Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

MƯU QUYỀN KHỐNG CHẾ THIÊN HẠ - 5

Cập nhật lúc: 2025-07-13 21:47:02

Tiểu Võ chắp tay hành lễ: 

 

“Bất kể thế nào, thuộc hạ nguyện một lòng trung thành với đại nhân.”

 

Kết quả, lời khí phách buông đầy một tuần, gặp biến cố lớn nhất quan trường, tố cao.

 

Họ tố thiên vị, trái phép công, rõ ràng nhận đơn tố cáo nhưng ém chuyện, đẩy vụ án tham ô cứu tế của Tần đại nhân cho lắng xuống.

 

Ta nhớ chuyện . Khi đó cho điều tra, nhưng do chứng cứ đủ nên đành niêm phong hồ sơ .

 

Vậy mà tố cáo lời lẽ đanh thép, nhân chứng vật chứng đầy đủ, một lòng kéo xuống với tội danh thiên tư bất công.

 

Chuẩn chu đến , e rằng việc ngày một ngày hai.

 

Ta nghiêng đầu, chạm ánh mắt phụ , khẽ lắc đầu.

 

Hiểu . Đây là nhằm phận “môn sinh của Hạ gia” của , lấy đó để tay với Hạ gia.

 

Đây là cuộc tranh đấu giữa các thế gia.

 

Người kẻ tố cũng thế gia chống lưng, phụ lúc tiện mặt.

 

Đang giằng co thì Tạ Trường Cảnh bỗng bước :

 

“Phụ hoàng, nhi thần cho rằng, Tống đại nhân quan nhiều năm, luôn cẩn trọng, từng để xảy sơ suất. Chuyện qua lâu, khi hiểu lầm gì chăng. Ngự sử đài xưa nay công việc bề bộn, giờ liền bắt Tống đại nhân đối chất thật công bằng.”

 

“Không bằng cho Tống đại nhân vài ngày thời gian, trở về tìm hồ sơ, rõ đầu đuôi tự chứng trong sạch. Đến lúc đó mới đúng sai thế nào.”

 

Thái tử mở miệng, chẳng khác nào thêm sức nặng cho thế cục giằng co giữa hai đại thế gia, lập tức từ thế động chuyển sang nắm ưu thế.

 

Hoàng thượng gật đầu chấp thuận.

 

Lúc còn tâm trí suy đoán ý đồ của Thái tử, chỉ khom cảm tạ ngoài cửa lập tức trở về Ngự sử đài.

 

Dù thế nào nữa, cũng tìm chút manh mối, tuyệt để trở thành quân cờ hy sinh trong cuộc chiến giữa các thế gia.

 

Huống hồ phụ xưa nay luôn tỏ thái độ lạnh nhạt với việc quan, cũng sợ ông thừa cơ đ.â.m một nhát, nhân đó mà đẩy rớt khỏi ván cờ quan trường .

 

6

 

Buổi tối, thư phòng của sáng như ban ngày.

 

Vừa mới quở trách hai thuộc hạ một trận, đuổi bọn họ ngoài.

 

“Làm mà nổi giận đến mức ?”

 

Tạ Trường Cảnh mặc thường phục, từ bên ngoài bước .

 

“Điện hạ giá lâm, thần thất lễ đón tiếp.”

 

Ta dậy hành lễ, đưa tay đỡ lên.

 

“Sao chỉ mới mấy ngày mà gầy thế ?”

 

Hắn lo lắng bóp bóp cánh tay , từ tay tùy tùng nhận lấy hộp đồ ăn:

 

“Đầu bếp Đông cung cũng khá lắm, thử một chút xem?”

 

Ta còn tâm trí để ăn, miễn cưỡng cắn một miếng, ấn xuống ghế, ép ăn thêm một cái bánh.

 

Vừa nhai bánh điểm tâm, :

 

“Vài hôm nay cho điều tra. Châu mục bên phía Thùy Thành là của . Khi ngươi cho tới dò xét, cũng tìm vài nhân chứng. Ngoài còn một thứ khác, ngươi xem thử .”

O mai d.a.o Muoi

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/muu-quyen-khong-che-thien-ha/5.html.]

Ta nhận lấy lời khai và vật chứng từ tay , mới xem một tờ, bên ngoài đột nhiên ồn ào.

 

“Điện hạ! Tam điện hạ! Xin cho thuộc hạ thông báo một tiếng!”

 

Tạ Trường Yến cũng tới?!

 

Ta giật , theo bản năng dậy kéo cửa tủ: “Uất ức cho Thái tử điện hạ , xin lánh tạm một chút.”

 

Vừa dứt lời, bắt gặp khóe môi Tạ Trường Cảnh khẽ cong lên đầy ý vị, mới chợt nhận cái tình huống , chút giống như… bắt gian tại trận?

 

May mà gì, chỉ nhướng mày một cái tự giác chui trong, thậm chí còn tao nhã chỉnh vạt áo, tư thế trốn cũng ung dung khác .

 

Cùng lúc đó, bên ngoài rốt cuộc cũng cản nổi Tạ Trường Yến, cửa “két” một tiếng đẩy .

 

Tạ Trường Yến khoác một chiếc áo choàng nhỏ, “vèo” một tiếng xông .

 

Tay cũng xách một hộp đồ ăn, kiêu ngạo :

 

“Ta đoán ngay là ngươi chẳng ăn uống gì cho hồn…”

 

Câu còn xong, thấy đồ ăn bày bàn.

 

Sự tinh xảo của bánh điểm tâm , liền do đầu bếp phủ .

 

Hắn lạnh lùng đậy nắp hộp đồ ăn của :

 

“Ồ, tự đa tình .”

 

“Tống đại nhân mị lực vô song, luôn vội vã mang đồ ăn tới.”

 

“Thứ điểm tâm dụng tâm, đẽ thế , đồ đúng là bì nổi .”

 

Trong tủ, Tạ Trường Cảnh suýt nữa bật , lập tức giật lấy hộp điểm tâm , mở nắp, bốc một cái nhét miệng.

 

Lập tức, mắt sáng bừng lên.

 

Là bánh Long Tỉnh, món thích nhất!

 

Tạ Trường Yến bắt ánh mắt , vẻ mặt cũng dần nở nụ , hừ một tiếng, liền quét hết đồ ăn bàn xuống đất.

 

Bánh điểm tâm mà Tạ Trường Cảnh mang tới rơi xuống đất hết, thấy ánh mắt đầy nguy hiểm của Tạ Trường Yến, dám hó hé một tiếng.

 

Tạ Trường Yến đắc ý bày bánh của , giọng mang theo chút kiêu căng:

 

“Chuyện hiểu khẩu vị của ngươi, mấy tên nam nhân bên ngoài thể sánh bằng .”

 

“Được .” 

 

Ta thấy càng càng quá, đưa tay đẩy :

 

“Đưa đồ ăn xong thì nhanh nhanh, nếu tra rõ chuyện , ngươi dùng điểm tâm mà cống nạp đấy.”

 

Tạ Trường Yến ôm khung cửa, vờ nũng:

 

“Có cần nghiêm trọng đến ?”

 

“Sao ?”

 

Ta tựa khung cửa, thở dài:

 

“Sói ngoài thảo nguyên mạnh mẽ đấy, nhưng nó , chỉ cần nó thương, loại dã thú khác đều sẽ chớp lấy thời cơ mà xé xác nó.”

 

“Ta cũng ngoại lệ.”

 

Loading...