Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

MỸ NHÂN TÂM CƠ: GIĂNG LƯỚI TÌNH - 4

Cập nhật lúc: 2025-07-10 20:02:00

Còn , trong chớp mắt liền giả vờ hoảng sợ, rút trong lòng .

 

Hai chúng sát gần , ngay mặt Đường Cẩm Sắc, cố tình để lộ vóc dáng mềm mại quyến rũ, run rẩy trong lòng Tiêu Dực, nhỏ: 

 

“Thế tử phi, tất cả đều là của , liên quan gì đến Thế tử cả. Nếu trách, thì hãy trách .”

 

Ta chủ động nhận hết về .

 

Thế là khiến cho Tiêu Dực trông như một kẻ yếu đuối dám gánh trách nhiệm.

 

Hắn thể để một nữ tử chịu trận ? Quả nhiên lập tức phản bác, sang Đường Cẩm Sắc

 

“Không liên quan đến nàng . Nàng cả ngày phô trương ngoài, chơi, gặp mặt nam nhân lạ. Ta vì thể lén lút vụng trộm một chút?”

 

Đường Cẩm Sắc tức đến cực độ, gương mặt vốn trang điểm tinh xảo giờ lộ rõ nét vặn vẹo dữ tợn.

 

Nàng giơ tay lên định tát .

 

Ta cố tình để ăn cái tát đó, kêu lên một tiếng, càng rúc Tiêu Dực: “A… ”

 

Tiêu Dực cũng nổi giận: “Đường Cẩm Sắc! Đủ đấy!”

 

Đường Cẩm Sắc định lao đến kéo .

 

Ta nàng nắm lấy tay, nàng vặn mạnh, như bẻ gãy cả cánh tay .

 

Làn da trắng nõn nhanh chóng đỏ bừng, sưng lên.

 

Còn thì chỉ đỏ mắt, đáng thương Tiêu Dực: “Thế tử, thế tử phi về , hai nên chuyện cho đàng hoàng. Vì mà bất hòa thì đáng chút nào.”

 

Tiêu Dực gạt tay Đường Cẩm Sắc , mới dậy.

 

Sau khi rời giường, theo bản năng đưa tay về phía , định đỡ lên.

 

Đường Cẩm Sắc đánh nữa, nhưng Tiêu Dực nắm chặt cổ tay: “Ta sẽ cho nàng rời khỏi đây ngay. Nàng còn hài lòng ? Nàng nồng nặc mùi rượu ? Có nữ nhân thành nào sống như ?!”

 

Đường Cẩm Sắc mới từ chỗ mấy thiết uống rượu về.

 

Tính cách nàng thẳng thắn, phần lập dị, năm xưa chính vì mà Tiêu Dực thu hút.O Mai d.a.o muoi

 

khi thành , chịu nổi sự tùy tiện của nàng.

 

Lần , Đường Cẩm Sắc quả thật phần sai, cuối cùng cũng im lặng.

 

Nàng chỉ , : “Đưa con hồ ly tinh ! Đưa nó đến kỹ viện! Ta tàn danh bại!”

 

Ta co , mắt ầng ậng nước Tiêu Dực.

 

Tiêu Dực nhíu chặt mày, như bắt đầu mất kiên nhẫn, ôm vai Đường Cẩm Sắc: 

 

“Vậy thì xem biểu hiện của nàng thế nào. Nàng ngoan ngoãn thế tử phi của , sinh con đẻ cái cho , sẽ đuổi nàng khỏi phủ. nếu nàng vẫn cứ càn quấy như sẽ nạp nàng .”

 

Nói những lời , Tiêu Dực quên liếc mấy .

 

Đường Cẩm Sắc nắm điểm yếu, cuối cùng cũng gào thét nữa.

 

Ta mấy bà tử đưa về phòng khách.

 

Đêm xuống, soi gương, đặc biệt chăm chú những vết đỏ loang lổ vai, .

 

Nếu Tiêu Dực là giống chó, thì ít nhất khoảnh khắc đó, trong lòng cũng phản bội Đường Cẩm Sắc .

 

6

 

Tối hôm đó, Tiêu Dực và Đường Cẩm Sắc hề lành như phụ thê nên .

 

Trên chiếc giường , vẫn còn lưu hương hoa để , thử hỏi Đường Cẩm Sắc mà chịu nổi?

 

Mà Tiêu Dực đối với , chắc vô tâm vô tình.

 

Một kẻ mang nỗi oán hận, một thì tâm trí lơ đễnh, tự nhiên chẳng thể nhanh chóng hòa hợp.

 

Sáng hôm , mang bữa sáng đến cho Tiêu Dực.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/my-nhan-tam-co-giang-luoi-tinh/4.html.]

Tài nấu nướng của , tối qua nếm qua, tất nhiên vô cùng hợp khẩu vị.

 

Ta cố ý vấn tóc thành kiểu vân vân kế, để lộ chiếc cổ trắng nõn và mảnh mai.

 

Ta giả vờ như thấy ánh mắt của Tiêu Dực, chỉ ân cần hỏi han: “Thế tử, tối qua… Thế tử phi hồi tâm chuyển ý ? Không , diễn giống ?”

 

Tiêu Dực sững , như thể một nữa nhớ chuyện tối qua.

 

Ánh mắt lướt qua cổ áo , quả thật thể gọi là đắn.O Mai d.a.o muoi

 

Mà hai chữ “hồi tâm chuyển ý” dùng, càng khéo léo. Như thể đang ngầm ám chỉ, lòng Đường Cẩm Sắc đặt ở chỗ nam nhân khác .

 

Tiêu Dực lạnh: “Anh nương, ngươi hiểu cái tính đanh đá của nàng . Sáng nay nàng về phủ Thượng thư . Vẫn đang gây chuyện với đấy.”

 

Ta giả vờ tiếc nuối, khẽ thở dài: 

 

“May mà… tối qua Thế tử phi về phủ một chuyến. Chứ thể để Thế tử phi uống rượu trăng hoa bên ngoài mãi như . Nữ tử cả ngày rong chơi bên ngoài, nguy hiểm lắm. Lỡ xảy chuyện gì, cũng ảnh hưởng nhỏ đến danh tiếng của Thế tử.”

 

Ta điều đều vì Tiêu Dực mà nghĩ.

 

Ánh mắt Tiêu Dực càng dịu dàng: “Anh nương, phiền ngươi tiếp tục ở vương phủ. Về e là còn chịu thêm nhiều ấm ức.”

 

Ta mím môi, trộm: “Thế tử, chỉ cần mỗi ngày đều thể gặp ngài, dù chịu bao nhiêu tủi , cũng cam lòng.”

 

Tiêu Dực ăn canh do chính tay nấu, đuôi mắt khó giấu nổi vẻ đắc ý.

 

Xem , một nữ nhân vì mà chẳng màng đến danh dự, còn hết lòng nghĩ cho .

 

Đương nhiên sẽ đắc chí quên cả hình tượng.

 

Hắn càng kiêu ngạo, càng thể chịu nổi sự tùy tiện phóng túng của Đường Cẩm Sắc.

 

Hôm , Tiêu Dực liền cho mang một rương thưởng tặng chuyển đến viện khách.

 

Ngoài việc chuẩn thức ăn cho , hề cố ý quyến rũ, mỗi gặp mặt đều giữ phép tắc, hề vượt quá khuôn phép.

 

Cứ như thể, thực lòng ngưỡng mộ , tuyệt mang tâm tư hồ ly tinh.O Mai d.a.o muoi

 

Đường Cẩm Sắc liên tiếp ba ngày về vương phủ.

 

Mãi đến trưa ngày thứ tư, cận vệ mới đến báo tin.

 

Lúc Tiêu Dực đang ăn bữa trưa do chuẩn .

 

Cận vệ lắp ba lắp bắp : “Thế tử gia… Thế tử phi, nàng… nàng…”

 

Tiêu Dực khi tâm trạng còn . Nhìn bộ dạng , nhíu mày quát thấp: “Nói! Nàng gây chuyện gì?!”

 

Cận vệ lập tức đáp lời, dám giấu diếm: “Thế tử phi uống rượu cùng mấy vị ‘ ạ. Giờ đang ở Vạn Xuân Lâu.”

 

Tiêu Dực đập tay xuống bàn, mu bàn tay nổi đầy gân xanh.

 

Ngay cả , cũng thấy hành vi của Đường Cẩm Sắc thật buồn .

 

Một nữ tử, vô duyên vô cớ cả đống “ ”, chuyện đó tuy hẳn quá mức ngỗ ngược, nhưng nàng thường xuyên cùng mấy đó ăn chơi chè chén thì thật sự .

 

Kiếp , từng , mấy “ ” của Đường Cẩm Sắc, đều là nam tử thê tử cả .

 

Tiêu Dực lập tức còn lòng nào ăn uống.

 

Hắn hận thể lập tức lao tới g.i.ế.c .

 

Ta nhân cơ hội kéo tay áo , nhẹ giọng khuyên can: “Thế tử chớ giận, tuyệt đối đừng vì mà rạn nứt với Thế tử phi.”

 

Tiêu Dực , nảy một kế, nắm lấy tay : “Ngươi theo đến đó.”

 

mà… Cũng cần nắm tay chứ?

 

Ta khéo léo rút tay , giả vờ lễ nghi: “Thế tử, đợi đến khi và ngài đến Vạn Xuân Lâu , hãy bắt đầu diễn cũng muộn.”

 

Tiêu Dực bàn tay nắm lấy ban nãy, ánh mắt thoáng hiện một tia mất mát dễ nhận .

 

chỉ khẽ : “Được.”

 

Loading...