NĂM ẤY, ÁNH TRĂNG SOI VÀO CHỐN U TỐI - 1
Cập nhật lúc: 2025-07-11 01:11:12
GIỚI THIỆU:
Ta xuyên mà mệnh quá đỗi bi thảm.
Người khác xuyên thì vinh hoa phú quý, còn biến thành một tội nô mặt vàng da bọc xương, giam trong đại lao chờ ngày hành quyết mùa thu.
Cơm thì ôi thiu, giường chỉ rơm rạ. Suốt bốn mươi chín ngày, gắng gượng chịu đựng bóng tối, chịu đựng cô độc, âm thanh lũ chuột gián sột soạt bên tai suýt khiến phát điên.
Ngày thứ năm mươi, mấy tên ngục kéo một nam nhân mẩy đầm đìa m.á.u tươi.
Ta vui mừng chẳng khác gì con khỉ nhỏ tìm bạn, nhảy tới nhảy lui quanh .
"Đại ca là phương nào? Rảnh rỗi hàn huyên đôi câu ?"
01
Ta xuyên tới một đêm mưa tầm tã.
Đầu óc choáng váng, mắt chỉ là máu.
Bên tai vang lên tiếng chửi rủa thô lỗ của mấy nam nhân:
"Ngô Tam, cái đồ ngu xuẩn ! Nhất định kéo bọn theo góp vui, giờ thì , gây án mạng !"
"Ta con nha đầu liều chếc thật chứ? Lão tử còn kịp cởi đai lưng, nó lao đầu tường ! Mặt mũi trông mềm mại, mà xương cốt cứng thật."
"Ê, kìa, chếc hẳn ! Vẫn còn thở."
"Mau vứt nó về lao phòng , chếc ở đây thì , ngục trưởng mà thì c.h.ặ.t đ.ầ.u cả lũ mất."
Chúng lôi kéo một trận ném xuống đất, bụi bặm, cỏ rác bay đầy mũi.
Ta dám ho một tiếng, đầu đau như búa bổ.
Cố sức hé mắt quanh.
Ba bức tường đá lạnh lẽo, một mặt song sắt, nền đất bẩn thỉu phủ đầy rơm rạ, góc tường còn mấy con chuột co cụm kêu chít chít.
Hừ, mở màn đúng là đáng nguyền rủa.
Ta thử gọi:
"Hệ thống?"
"Thiên mệnh nhân?"
"Cục xuyên thư?"
Không một thanh âm hồi đáp.
Mẹ nó chứ, kiếp ăn ở hiền lành, hành thiện tích đức! Rốt cuộc là tên trời đánh nào giữa đêm mưa to trộm nắp giếng, hại bước hụt một chân, ngã xuống chếc oan thế ?
02
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nam-ay-anh-trang-soi-vao-chon-u-toi/1.html.]
Máu trán chảy bao lâu thì dần dần ngừng .
Thiên lao cửa sổ, chẳng thể thấy mặt trời mọc trăng lặn xuống. Ta chỉ thể dựa thời gian ngục mang cơm tới để tính toán ngày tháng.
Bánh bao ăn kèm củ cải xắt sợi, hoặc cơm hẩm với cải thảo. Đôi khi thoáng ngửi thấy chút mùi thịt, nhưng cả bát cơm cũng chẳng nổi một miếng.
Mỗi ngày chỉ một bữa như . Không đến mức chếc đói, nhưng cũng chẳng thể thực sự gọi là sống.
Đa phần thời gian, đói đến mức ruột gan quặn thắt, nhưng dám nghĩ nhiều. Cắn răng nhịn đói, men theo vách tường mà , rút cây trâm gỗ đầu xuống, khắc thêm một vạch ngang lên tường.
Ngày thứ mười ba.
Tường đất xốp, dễ dàng bong tróc, chỉ cần chọc nhẹ một cái là lủng lỗ.
Ta từng nghĩ đến chuyện bắt chước Nhà tù Shawshank, đào một con đường thông ngoài. đến ba ngày, trâm chạm đá, cách nào đào tiếp.
Xem thiên lao xây lòng đất, thế nên mới nổi một khung cửa sổ.
Ta chút chán nản, nhưng nhanh chóng lấy tinh thần, tranh thủ lúc ngục đưa cơm, mò cửa lao dò la tin tức.
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
“Đại ca, bây giờ là mùa gì ?”
Ngục lạnh lùng đáp: “Tháng năm, giữa hè.”
Ta cố gắng nặn một nụ rạng rỡ:
“Đại ca, thể thả ngoài việc ?”
“Huynh xem tay chân, ngoài công còn hơn đây ăn . Ta quét dọn, lau bàn ghế, bưng rót nước, nấu cơm rửa bát, giặt giũ quạt mát đều giỏi cả. Cùng lắm thì, cứ coi là ca kỹ mà sai bảo, hát nhiều khúc đó!”
Ngục đưa cơm lúc nào cũng hai , một xách thùng thức ăn, một cầm đèn lồng. Đây là thời điểm duy nhất trong ngày thấy ánh sáng. bọn họ từ đầu hành lang đến cuối, đầy hai phút rời .
Mà ánh sáng xa , bóng tối vô tận nuốt chửng .
Cơn sợ hãi ập đến, vươn tay kéo lấy tay áo ngục .
“Đại ca, nhận phán quyết, rốt cuộc giam bao lâu đây?”
Ngay cả đây là triều đại nào, lịch sử hư cấu, luật pháp , cũng chẳng rõ.
“Đại ca, giúp với quan một tiếng , thể lập công chuộc tội ? Ta thuộc lòng bảng cửu chương, còn thể trôi chảy tiếng Anh, tiếng Pháp! Ở đây Tây dương ? Ta thể thông dịch viên!”
“Ta chế tạo kính thủy tinh, nhưng thể xà phòng! Mỡ lợn, xút ăn da, nước muối! Lưu huỳnh, diêm tiêu, tỷ lệ một hai!”
“Đại ca! Đừng ! Nhà bạc! Có nhiều bạc! Thả ngoài, tặng một trăm lượng, ?”
Lão ngục chỉ nhạt, vung roi quất mạnh lên tay .
“Ả điên , lừa lão tử hả! Đây là tầng ba địa lao, bộ đều là gia nô trong phủ Thái tử tiền triều. Sinh là nô tài, chút tiền thì chạy từ lâu .”
“Lão tử lòng nhắc cho một câu. Thái tử cũ tân hoàng giam lỏng trong phủ, của kẻ chếc thì chếc, kẻ trốn cũng trốn. Còn đám nô tài các ngươi, mùa thu tất cả đều chịu chém. Nhân lúc còn cơm ăn, bớt vùng vẫy !”