Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Mượn Nhầm - Chương 4

Cập nhật lúc: 2025-07-08 21:46:37

19

 

Nói thì ...

 

cả ngày ở chỗ , cứ hồn bay phách lạc.

 

Trong đầu là hình ảnh của Yến Tu Hằng.

 

Anh bắt nạt ?

 

Có khi nào…

 

Tự dưng thấy do dự.

 

Thôi thì đưa về .

 

Rõ ràng ở bên hề vui vẻ.

 

Hôm nay thậm chí chẳng còn kiêng dè, trực tiếp ở hộp đêm .

 

Càng nghĩ càng chán nản.

 

tiện tay cầm điện thoại, nhắn tin cho Yến Tu Hằng.

 

Bảo chờ cửa hộp đêm, chuyện .

 

Đã đến lúc lời tạm biệt .

 

cố ý nán đến khuya mới đến đó.

 

Yến Tu Hằng đợi sẵn từ lâu.

 

Thấy xuống xe, khóe môi cong lên, nở nụ .

 

Anh nhanh chóng bước tới, chắn gió lạnh giúp .

 

Nhìn chiếc áo khoác hàng hiệu , mũi bỗng cay cay.

 

Quả nhiên, Yến Tu Hằng hộp đêm.

 

Ở bên , chỉ mua quần áo , ngay cả cơm cũng tự nấu.

 

nghiến răng, nhẫn tâm :

 

"Yến Tu Hằng, là... hộp đêm ?"

 

"Em gì?"

 

Anh lập tức buông tay, lùi vài bước.

 

cúi đầu, xuống mũi giày, dám .

 

"Anh , vài hôm nữa sẽ gửi hành lý qua cho ."

 

"Em đang đuổi ?"

 

hít sâu một , khẽ :

 

"...Phải."

 

"Được, em giỏi lắm!"

 

"Đến lúc đó đừng hối hận, đừng lóc cầu xin !"

 

20

 

Yến Tu Hằng sải bước, lên một chiếc xe.

 

Cho đến khi xe khuất hẳn trong màn đêm, cũng hề ngoái .

 

Đột nhiên vỗ vai từ phía .

 

Là dì nhỏ.

 

Không đó từ bao giờ.

 

"Sao ngẩn ở đây? Sao mặt mũi u ám thế ?"

 

"Chia tay bạn trai ?"

 

lắc đầu: "Dì , con trả mẫu nam cho dì . Tiền thuê, mai con chuyển khoản cho dì."

 

Dì nhỏ nhướn mày đầy khó hiểu.

 

"Con thuê mẫu nam ? Dì cũng định lấy tiền con."

 

càng buồn hơn: "Dì đừng an ủi con nữa, rõ ràng dì thấy mà."

 

Khóe miệng dì giật nhẹ:

 

"Ý con là Yến Tu Hằng?"

 

"Vâng."

 

" mẫu nam! Nó là con trai của tổng giám đốc Yến đấy. Hôm đó nó đến đây để tìm em gái."

 

Dì kinh ngạc: "Bảo hôm đó con chẳng dẫn mẫu nam , hóa trộm mất con trai tổng giám đốc?"

 

cứng đờ, môi run rẩy, nổi câu nào.

 

Yến Tu Hằng... mẫu nam?!

 

"Vậy tại chịu về nhà với con? Còn ăn với con, nấu cơm cho con?"

 

lẩm bẩm, da đầu tê dại, dám tưởng tượng phạm sai lầm lớn đến mức nào.

 

Dì nhỏ nhướng mày đầy ẩn ý:

 

"Còn vì nữa?"

 

"Tất nhiên là thích con , chứ đàn ông nào tùy tiện theo con về nhà ?"

 

"Người mẫu nam cũng chắc chủ động như thế ."

 

21

 

vội vàng gọi điện.

 

đầu bên tắt máy từ lâu.

 

Xem , Yến Tu Hằng thực sự tức giận .

 

Về đến nhà, căn phòng trống trơn của , lòng càng nặng trĩu.

 

Cứ thế mà mơ hồ sống qua hơn một tuần.

 

Tết Nguyên đán sắp đến, càng gọi điện thường xuyên hơn.

 

Trong lời , ý ngoài lời, đều là hỏi thăm tiến triển với “bạn trai” của .

 

Cũng tại mạnh miệng khoác lác quá sớm.

 

Bây giờ vả mặt đến kịp trở tay.

 

Biết giấu nữa, đành chia tay.

 

Anh chê sính lễ quá đắt, cưới nữa.

 

Mẹ nổi giận qua điện thoại, mắng một trận tơi bời.

 

Bà thề sẽ tìm cho một đối tượng chất lượng.

 

bực bội đến phát mệt.

 

Cuối cùng giận dỗi đồng ý với buổi xem mắt sắp xếp.

 

Vừa mới tắt màn hình điện thoại, đồng nghiệp ghé sát, hạ giọng hỏi:

 

“Nghe ? Tuần công ty sẽ điều một tổng giám đốc mới đến đấy!”

 

còn tìm ảnh của , trai đến mức kinh ngạc luôn! Cô nắm bắt cơ hội nhé.”

 

khổ: “Thôi, giới thiệu đối tượng xem mắt , mấy hôm nữa gặp đây.”

 

Tổng giám đốc gì chứ, ngay cả con trai chủ tịch còn chẳng liên quan gì.

 

Tốt nhất là ngoan ngoãn một nhân viên quèn .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/muon-nham/chuong-4.html.]

22

 

Mẹ đúng là cách sắp xếp.

 

Bà cố tình chọn đúng ngày tổng giám đốc mới nhậm chức để xem mắt.

 

“Nếu hôm nay con gặp, ngày mai sẽ dẫn đến tận công ty con loạn.”

 

Đừng mà, chuyện mất mặt lắm.

 

Thương lượng bao nhiêu cũng , đành đồng ý gặp chiều nay.

 

Sợ đổi ý, còn đặt sẵn địa điểm .

 

mở trang cá nhân của đối tượng xem mắt xem thử, bên trong chẳng lấy một bài đăng.

 

Hình nền chỉ là một chiếc áo đồng phục học sinh màu xanh bạc màu.

 

Lòng bỗng dâng lên một dự cảm bất an.

 

đồng ý , dù là ma cũng gặp một .

 

Dù gì cả hai cũng đều cha ép buộc, gặp vài câu thôi.

 

nộp đơn xin nghỉ nửa ngày, nhưng mãi phê duyệt.

 

Cuối cùng, thư ký gọi phòng việc của tổng giám đốc.

 

Tân tổng giám đốc lưng với , hướng ánh mắt cửa sổ.

 

Bộ vest cắt may tinh tế càng tôn lên dáng hảo.

 

Bóng lưng quen quá.

 

Ánh mắt dừng cổ tay trắng lạnh của .

 

Ở đó một chiếc đồng hồ bình thường, chẳng xứng với phận chút nào.

 

Chiếc đồng hồ

 

từng tặng Yến Tu Hằng một cái giống hệt.

 

Lúc đó năn nỉ mãi, mới chịu nhận và đeo nó.

 

23

 

Tổng giám đốc dường như đoán sẽ đến.

 

Anh đúng lúc.

 

Thật sự là Yến Tu Hằng.

 

“Thi Ảnh Lê, lâu quá gặp.”

 

Nụ chạm đến đáy mắt, mang theo vẻ xa cách.

 

Thực , mới chỉ một tháng gặp.

 

cảm thấy dài đằng đẵng.

 

lắc đầu, nhắc nhở bản tỉnh táo .

 

Người đàn ông kiêu ngạo mặt mẫu nam gì cả, giữ cách.

 

“Yến... tổng giám đốc, tìm chuyện gì ?”

 

Anh thẳng vấn đề: “Tại xin nghỉ? Không khỏe ?”

 

“Không gì, chỉ là chút việc riêng thôi.”

 

Sắc mặt lạnh : “Không tiện ?”

 

“Không… tiện.”

 

Khoảng lặng ngắn ngủi trôi qua.

 

Cuối cùng, cũng để .

 

lau những giọt mồ hôi lấm tấm trán, tháo bảng tên, xách túi định rời .

 

Bất chợt, một đồng nghiệp gọi với theo: “Tiểu Lê, mặc thế xem mắt ? Không định trang điểm một chút ?”

 

lúc đó, Yến Tu Hằng từ văn phòng bước .

 

Bước chân khựng , bàn tay cầm tập hồ sơ bất giác siết chặt.

 

Những khớp ngón tay trắng bệch, phát âm thanh răng rắc.

 

Giờ nghỉ trưa, văn phòng yên tĩnh đến mức thể thấy rõ.

 

giả vờ như thấy lời đồng nghiệp, gần như chạy trốn thang máy.

 

24

 

Vừa đẩy cửa phòng bao, lập tức đầu .

 

“Xin , nhầm phòng .”

 

Xui xẻo thật, cũng đụng Ngôn Minh.

 

“A Lê, đừng ! Anh chính là đối tượng xem mắt của em!”

 

Ngôn Minh chặn đường , cúi mắt chăm chú.

 

“Cho năm phút thôi, chuyện , xong tuyệt đối phiền em nữa.”

 

“Ba phút.”

 

Anh nhắm mắt , như cố kìm nén điều gì đó: “Được, ba phút.”

 

“Em xuống , sẽ từ từ .”

 

lạnh nhạt đáp: “Không cần, nhanh .”

 

“Anh… A Lê, mấy năm qua em sống chứ?”

 

“Tốt lắm, đặc biệt là từ khi rời xa .”

 

nhịn mà mỉa mai.

 

Anh khổ: “Xem em vẫn còn hận nhỉ?”

 

“Không, đừng tự dát vàng lên mặt .”

 

Không yêu nữa thì mà hận?

 

Nhờ Ngôn Minh mà trở thành "tra nữ" trong mắt bạn bè.

 

Đến giờ vẫn ít ái mộ nhắn tin chửi rủa .

 

Hoa khôi từng ném táo khi xưa còn dẫn một đám côn đồ đến đập phá sạp trái cây của .

 

Ngày nào cũng lời tiếng , vu khống sạp táo của nhiễm hóa chất độc hại.

 

Cuối cùng, con buôn bán nữa, rời thành phố đến nơi khác sinh sống.

 

tuôn hết ấm ức , lạnh lùng hỏi: “Ngôn Minh, khi đó ?”

 

“Anh tưởng sẽ như đây, cúi đầu năn nỉ ?”

 

Mắt Ngôn Minh đỏ hoe.

 

“Xin … Anh cố ý tổn thương em, chỉ là khi đó lòng tự trọng của quá lớn.

 

Suốt mấy năm qua, luôn sống trong hối hận.”

 

liếc đồng hồ cổ tay.

 

“Hết ba phút .”

 

Vừa xoay , liền kéo .

 

“A Lê, cho thêm một cơ hội .”

 

“Thực , lúc đó với em rằng…”

 

Cạch!

 

Cánh cửa phòng bao ai đó giật mạnh mở .

Loading...