46:33
1
khúc khích, xách theo một túi táo, bước quán bar sang trọng của dì.
Trông lúc chẳng khác nào bà lão Lưu đầu bước Vườn Đại Quan (ý chỉ quê mùa lạc chốn xa hoa).
Nhìn đông, ngó tây.
Một hàng dài những trai cao ráo, trai thành hai hàng, đồng thanh chào: "Chào chị ạ!"
sững sờ, suýt rớt cả cằm.
...Người thành phố chơi lớn ?
Dì vỗ nhẹ lên vai , hỏi: "Thế nào, Ảnh Lê?"
liếc chiếc vòng tay vàng chói cổ tay dì, gật đầu lia lịa: "Tuyệt lắm!"
Trước khi đến đây, dặn dặn rằng đừng quên đến thăm dì.
Có điều, ngờ dì là một bà trùm giàu thế .
Dì vung tay một cái, cả đám trai lập tức vây lấy .
Bưng , rót nước, bóp vai, xoa lưng.
Một cơn choáng váng ập đến, mắt là những gương mặt điển trai đang tươi rạng rỡ.
Họ vây quanh , ngừng gọi: "Chị ơi!", "Em gái !"
2
kéo tay áo dì, nhỏ giọng hỏi: “Có thể thuê một nam mẫu về nhà ạ?”
Từ khi con gái riêng của bố kết hôn, càng thúc giục chuyện cưới xin nhiều hơn.
Bà thậm chí còn tuyên bố: “Nếu con dẫn bạn trai về, thì Tết năm nay đừng về nữa!”
cũng mạnh miệng hứa chắc rằng năm nay nhất định sẽ đưa bạn trai về.
lời hứa còn kịp thực hiện…
chia tay mất .
Dì bật trêu chọc: “Thuê nam mẫu gì?”
“Mấy trai ở đây rẻ , một ngày tiêu xài cũng đủ bằng nửa tháng lương của cháu đấy.”
há hốc mồm: “Đắt ạ? Không ai rẻ hơn ?”
Sờ sờ túi áo, lập tức chùn bước.
Dì phì : “Trêu cháu thôi, dì nỡ lấy tiền của cháu?”
“Thích ai nào? Dì tặng luôn cho.”
“Bảo đảm cháu xuống giường nổi.”
Chưa kịp ngăn dì , dì vỗ tay gọi tất cả nam mẫu cho lựa chọn.
lúc đó, gọi dì .
đầu , đối diện với một hàng dài những trai bảnh bao, bối rối đến mức để tay ở .
Trái , họ vô cùng nhiệt tình, ánh mắt đầy mong đợi chờ “chọn”.
lúng túng lấy một quả táo, lau tới lau lui đưa cho họ.
“… mời ăn táo.”
len lén quan sát, lo sợ từ chối.
mấy nam mẫu vui vẻ nhận lấy ngay.
3
Đến lượt mẫu nam cuối cùng.
Anh chậm chạp đưa tay nhận.
sững sờ, bối rối ngẩng đầu lên.
Không ngờ gặp mà gặp nhất— yêu cũ của , Ngôn Minh.
Anh liếc bằng ánh mắt khinh miệt: “Sao thế? Giờ cô cũng đến câu lạc bộ tìm đàn ông ?”
Những ký ức đau đớn trong quá khứ cuộn trào trong lòng .
Từ cấp hai đến cấp ba, Ngôn Minh luôn là bạn cùng bàn của .
Chúng thầm thích nhưng ai từng dám phá vỡ lớp rào chắn mong manh .
Mãi đến khi kỳ thi đại học kết thúc, mới tỏ tình với .
Anh còn chính thức mời hẹn hò, rằng chuyện quan trọng .
Hôm đó, mặc chiếc váy mới mua, đầy phấn khích đẩy cửa bước phòng bao.
ngờ, bên trong chỉ mà còn một đám bạn học từng bắt nạt .
Bọn họ… chính là bạn của Ngôn Minh.
Vừa thấy , cả phòng lập tức vang lên những tiếng nhạo báng.
“Ngôn Minh, kìa! Con nhỏ nhà quê còn xách theo cả túi táo nữa!”
“Mấy ngày gặp, đen nhẻm thế ?”
“Còn mặc váy nữa chứ! Haha, chẳng lấy một cái nhãn hiệu.”
Nói , một nam sinh giơ tay định kéo váy .
Ngôn Minh giữ chặt cổ tay.
4
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/muon-nham/chuong-1.html.]
lúng túng, cố nặn một nụ về phía Ngôn Minh.
“Ngôn Minh, .”
lấy những quả táo trong túi , cố gắng lấy lòng bằng cách chia cho đám bạn của .
Đến lượt Ngôn Minh, căng thẳng đến mức giọng run rẩy:
“Đây... đây là táo nhà trồng, … phun thuốc trừ sâu.”
“Anh… ăn .”
Trong phòng vang lên những tiếng cợt đầy ác ý.
Nghiêm Minh nhíu mày, ánh mắt thoáng qua vẻ chán ghét.
Tay lơ lửng giữa trung, mãi vẫn chịu nhận lấy.
“Cô mặc thế để gặp ?”
sững , lập tức cảm thấy lúng túng.
Bàn tay vô thức vuốt phẳng những nếp nhăn váy.
Đám bạn của lập tức nhao nhao trêu chọc:
“Chậc chậc, ngờ Thi Ảnh Lê nhớ nhung đại thiếu gia nhà chúng đến , đáng sợ thật đấy!”
“Không cô nhát gan lắm ? Hôm nay dám liều thế ?”
“Mọi xem, Ngôn Minh để mắt đến cái con bé nhà quê ? Nhìn bộ dạng nghèo kiết xác của nó kìa.”
nắm chặt quả táo trong tay, run rẩy đến mức thể kiểm soát.
Thậm chí nhận rằng móng tay bấm sâu vỏ táo, rách cả lớp vỏ ngoài.
5
và Ngôn Minh yêu , nhưng từng công khai.
Như thể là một thứ gì đó đáng để thừa nhận.
Anh giải thích rằng thích khác chú ý quá nhiều đến đời tư của .
Vậy nên hôm đó, để mặc hoa khôi của trường cướp lấy quả táo đưa thẳng tay ném mạnh về phía .
“Nhìn cái dáng vẻ nghèo hèn của mày kìa, thật sự nghĩ rằng Ngôn Minh thích mày ?”
“Cầm lấy đống táo thối cút cho khuất mắt!”
Bạn bè của Ngôn Minh đồng loạt phụ họa, ném hết táo xuống đất.
Nhìn những quả táo giẫm đạp, lòng đau nhói.
Những quả táo , leo lên thang, tự tay hái từng quả một, cẩn thận rửa sạch.
Chúng là thứ trân quý, nhưng khác đối xử như rác rưởi.
Nghiêm Minh rằng, vui đến mức nào khi tin hẹn gặp .
lục tung tủ quần áo, nhưng tìm bộ nào hồn.
Ngay cả đồng phục trường cũng bạc màu nhiều giặt.
Ngôn Minh thích mặc đồng phục, đặc biệt là khi chúng ở riêng với .
“Sao mặc chiếc váy tặng em? Đồng phục thoải mái đến thế ?”
Cuối cùng, buông một câu:
“ là con nhà nghèo, thích chịu khổ thật đấy.”
Thật cũng mặc, nhưng tất cả quần áo tặng đều bố lấy mất để cho con gái riêng của ông mặc.
Vì chuyện , và bố cãi một trận lớn, cuối cùng ông tát mấy cái.
Ngôn Minh bao giờ đủ kiên nhẫn để giải thích.
Sợ mất hứng, phơi nắng suốt mấy ngày trong vườn táo, nhặt từng đồng tiền kiếm mang mua quần áo.
chọn lựa cẩn thận, mặc cả từng chút một.
Cuối cùng, mua một chiếc váy trắng tinh khôi.
Ngôn Minh thích con gái mặc váy trắng, rằng như sẽ khiến che chở.
Khoảnh khắc mặc chiếc váy , thậm chí còn tưởng tượng cảnh sẽ dịu dàng .
Cười và khen xinh …
6
, Ngôn Minh gì cả.
Anh chỉ cúi mắt, lặng lẽ cặm cụi nhặt từng quả táo rơi đất.
Những giọt nước mắt to tròn rơi xuống, tí tách nện lên những quả táo dập nát, bầm dập.
thậm chí còn lo sợ tiếng nước mắt rơi quá lớn, sẽ khiến khó chịu.
Vì thế, cố gắng dụi mắt thật mạnh.
Và , chợt nhận —
Những quả táo thối rữa … giống hệt tình cảm của chúng .
Không ánh sáng mặt trời, nó dần dần mục nát, mốc meo.
Nghiêm Minh rằng, khi cùng một trường đại học, sẽ công khai mối quan hệ của chúng .
giây phút , tiếp tục chờ đợi nữa.
bỗng hiểu , khác gì những kẻ bắt nạt ?
Cuộc hẹn hôm nay, chẳng qua cũng chỉ là một trò đối với .
siết chặt những quả táo trong tay, lặng lẽ rời .