Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Nam Phụ Từ Chối Thâm Tình - Chương 10

Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:07:00

Còn một vị hoàng đế, từng thấy giá gạo mà Nội vụ phủ kê lên là vài lượng một cân, đến khi triều đại sụp đổ, thường dân mới phát hiện lừa nhiều đến mức nào.

 

Nếu hiểu giá cả thị trường, thì dân sinh gian khó?

 

Người đời thường chê Tư Mã Trung hỏi “vì ăn cháo thịt”, nhưng trong quan niệm của , cháo thịt là món mà nhà ai cũng .

 

Chưa ai dạy về gian khổ của dân chúng, bắt đồng cảm với khổ cực của dân chúng, như chẳng quá vô lý ?

 

Ta : "Con quên gốc rễ."

 

"Chúng xuất từ bùn đất, hiểu những thứ ."

 

"Về dù là quan tự lập mưu sinh, ít cũng để lừa, mà những sổ sách trong nhà , cũng nắm rõ."

 

Lưu quản gia bất chợt nhẹ nhõm hẳn.

 

Là cái cảm giác dây cung căng quá lâu, nay đột nhiên thả lỏng.

 

"Phu nhân, đúng."

 

"Gần đây chịu ảnh hưởng từ khác, suýt quên mất bản khởi đầu thế nào."

 

"Dù học mấy cũng học quy củ nhà , hà tất ép bản ?"

Hồng Trần Vô Định

 

Ông đúng.

 

Chúng vốn là thường, chỉ cần sống ngày tháng an vui là đủ.

 

Chớp mắt, đông qua xuân tới.

 

Phụ của Tạ Lan Đình trở về.

 

Sau khi cung diện kiến hoàng đế, liền thúc ngựa phi nhanh trở Hầu phủ.

 

Vừa đến cổng, Lưu quản gia liền sai tiểu đồng chạy tới báo tin cho .

 

Nói rằng lưng Tạ phụ một nữ nhân, đang khoác tay , vô cùng mật.

 

Tạ Lan Đình sắc mặt sa sầm.

 

Hắn mười tuổi , một năm qua ăn ngon mặc ấm, hình lớn hơn nhiều, suýt thì cao bằng .

 

Nghe , rõ ràng vui.

 

Hắn chút tâm lý "chim non nhận ".

 

Ai từng cứu , sẽ nhận định đó, sẽ một mực bảo vệ đó.

 

Thật ấm lòng, khiến thấy nơi xa lạ cũng chút hương vị gia đình.

 

như cũng nguy hiểm.

 

Lỡ như cứu là kẻ , thì sẽ rơi xuống vực sâu, vạn kiếp bất phục.

 

Tạ Vi Hiền chui lòng , thì thầm:

 

"Mẫu , đừng sợ."

 

Ta xoa xoa má nàng, tim như tan thành nước.

 

"Đi thôi, gặp cha của các con."

 

Tạ phụ tên thật là Tạ Tùy Trụ, giờ đổi tên thành Tạ Chấn Thanh.

 

Ta nhớ trong nguyên tác đoạn mang nữ nhân về .

 

Bọn họ đều chỉ là phông nền trong truyện, chỉ để nổi bật sự tàn nhẫn của Tạ Lan Đình, miêu tả rõ ràng.

 

một năm sống ở cổ đại, toan tính riêng.

 

Lần gặp mặt , chỉ tận mắt xem thử Tạ phụ là thế nào, để còn tùy cơ ứng biến.

 

Thân phận Hầu phu nhân thật sự hữu dụng, giúp tránh nhiều phiền toái.

 

Đặc biệt là khi Tạ Chấn Thanh đang cầm binh ngoài biên ải, trong kinh chẳng ai dám đụng đến .

 

Nếu mất phận , việc buôn bán sẽ khó khăn hơn nhiều.

 

Nếu thể, vẫn tiếp tục hợp tác với .

 

cuộc gặp gỡ với Tạ Chấn Thanh chẳng vui vẻ chút nào.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nam-phu-tu-choi-tham-tinh/chuong-10.html.]

Vừa gặp , lạnh giọng :

 

"Ta liều nơi chiến trường xây dựng cơ nghiệp nhà họ Tạ, mà ngươi loại chuyện liêm sỉ như thế. Ngươi còn coi ?”

 

Nói xong, ném một đống giấy xuống mặt .

 

14

 

Ta liếc mắt mấy tờ giấy rơi đầy đất.

 

【Hôm nay đại ưu đãi, mua đủ hai trăm giảm ba mươi】

 

【Tiết Hoa Triều, Tiết Giai Nhân, hàng tươi mới giảm giá ba mươi phần trăm】

 

【Cuối năm đổi điểm tích lũy, nhiều món miễn phí mang về】

 

Toàn là mấy hoạt động khuyến mãi mà cho cửa tiệm của .

 

Hội viên, tích điểm, ưu đãi theo dịp lễ, đến rầm rộ khí thế, lúc đầu bao chê .

 

Thế mà giờ, ít kẻ đang học theo .

 

Một một , đẩy mạnh chiến lược tiếp thị của kinh thành tiến lên một bước, khiến bản thu về đầy rương bạc.

 

Ta thấy như .

 

Ngược , thấy Tạ Chấn Thanh chẳng gì, hỏi một lời, vội kết tội .

 

Dù gì thì xử án cũng quy trình chứ.

 

Ta liền dứt khoát bỏ ý định hợp tác với , thản nhiên :

 

"Đã , Hầu gia thấy mắt, thì chi bằng hòa ly ."

 

Tạ Chấn Thanh sững .

 

Nữ tử lưng cũng ngây .

 

Tạ Lan Đình hoảng hốt, nhưng cơn bối rối, nhanh chóng bình tĩnh , liếc mắt phụ , thản nhiên :

 

"Con theo mẫu ."

 

Tạ Vi Hiền chớp đôi mắt to ngơ ngác, thì thầm:

 

"Mẫu , chúng khi nào thì ạ?"

 

Ta xoa đầu hai đứa, dịu dàng :

 

"Bây giờ thu dọn đồ đạc, mang các con đến trang viện ngoại ô kinh thành ở tạm một thời gian."

 

"Vừa khéo, mới mời một vị tinh thông thảo mộc, các con học theo một thời gian."

 

"Qua một thời gian nữa, sẽ chuyển cả học đường sang bên đó."

 

Lưu quản gia , Tạ Chấn Thanh, cung kính :

 

"Phu nhân, lão nô cũng theo . Người hẳn là vẫn cần một quản sự."

 

"Chúng cũng theo , phu nhân đừng bỏ chúng ."

 

Một đám nha tiểu đồng sốt sắng lên tiếng, như sợ mang họ theo.

 

Tạ Chấn Thanh cuối cùng nhịn nữa.

 

"Các ngươi rốt cuộc còn coi là Hầu gia hả!!"

 

Tất nhiên là .

 

Từ sớm, đem khế ước bán trả hết cho họ như phần thưởng.

 

Giờ họ là phận tự do, nếu thật sự rời thì thể bất cứ lúc nào.

 

Mà lúc họ nguyện theo , đó là vì lòng kính trọng và tín nhiệm.

 

Chỉ là họ rơi hiểm cảnh.

 

Không cần thiết chọc giận một vị tướng quân đang triều đình trọng dụng.

 

Ta :

 

"Hầu gia, chuyện chút ."

 

Tạ Chấn Thanh hừ lạnh một tiếng, liếc xéo một cái, sải bước thẳng trong.

Loading...