Mượn Nhầm - Chương 6
Cập nhật lúc: 2025-07-08 21:46:40
31
Gần đến Tết, đưa Yến Tu Hằng về quê.
Xuống xe, khẽ siết tay hỏi: "Anh căng thẳng ?"
Anh lắc đầu: "Có em ở đây, sẽ căng thẳng."
thì .
Mẹ là mạnh mẽ, lý lẽ. sợ bà sẽ Yến Tu Hằng khó xử.
Từ buổi xem mắt , bà còn gọi điện cho nữa.
Ngược , Ngôn Minh đến công ty tìm vài .
Lúc thì tặng hoa, lúc thì gửi cơm trưa yêu thương.
Thậm chí còn mang đến vài quả táo, cố gắng gợi ký ức xưa cũ.
"Thật , vẫn từng với em—những quả táo em tặng ngày , ngon."
"Mỗi em đưa táo, dù ngoài miệng , nhưng trong lòng luôn vui vẻ."
"Anh bây giờ những lời quá muộn, nhưng vẫn hy vọng..."
Chưa kịp hết câu, Yến Tu Hằng cắt ngang.
"Nếu quá muộn, thì mặt dày bám lấy bạn gái nữa phù hợp ?"
"Chiếm giữ suốt bao năm qua, vẫn chịu buông tay ?"
Cuối cùng, Ngôn Minh bảo vệ lôi ngoài vì tội quấy rối nhân viên.
Anh hiểu vì chỉ vì một chuyện nhỏ như mà thể tha thứ.
.
"Ngôn Minh, năm đó chỉ vì mặc một chiếc váy rẻ tiền, tại thể tha thứ cho ?"
" ôm mấy quả táo, chờ ngoài cửa suốt nửa ngày, nhưng từng bước dỗ ."
Người luôn kiêu ngạo như Ngôn Minh cuối cùng cũng rơi nước mắt, kìm nén nổi.
"Xin , thật sự sai ."
nhẹ nhàng đáp: "Không , buông bỏ ."
"Về … đừng đến tìm nữa."
32
Ngoài dự đoán của , hề khó Yến Tu Hằng.
Ngược , dường như bà còn chút e dè, thậm chí là lấy lòng .
Mẹ với ánh mắt lạ lùng, như gì đó nhưng thôi.
Dùng bữa xong, kéo Yến Tu Hằng vườn dạo bước.
Khi ngang một cây táo, đột nhiên dừng , chỉ cây với :
"Lúc học cấp hai, mỗi bố cãi , họ trút giận lên em. Về , em sợ đánh nên thường trốn gốc cây ."
Yến Tu Hằng ngược hướng mặt trời, dịu dàng mỉm với .
"Vậy ?"
"Thật đấy. Có một mùa hè, hầu như cả ngày em đều trốn ở đây."
"Anh đoán xem, em gặp ai ở đây?"
Anh nắm tay , im lặng .
"Một thiếu niên."
"Không từ bao giờ, thích băng ghế gốc cây , lặng lẽ thất thần."
"Ngồi suốt nửa ngày, chẳng ăn uống gì. Có lúc còn cầm một lưỡi d.a.o nhỏ, trông đáng sợ lắm."
"Chắc là gặp chuyện buồn ."
" , em cũng nghĩ thế. Sau , em chịu nổi nữa nên ném cho vài mẩu bánh mì và một quả táo. Ai ngờ trúng ngay đầu , giật ."
"Thì em cũng bụng nhỉ."
Đôi mắt ánh lên nụ .
Không rõ là tin tin.
sốt ruột, vội leo lên cây bằng chiếc thang gần đó.
"Thật mà, lừa ."
chỉ phần cây nhẵn nhụi: "Lúc đó, em ở đây."
Sau đó, hướng dẫn xuống băng ghế, diễn cảnh tượng năm xưa.
" , đừng nhúc nhích! Chính là vị trí !"
33
"Sau đó thì ?"
Yến Tu Hằng nhẹ giọng hỏi.
"Sau đó, giật ngẩng đầu lên."
Đôi mắt như nai con hoảng sợ, đầy cảnh giác .
Yến Tu Hằng kiên nhẫn dẫn dắt: "Vậy… em rõ mặt ?"
trầm ngâm một lúc đáp: "Không, đeo khẩu trang."
"Chỉ thể thấy… đôi mắt…"
Ánh mắt vô thức dừng khuôn mặt Yến Tu Hằng.
Đôi mắt yên tĩnh như mặt hồ.
Ánh nắng mùa đông đổ xuống, phản chiếu trong mắt một tia sáng lấp lánh.
Dường như thứ ký ức phong kín, chậm rãi hiện lên.
nắm bắt, nhưng bắt đầu từ .
"Bây giờ thì ?"
Ngẩng đầu lên, chạm ánh mắt .
Những tán lá xòe rộng buổi chiều che khuất gương mặt .
Chỉ còn đôi mắt .
Trùng khớp với đôi mắt của thiếu niên năm nào.
Khoảnh khắc đó, bừng tỉnh.
Thì , Yến Tu Hằng chính là thiếu niên năm ...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/muon-nham/chuong-6.html.]
Chúng cùng trải qua một mùa hè thật dài.
Chia sẻ những nỗi buồn của tuổi trẻ.
Rồi một buổi chiều nào đó, biến mất.
Chỉ để một quả táo căng mọng băng ghế loang lổ ánh nắng.
34
Trong một thời gian dài, cứ ngỡ học sinh chuyển trường mới đến chính là Ngôn Minh.
Cậu cũng đôi mắt buồn bã.
Chủ động đổi chỗ để trở thành bạn cùng bàn với .
Khi chia táo, chỉ chê mà nhận lấy.
ngại dám hỏi chuyện riêng của —
Tại giấu lưỡi d.a.o trong tay áo?
Tại một gốc cây mà về nhà?
Tại mà lời từ biệt?
Về , một lỡ lời:
"Lúc ở vườn táo, mặc đồng phục trông ?"
"Sao bây giờ ghét bỏ như ?"
Ngôn Minh từ từ nhíu chặt mày, nghiến răng :
"Là chuyện ! Đừng nhắc quá khứ nữa!"
bỗng chốc hiểu .
"Vậy nên, chuyện 'cướp tổ chim khách' chính là ám chỉ điều ?"
"Sao tìm em?"
thấy giọng nghẹn ngào.
Không khỏi tự khinh bỉ thật kém cỏi.
35
Yến Tu Hằng nhẹ nhàng dang tay, cẩn thận ôm xuống.
"Anh về ."
"Khi đó, cãi bố, nên đưa nước ngoài học."
"Tính toán thời gian em thi đại học xong, liền lập tức đặt vé máy bay về tìm em."
"Sao em thấy ?"
Yến Tu Hằng khổ: "Khi tìm đến nhà em, em em đang hẹn hò với bạn trai."
"Bà em với tâm trạng vui vẻ, mặc một chiếc váy mới, còn mang theo một túi táo."
lặng một lúc, lí nhí : "Thật , em…"
nên tiếp thế nào.
"Về tin em chia tay bạn trai, liền học xong chương trình sớm để về nước."
"Khó khăn lắm mới tìm em, nhưng khi , thấy em ôm một trai khác."
"Còn mật."
Nói đến đây, Yến Tu Hằng gần như nghiến răng nghiến lợi.
"Anh thực sự hận thể giật em khỏi vòng tay , dù dùng thủ đoạn hèn hạ."
Ánh mắt lóe lên một tia sắc lạnh, siết chặt lấy tay .
"May mà cuối cùng, hai cũng chia tay."
Bất giác, nhớ một chuyện.
Sau khi chia tay bạn trai đại học vài ngày, đánh một trận nhừ tử.
Nằm viện suốt một tháng trời.
hỏi: "Vậy… là đánh ?"
Yến Tu Hằng ho khẽ một tiếng, vội vàng dời mắt .
36
"Giờ đừng nhắc đến họ nữa, về chuyện của chúng ."
"A Lê… em suy nghĩ thế nào ?"
chớp chớp mắt, cố ý trêu : "Không sẽ cho em chút thời gian ?"
Ánh mắt Yến Tu Hằng siết chặt : "Anh đợi nữa."
Bàn tay nắm lấy tay càng chặt hơn, đến mức ngón tay chút đau.
"Anh… nhẹ chút ."
từng chút gỡ khỏi tay .
Khi thả tay, chợt nhận ngón áp út của thêm một chiếc nhẫn lấp lánh.
Là một chiếc nhẫn kim cương mới tinh.
Kích cỡ vặn hảo.
giơ tay lên, định chạm nó.
Yến Tu Hằng hiểu nhầm.
Anh vội vàng nắm lấy tay , vẻ mặt chút hoảng loạn.
"Đã đeo thì tháo xuống !"
: "Không , nếu em thấy thoải mái thì thể dừng bất cứ lúc nào ?"
"Anh đổi ý . Chỉ cần em yêu , thì luôn yêu , dừng ."
"A Lê, đồng ý với , ?"
Ánh mắt Yến Tu Hằng gần như cầu xin khi .
"Được thì …"
"Vậy còn chờ gì nữa? Chúng về chuẩn thiệp cưới thôi."
kéo tay , "Khoan ."
như ảo thuật, rút một quả táo từ trong túi.
"Cho ."
Giống như năm , cây, chọn quả táo to nhất, tròn nhất, đưa cho trai mặt…
(Hết)