Năm Nào Mới Có Anh - Chương 7: HOÀN
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:43:41
26
Vali văng khắp nơi, trong toa tàu ngay lập tức đầy tiếng la hét và lóc.
vội vàng cúi xuống tìm điện thoại, nhưng đám đông hoảng loạn đẩy ngoài.
Ra ngoài, mới nhận đang ở cầu vượt.
Đầu tàu và một đoạn toa tàu rơi từ cầu vượt xuống, toa tàu đ.â.m thẳng xuống mặt đất… đầu tàu còn thì biến dạng nặng nề.
Cảnh tượng tan hoang, tiếng lẫn lộn khiến thể kiềm chế, cơ thể run rẩy, nước mắt tuôn trào.
Lực lượng cứu hộ nhanh chóng đến, họ đưa chúng đến bệnh viện theo từng nhóm.
Đến bệnh viện, mới cảm thấy cơn đau nhói từ tay , một cơn đau như xuyên thấu xương tủy.
Y tá sơ cứu cho , lách khỏi đám đông.
Hành lang bệnh viện, phòng cấp cứu đầy bệnh nhân.
Tuy nhiên, vẫn nhiều thương đưa đến.
Một y tá nhỏ nhắn, đầy máu, vội vàng theo bác sĩ: “Chúng còn m.á.u nhóm gấu trúc, nạn nhân sắp qua khỏi !”
vội kéo cô , giọng khản đặc: “Y tá… nhóm m.á.u gấu trúc.”
Bác sĩ một cái, gật đầu kéo tay y tá dặn dò: “Nhanh lên! phòng mổ !”
Sau khi hiến máu, chỉ cảm thấy choáng váng, dần rơi bóng tối.
27
Hoắc Tri Diễn chắc hẳn lo lắng đến phát điên.
bừng tỉnh, vội chạy ngoài tìm mượn điện thoại để gọi cho .
Cuối cùng mượn điện thoại của một bác trai, bấm gọi thì thấy tiếng chuông điện thoại quen thuộc từ phía .
“Hoắc Tri Niên!!”
, Hoắc Tri Diễn đang giữa đám đông, ướt đẫm.
Anh lao về phía , túm lấy kéo lòng, lực mạnh đến mức khiến đau nhức.
“Tại gọi cho ? Em nghĩ…”
Giọng nghẹn , cắn môi, nước mắt mờ khiến tầm mơ hồ, ôm chặt lấy .
“Xin , lo lắng…”
Truyện được edit bởi Lavieee
“Em thương ở ?”
Anh buông , mặt , lục soát khắp , giống như một cha lo lắng.
Xác nhận thương nghiêm trọng, mới thở phào nhẹ nhõm.
Đôi mắt đỏ và bộ râu mới mọc khiến cảm thấy đau lòng.
“Mưa lớn thế , đến ?”
“Đi xe.”
Mười mấy giờ di chuyển, chỉ mất đến mười giờ để chạy đến.
Trên đường, chắc hẳn chịu bao nhiêu sự dằn vặt, điện thoại thể liên lạc, tin tức liên tục phát sóng về thương vong…
mượn một bật lửa, châm lửa mặt , cố gắng để chuyển sự chú ý, vỗ về tâm trạng.
“Cuối cùng cũng kịp đến sinh nhật , chúc mừng sinh nhật , một đàn ông ba mươi tuổi, ước gì ?”
Hoắc Tri Diễn một cách nghiêm túc, ánh mắt ấm áp kiên định: “Tri Niên, chúng kết hôn .”
“Phụt——”
giật , bật lửa tắt ngay lập tức.
… cầu hôn , ngay tại bệnh viện trong lúc qua tấp nập, sáng sớm tai nạn.
trong mắt , đó là những giọt nước mắt hạnh phúc, là sự mong mỏi về tình yêu khi thoát khỏi nguy hiểm.
“Được.”
28
Sau khi thoát nạn, sự nghiệp của cũng bắt đầu phát triển nhanh chóng.
Công ty dần nổi bật trong ngành, giá trị lên tới hàng triệu.
Mặc dù so với công ty của Hoắc Tri Diễn, chỉ là hạt cát trong biển lớn, nhưng cũng cảm thấy mãn nguyện.
Hoắc Tri Diễn cũng từng chế giễu về những lời hồi .
“Em thâu tóm công ty của ?”
đá một cái, : “Kết hôn , công ty của là của em, em gì tốn công sức chuyện ?”
“Vậy ý em là cái thâu tóm là như thế ? Hừ, hóa là coi thường em .”
“Em ! Chính mới là đầu tiên chiếm đoạt…”
Hoắc Tri Diễn to, ánh mắt tràn ngập yêu chiều.
“Đi cùng đến gặp bố nào, báo tin vui chúng kết hôn.”
Chúng cùng đến nghĩa trang thăm bố.
Những cánh hoa dại nở khắp núi đồi, tin chắc rằng bố sẽ cô đơn, ông luôn yêu thích cuộc sống yên tĩnh, tự do như .
“Bố, con và Tri Niên kết hôn , bố yên tâm, con sẽ yêu cô thật lòng.”
Bố chắc hẳn sẽ vui, nhớ lúc ông hấp hối, một chuyện riêng với .
Bố : “Dù giao con cho ai, bố cũng yên tâm, chỉ Tri Diễn, thằng bé sẽ yêu con suốt đời.”
Lúc hiểu lắm, cứ nghĩ rằng bố đang về sự chăm sóc của trai.
Giờ nghĩ , bố đúng là một “thương gia” tầm xa trông rộng.
Từ ngày bố đưa Hoắc Tri Diễn về nhà, ông bắt đầu lên kế hoạch cho hạnh phúc của .
“Bố, cảm ơn bố đưa Hoắc Tri Diễn về nhà.”
—————
Ngoại truyện 【Hoắc Tri Diễn】
1
Lần đầu tiên gặp Hoắc Tri Niên, cô chỉ là một đứa trẻ sơ sinh.
Ngón tay bé xíu, khuôn mặt đỏ hồng, đôi mắt to tròn ngây thơ .
Cô là con của chiến hữu bố .
Trong trận động đất lớn, bố cô ôm cô trong lòng, khi đội cứu hộ đến thì bố cô còn thở nữa.
Cô cứu và nghẹn ngào.
Bố đưa cô về nhà, từ đó thêm một em gái.
Khi cô lên sáu tuổi, cô chạy về nhà, lóc kể rằng bạn trong lớp bảo cô là đứa trẻ bỏ rơi, bố .
Cô đến sưng cả mắt.
Bố tức giận, thương đau lòng, chỉ tay : “Ai con là đứa trẻ bỏ rơi? Thằng bé mới là đứa trẻ bỏ rơi, còn con là báu vật của bố!”
Hoắc Tri Niên ngay lập tức nín , đôi mắt to tròn : “…Thật ?”
Nhìn thấy khuôn mặt còn đầy nước mắt của cô, bất giác gật đầu.
“Thật đấy.”
Vậy là, cả nhà chúng cùng tạo một lời dối lớn.
từng ghét cô .
từng đưa cô đến cửa hàng bánh kem, mua cho cô một chiếc bánh, rời một .
Sau đó đối diện, cô gọi là .
chịu nổi, lòng mềm nhũn.
“Xin , mua sữa cho em, đừng nữa nhé?”
Cô gật đầu, nức nở, nước mắt lẫn cả nước mũi, … lao ôm .
“Cảm ơn , em tưởng cần em nữa…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nam-nao-moi-co-anh/chuong-7-hoan.html.]
Từ ngày đó, thề rằng sẽ giữ kín lời dối trong lòng.
2
Hoắc Tri Niên trưởng thành hề khiến an tâm chút nào.
Từ nhỏ học hành chẳng giỏi giang gì, kê ghế cạnh cô để giám sát, thì cô lơ đãng.
Sau điểm cải thiện, nhưng tuổi dậy thì của cô đến.
Thư tình trong cặp, những món quà bất ngờ, lượng hormone tuổi dậy thì gần như khiến phát điên.
chuyện với cô , cô khúc khích gần : “Anh , ai theo đuổi ?”
Đó là điều khiến tức giận nhất, điều phát điên là cô đưa thư tình cho từ các cô gái trong trường?
tức đến mức chỉ mỉa, đầu tiên thể nhịn mà nổi giận với cô .
thấy cô như mưa, bắt đầu tự trách .
Cô còn nhỏ, hiểu chuyện, trút giận lên cô ?
mắng xong dỗ dành, cảm giác như nhà thêm một tiểu công chúa.
Sau cô du học, dù bận rộn thế nào cũng bay sang thăm.
luôn lo lắng, mấy thằng con trai Tây sẽ để ý cô chăng.
Khi cô học xong, lập tức kéo cô về nước.
Vừa về đến, cô đòi công ty, phát triển Hoắc Thị.
Cô , hình nhỏ bé mà cái miệng lớn.
giao cho cô một công việc nhẹ, nhưng cô chẳng vui vẻ gì.
cũng từ nhân viên cấp lên, quản lý thì bắt đầu từ những bước cơ bản.
cô , ngày nào cũng cãi với .
Còn chơi với Bùi Ý, định khởi nghiệp.
Bùi Ý , từng bắt gặp trong câu lạc bộ, ôm ấp những cô gái khác, toát vẻ lãng tử.
Hôm tình cờ gặp Hoắc Tri Niên say xỉn ngoài hành lang, trời lúc đó đ.ấ.m c.h.ế.t Bùi Ý như thế nào.
Cô là bảo bối của chúng , thể để ức hiếp?
đá cửa phòng VIP, đẩy Hoắc Tri Niên ngoài, những cảnh tượng nên để cô thấy.
đập vỡ chai rượu bàn.
Cảnh cáo Bùi Ý, nếu còn gần Hoắc Tri Niên, đừng hòng mở cửa hàng sửa xe nữa.
Ừ, .
3
Hoắc Tri Niên Bùi Ý từ chối, chạy đến mượn tiền .
Ba mươi triệu.
Cô đúng là tham vọng, tinh thần chiến đấu của nhà họ Hoắc.
xem qua dự án của cô , chắc chắn sẽ thua lỗ.
nếu cô thử, chắc chắn sẽ mãi ôm hy vọng mơ hồ.
Dùng ba mươi triệu để dạy cô một bài học cũng là thể.
sẽ cho cô mượn tiền, nhưng cũng để cô hiểu rằng, tiền dễ kiếm như .
Không thể để gặp chuyện gì, cứ nghĩ gia đình chống lưng là .
Kinh doanh vững vàng, dám thì dám đàm phán tiền bạc.
Đây là bài học đầu tiên dạy cô .
cũng nắm bắt thời cơ, tầm thị trường, đây là bài học thứ hai dạy cô .
4
Cô thất bại trong khởi nghiệp đầu tiên, trốn tránh dám về nhà.
sai tìm khắp thành phố, tự trách quá tàn nhẫn, mới ngoài xã hội mà để cô chịu cú sốc lớn như .
Khi tìm cô , nóng ruột nên lời nặng.
Cô nghĩ chỉ quan tâm đến ba mươi triệu, rằng sẽ bán thận, bán m.á.u để trả .
Tim đau đớn như ngàn vết d.a.o cắt.
Lúc cô chắc hẳn đau khổ hơn bất kỳ ai.
với cô , quan tâm là cô , chứ tiền.
Cô nhạy cảm, cũng luôn cẩn thận bảo vệ trái tim yếu mềm của cô .
Chuyện từ đó nhắc nữa.
Sau đó, cô kiên cường, tìm cơ hội kinh doanh mới.
Ngày hôm , cô rửa chân cho , xoa bóp, rõ ràng là chuyện.
Quả nhiên, cô đến mượn tiền.
cố nhịn , bắt đầu trêu cô , yêu cầu cô cho cổ phần.
Sau cổ phần , sẽ đầu tư hợp pháp cô .
5
Ngày hôm , cô vui vẻ trở về, đòi cùng cô gặp bố Tô Thanh.
điều nghĩa là gì, cảm thấy tức giận.
Cô hề , tình yêu của dành cho cô đổi từ lâu.
Và cô , đến lúc nhận trái tim .
bình tĩnh cùng cô đến buổi tiệc của ông chủ Tô, cố tình trò chuyện vui vẻ với Tô Thanh ngay mặt cô .
Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô nhanh chóng xụ xuống.
Cả buổi tối, cô đều gượng.
Tiểu cô nương, thể để em tiếp tục như nữa.
Cô tự về nhà , lập tức lái xe đuổi theo.
Khi dừng đèn đỏ, cô thảm thiết, như thể bỏ cô cửa hàng bánh kem khi cô mới sáu tuổi.
Tim đau nhói.
Lần , giữ chặt cô bên .
6
Sự đổi phận khiến cảm giác như đang mơ.
nghĩ rằng sẽ yêu cô lâu dài như , cho đến khi vụ tai nạn tàu hỏa xảy .
lái xe suốt đêm để đến đó, đạp ga hết mức, vượt qua bao nhiêu đèn đỏ.
Trong lòng suy nghĩ nhiều khả năng, giờ nghĩ vẫn còn sợ hãi.
Theo đội cứu hộ đến hiện trường, cảnh tượng thảm khốc khiến đầu óc trống rỗng.
Dưới mưa, tìm cô suốt, càng tìm càng lo lắng.
Cho đến khi một y tá với , một nạn nhân đưa đến bệnh viện.
Khi thấy cô trong bệnh viện, chỉ một ý nghĩ duy nhất trong đầu.
“ cưới cô .”
sợ mất cô quá, đợi ngày mai, ngày … chỉ cô ngay bây giờ, lúc .
Bố chắc chắn sẽ vui.
Ông khi qua đời: “Tri Niên là con gái cưng của chú Hạ, con chăm sóc cho con bé. Nếu , khi bố xuống âm phủ, bố cũng mặt mũi nào gặp chú Hạ.”
“Bố hiểu trái tim của con, bố đồng ý .”
“Giao Tri Niên cho ai, bố cũng an tâm, chỉ con thôi.”
HOÀN