Mỹ Nhân Tâm Kế: Mẫu Thân Cấp Tiến - 9
Cập nhật lúc: 2025-07-18 21:47:15
Nương bước đến chỗ phụ nhân gây chuyện, lấy từ tay bà hộp phấn son mà bà dùng, đó trực tiếp thoa một ít lên má trái của chính .
Phụ nhân kinh ngạc, nhưng muộn.
Chỉ thấy, má trái của nương bắt đầu ửng đỏ với tốc độ thể thấy bằng mắt thường.
Nương đưa mặt cho thấy rõ, cao giọng : “Chư vị cho rõ nhé? Ta dùng phấn son của tiệm , mặt vẫn nguyên vẹn tổn hại gì.”
“ lúc nãy dùng hộp phấn son của đại thẩm đây, thì mặt nổi mẩn đỏ. Có thể thấy, trong hộp phấn son cho thêm thứ gì .”
Nói đến đây, nương cất cao giọng, tự tin kết luận: “Nguyên nhân chỉ một — bà cố ý mua phấn son về, giở trò trong hộp phấn, đó giở chiêu tống tiền.”
Phụ nhân lập tức ngã lăn đất, bắt đầu ăn vạ: “Trời ơi là trời! Gian thương hại , vô lý vô tình, chịu trách nhiệm!”
Nương cho bà cơ hội giở trò lằng nhằng, sai mang thêm mấy hộp phấn son trong tiệm .
Những hộp phấn đều hàng rẻ tiền, dân thường căn bản nỡ dùng. Thế nhưng nương : “Chư vị, hôm nay tất cả nữ tử mặt tại đây, đều thể nhận một hộp. Ta, Thẩm Bích Châu, tuyệt đối thu lấy một xu. Nếu tin , cứ yên tâm mà dùng. Nếu bất kỳ phản ứng nào, nhất định sẽ bồi thường đến cùng.”
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
Không nữ nhân nào yêu cái .
Mấy phụ nhân đều rục rịch thử, nhanh đó dùng thử, và bất kỳ phản ứng gì lạ.
Chưa đến nửa canh giờ, lời dối của mụ đàn bà gây chuyện liền tự sụp đổ.
“Vẫn là chủ tiệm Thẩm đáng tin hơn cả! Có rõ ràng là cố tình tới đây để lừa đảo!”
Mụ đàn bà gây chuyện thấy tình thế , toan bỏ trốn.
Nương lập tức quát lớn: “Người ! Bắt lấy bà ! Áp giải đến nha môn!”
Nương cũng cùng một chuyến đến nha môn. Bà bế trong lòng, má trái vẫn còn sưng đỏ, nhưng rạng rỡ như hoa, cúi đầu bên tai : “Chiêu Chiêu, đừng bao giờ tha cho rắn độc. Nếu , chúng sẽ cắn một nhát. Kẻ tự tìm đến cửa, thì đừng trách nương tuyệt tình diệt sạch.”
Ta cảm thấy chuyện thật .
Từ hôm nay trở , cả kinh thành đều — phấn son của nương dùng .
12
Nương gặp quan lão gia, , tình cảm tha thiết, đem bộ đầu đuôi sự việc kể rõ ràng mạch lạc.
Nương còn tiện thể nhắc đến cha , bà ám chỉ với quan lão gia rằng chính cha lừa bà hòa ly, đó cưới Tôn tiểu thư.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/my-nhan-tam-ke-mau-than-cap-tien/9.html.]
Quan lão gia và cha là đồng liêu, quả nhiên thăm dò thêm chuyện riêng tư.
Ông bảo nương dậy, còn ban cho một cái ghế, để nương tiếp tục kể chuyện.
A Đại bế ngoài công đường, ít xem xung quanh đều thở dài tiếc nuối, thật sự nghĩ rằng nương sống những ngày tháng gió thảm mưa sầu, nhưng thực , từ khi hòa ly, cuộc sống của nương vô cùng thoải mái.
Nương đích thực là một mỹ nhân, là một mỹ nhân “đáng thương”, đến mức quan lão gia nhanh chóng về phía nương, lập tức thẩm vấn mụ đàn bà gây chuyện.
Mụ đánh ba mươi trượng, cuối cùng cũng thành thật khai báo.
“Đại nhân tha mạng! Dân phụ dám nữa! Là một bà v.ú cho dân phụ năm lượng bạc, bảo dân phụ đến bôi nhọ Thẩm thị.”
Quan lão gia tiếp tục truy hỏi.
mụ chỉ bà v.ú đó trán một nốt ruồi đen, còn rõ là ai.
Sau khi chuyện kết thúc, nương rưng rưng nước mắt, giọng yếu ớt cảm ơn quan lão gia: “Đại nhân quả thực là thanh thiên! Có một vị phụ mẫu quan như đại nhân, dân phụ mới dám tiếp tục buôn bán ở kinh thành. Dân phụ thật lòng ơn đại nhân!”
Quan lão gia vội đỡ nương dậy.
Nương sai đem đến mấy vò rượu lê hoa, thêm vài bức thư pháp của danh nho: “Đại nhân, dân phụ là kẻ buôn bán, thưởng thức, mong đại nhân đừng chê, chỉ xem như chút lòng ơn của dân phụ.”
Chuyện vẫn là gì, nương còn sai một tấm hoành phi bằng vàng ròng, khắc chữ “Thanh Thiên Đại Lão Gia” gửi tới nha môn.
Dọc đường trống chiêng vang rền, khiến dân chúng hai bên đường tận mắt chứng kiến.
Quan lão gia một thê tử bệnh nặng, nương đích tặng một củ sâm trăm năm đáng giá ngàn vàng, còn mời danh y đến khám, quả thật cứu quan phu nhân.
Nương tay một , mạnh mẽ như hổ, khiến phu thê quan lão gia xúc động vô cùng, nhận nương nghĩa : “Từ nay về , bổn quan nhất định để ai dễ dàng bắt nạt .”
Nương miệng ngọt như mật, lập tức đổi cách xưng hô: “Đại ca! Đại tẩu!”
Ta cũng ngọt ngào gọi: “Bá phụ! Bá mẫu!”
Mới nửa tháng trôi qua, nguy cơ của tiệm giải quyết thỏa, và nương còn thêm một chỗ dựa vững chắc.
Chuyện đương nhiên truyền đến tai Trương gia, cha liền đến loạn trong đêm.
Trước ông chịu đối xử tử tế với nương, giờ càng chịu nổi khi thấy khác bảo vệ nương.
ông vẻ như quan tâm đến nương.
Nương quả sai, nam nhân phần lớn đều hèn hạ mà tự .