MƯU QUYỀN KHỐNG CHẾ THIÊN HẠ - 3
Cập nhật lúc: 2025-07-13 21:47:00
Rồi cũng bỏng, “á” một tiếng y như .
Tạ Trường Yến lườm một cái:
“Ngốc.”
Tam hoàng tử Tạ Trường Yến là con của tiên hoàng hậu, cả đời ba sở thích lớn: nấu ăn, vẽ tranh và tìm .
Không cái nào dính dáng đến mưu lược triều đình.
Vậy nên dù là hoàng tử chính thất sinh vẫn phần lớn trong triều cho là “tính tình cứng đầu”, “ gánh nổi đại sự”.
Huống chi mẫu hậu mất từ sớm, ban đầu hoàng đế còn thương xót ít nhiều, nhưng hậu cung ngày càng nhiều , con cháu cũng ngừng thêm, sớm trở thành đứa con bỏ rơi.
Niềm đam mê của với ẩm thực, cũng bắt nguồn từ những ngày tháng đói khổ .
Ta gặp đúng thời điểm sa sút nhất.
Lúc đó mẫu còn sống, là hòn ngọc trong tay gia đình, thiên kim hai tộc, đừng là vài tên nô tài ức h.i.ế.p ngay cả công chúa tới cũng chẳng sợ.
Từ đó, mỗi cung đều sẽ lén tới thăm , mang cho nhiều đồ còn giúp dạy dỗ đám bắt nạt.
Trước khi đổi tên đổi họ, còn bày cho một mưu mẹo, dùng một ít trò ma quỷ hù dọa, giúp thành công dọn khỏi hoàng cung, lập phủ riêng.
Tạ Trường Yến tính cách cao ngạo, thiếu khí thế quyết đoán, vốn hứng thú với tranh đoạt quyền lực.
là từ phương diện mà , đều thích hợp thái tử.
chính vì , mới chọn là một tin , dựa dẫm quá nhiều quyết đoán.
Một vị hoàng đế như , mới là thích hợp để thao túng quyền lực, nắm giữ triều chính.
Ăn gần xong, mới chính sự:
“Sắp đến thọ yến của bệ hạ, lúc cung còn một việc cần ngài mặt.”
Tạ Trường Yến chống cằm ăn, xong chỉ “ừ” một tiếng.
“Lục hoàng tử xuất cao quý, mẫu phi sủng ái, là con của thế gia vọng tộc, hậu cung tiền triều đều chỗ dựa; đại hoàng tử dưỡng mẫu là Đức phi thâm niên nhất trong hậu cung, giờ vị trí hoàng hậu bỏ trống, bà chẳng khác gì phó hậu.”
“Tiền triều chống đỡ, nhưng hậu cung cũng thể để trống.”
“Hiền phi là phi vị, tuy sủng ái nhưng phụ hoàng ngài coi trọng, thông minh hiểu thời thế, chỉ tiếc con nối dõi, là thích hợp nhất.”
“Giờ nắm giữ quyền giám sát, Tề gia binh quyền, Hạ gia giữ tài chính, triều chính chỉ còn thiếu một thế lực. Đệ của Hiền phi việc trong Trung Thư Tỉnh, thể lấp đầy trống đó.”
“Dạo gần đây nữ quyến Tề gia tiếp xúc với Hiền phi nhiều , việc gần như thành. Đến lúc đó ngài chỉ cần mặt một chút là .”
Ta một tràng dài, Tạ Trường Yến chỉ “ừ” thêm một tiếng.
Ta buông đũa, ghé sát :
“Ta ngài thích những chuyện tranh đoạt quyền lực thế . Ta … ngài vui ?”
Tạ Trường Yến rút tay , khẽ lắc đầu:
“Không .”
“Nói dối.”
O mai d.a.o Muoi
Ta khẽ lườm một cái, đưa tay định dỗ dành, bất ngờ nắm chặt lấy:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/muu-quyen-khong-che-thien-ha/3.html.]
“Ta lừa nàng.”
“Ta quả thật yêu quyền lực nhưng yêu nàng.”
“Chỉ cần là thứ nàng , sẽ giúp nàng .”
4
Trong yến thọ của Hoàng đế, ca múa tưng bừng náo nhiệt như năm.
Thế nhưng, chuyện xảy ở hậu điện sớm truyền đến tai bách quan tiền triều.
Không rõ hôm nay Lục hoàng tử dâng lên vật gì chọc giận thánh thượng.
Không chỉ bản đuổi về phủ đóng cửa suy nghĩ, ngay cả mẫu phi vốn luôn sủng ái của cũng trách mắng, giam lỏng trong cung.
Bề ngoài bách quan chúc thọ, nhưng trong lòng ai nấy đều toan tính, ngấm ngầm suy đoán.
Cuộc tranh đấu giữa đại hoàng tử và Lục hoàng tử, rốt cuộc là đại hoàng tử chiếm thế thượng phong.
Kết cục , lấy bất ngờ.
Trong các vị hoàng tử, đại hoàng tử là xuất thấp nhất.
Có thể đến mức trở thành ứng cử viên sáng giá cho ngôi vị Đông cung, còn tự tìm một nghĩa mẫu đầy thế lực chỗ dựa, đủ để thấy tâm cơ và thủ đoạn của đáng gờm thế nào.
Mà điều đó cũng nghĩa, những tranh đấu mà vẫn luôn âm thầm thao túng bức màn, cuối cùng cũng bước ánh sáng.
Quả nhiên hai tháng , Hoàng thượng ban chiếu, sắc phong đại hoàng tử Thái tử, Đức phi thăng lên Quý phi, quản lý lục cung.
Đông cung mới lập, bách quan tự nhiên đều đến chúc mừng.
Ta dĩ nhiên cũng .
Khi yến tiệc gần tàn, Thái tử cho dâng canh giải rượu, một cung nữ vô tình đổ cả bát canh lên .
Tiếng cầu xin của cung nữ và lời quan tâm của các vị đại nhân xung quanh vang lên cùng lúc, nhưng trong lòng run lên, về phía Thái tử đang cao.
Sắc mặt Thái tử chút biến hóa nào, chỉ nhàn nhạt phân phó thị vệ dẫn hậu viện, lấy một bộ y phục sạch sẽ để .
Ta tin đời chuyện trùng hợp đến như thế, bèn hành lễ :
“Điện hạ cần phiền đến thế, yến tiệc gần tàn, thần về phủ y phục là .”
Thái tử ngăn đỗi thỏa đáng:
“Từ Đông cung đến Tống phủ còn một đoạn đường, thể để Tống đại nhân mặc y phục dơ bẩn ướt át mà về? Như thế chẳng khiến bản cung mang tiếng bạc đãi thần tử ?”
Lời đến nước , đương nhiên thể từ chối, chỉ thể theo thị vệ y phục.
Ta bảo thị vệ để y phục xuống lui , đóng cửa rời , nhưng đối diện với y phục chần chừ mãi dám động.
Chuyện về phe Tam hoàng tử, nhiều, huống chi phận của càng bí mật, hành động của Thái tử rốt cuộc là vô tình hữu ý?
Ta vốn chỉ định áo ngoài, nhưng phát hiện canh đổ xuống quá khéo, xuyên qua khe áo cả lớp áo lót cũng ướt.
nếu động đến lớp áo trong thì…
“Tống đại nhân vẫn y phục, lẽ nào thể chịu đựng bẩn thỉu như ?”