Năm Năm Tháng Tháng, Một Kiếp Một Đời - Phần 6
Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:54:42
Ta còn kịp phản ứng, Tạ Lâm Mộc nắm lấy tay . Thiếu niên buộc tóc cao, lưng thẳng, da trắng như tuyết điểm xuyết đôi mắt đen láy, lúc lấp lánh ánh sáng: "Nhân lúc còn trẻ, chúng trốn một ."
Ta kéo chạy khỏi tẩm cung, làn gió thổi qua mang theo ấm, ánh nắng phủ lên , tạo thành một vầng hào quang.
Ta chợt nhận , khuôn mặt nam chính mà tưởng tượng mỗi ngày trong những cuốn thoại bản, dường như chính là hình ảnh .
Thiếu niên lang phong lưu phóng khoáng, tóc đen buộc cao một hào khí.
Nhân vật chính oanh liệt nhất là ngươi, kết thúc nhất cũng nhất định là ngươi, dù trải qua bao nhiêu bắt đầu , dù thật sự mất ký ức, cuối cùng, vẫn mãi là ngươi.
Ngươi là tình yêu sáng tỏ từ thuở thiếu thời của .
10
"Chẳng nhớ tới bằng hữu gì cả, chơi đưa trốn mà thèm rủ hai chúng ." Thẩm Y Lạc chạy thở hổn hển, chỉ chúng mắng, "Sau chơi với hai nữa!"
Tạ Lâm Mộc mặt đen : "Ngươi đừng chơi với chúng nữa, hai chúng cần gian riêng, các ngươi theo gì?"
"Ơ?" Thẩm Y Lạc chống nạnh, "Còn gian riêng? Không , ở đây, nhất định là bốn ."
Tạ Lâm Mộc nhóm lửa, cố nén giận mà nướng gà.
📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!
Nhất thời hứng khởi đưa trốn, một là mang tiền, hai là dắt theo hai cái đuôi, Tạ Lâm Mộc đúng là khổ sở vô cùng. Mấy chuẩn gì vây quanh trong một ngôi miếu hoang, lạnh đến run rẩy.
"Đi chơi mà mang tiền, phục đó." Kiều Thanh Diệu nướng gà càu nhàu.
Ta xoa xoa cánh tay, cũng than phiền: "Tạ Lâm Mộc đầu óc đần độn mang tiền thì thôi, hai các ngươi cũng đần độn luôn ?"
Thẩm Y Lạc : "Ta tưởng hai ngươi mang chứ?"
"Thôi thôi." Tạ Lâm Mộc xé đùi gà đưa cho , "Ăn gà cũng ngon lắm đấy."
Ta đón lấy, lặng lẽ ăn, cũng còn tức giận nữa, trải nghiệm hiếm cũng khá thú vị.
Đêm khuya gió lạnh, tiếng gõ canh văng vẳng.
Thẩm Y Lạc nảy ý tưởng, nghĩ một câu chuyện ma, hào hứng định kể cho chúng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nam-nam-thang-thang-mot-kiep-mot-doi/phan-6.html.]
Ta tất nhiên là sợ hãi, nên , hiểu vì Tạ Lâm Mộc phát điên như , cứ nắm chặt lấy tay buông, nghiêm chỉnh bên cạnh Thẩm Y Lạc, nhướng mày, trông như một kẻ phong lưu: "Đừng sợ, ca ca bảo vệ nàng đây."
Ta đoán chẳng ý gì, trừng mắt một cái, nhưng vẫn ngoan ngoãn xuống bên cạnh.
Kiều Thanh Diệu nắm tay Thẩm Y Lạc, bộ như đang sợ hãi.
Tạ Lâm Mộc đầu , buông tay : "Mau tỏ vẻ sợ hãi ."
"..."
Ta thèm để ý đến , chống cằm Thẩm Y Lạc kể chuyện. Tên Tạ Lâm Mộc bất ngờ giật lấy tay đang chống cằm, khiến cằm đập thẳng xuống đầu gối.
Ta tức giận đưa tay véo một cái, xa, nắm c.h.ặ.t t.a.y hơn.
11
"Nghe đồn ở phương Bắc một thôn..."
Tạ Lâm Mộc ngắt lời: "Sao kể chuyện phương Bắc?"
Ta bóp nhẹ bàn tay đang nắm chặt, bảo im lặng. Hắn đầu , ánh mắt đong đầy nụ : "Phu nhân thế thì nhất định ."
Ta nhịn , tiếp tục Thẩm Y Lạc kể.
"Trong thôn một nữ nhân mặc áo đỏ, đêm đêm ca hát..."
"Mẹ kiếp!" Ta bộ áo đỏ của Kiều Thanh Diệu, lông tơ dựng cả lên: "Ngươi thể đổi sang màu khác !"
"Các ngươi đừng ngắt lời nàng nữa!" Kiều Thanh Diệu dịu dàng : "Cứ kể tiếp ."
"Giọng hát của nữ nhân áo đỏ vô cùng quái dị, mỗi thấy một âm thanh khác , thấy tiếng , thấy tiếng , hoặc tiếng hét thất thanh như đang cận kề cái chết.
Người trong thôn đều cảm thấy kỳ lạ, bởi vì họ phát hiện đều từng gặp nàng , nhưng ai từng gặp ban ngày."
Gió nhẹ thổi từ cửa miếu, mang theo chút lạnh, run lên, dịch gần Tạ Lâm Mộc hơn. Tên đang chăm chú, dường như quên mất lời hứa bảo vệ ban nãy.