Nàng Chẳng Hề Ngoan - 6
Cập nhật lúc: 2025-07-08 22:50:05
Chứng kiến cảnh Lương Hằng bước thẳng một mạch về phía của , mấy liền lập tức đổi hẳn tông giọng, miệng thì há hốc vì sững sờ.
Lương Hằng khẽ nhíu mày :
"Em đến đây để gì ?"
Bốn phía xung quanh bỗng dưng lặng ngắt như tờ, tất cả ánh mắt của xung quanh đều đổ dồn hết cả về phía của . đưa chiếc túi đồ đang cầm tay :
"Sáng nay sớm quá, em cũng giặt xong chiếc áo khoác của , nên mang đến đây để trả cho !"
Ngay chính khoảnh khắc , bộ gian xung quanh như thể… đóng băng .
Cằm của mấy bạn học suýt chút nữa thì rơi cả xuống đất .
khẽ cong cong đôi mắt của lên, mỉm một cách ngọt ngào mà chào hỏi bọn họ:
"Chào các nhé, em chính là em gái của đó."
Gương mặt của bọn họ càng thêm vẻ sững sờ hơn nữa:
"Vãi cả chưởng? Lương Hằng từ bao giờ mà thêm một đứa em gái như thế nữa trời!?"
Lương Hằng lạnh nhạt đáp một câu cho qua chuyện:
"Chỉ là một cái áo khoác mà thôi."
Trông rõ ràng là đang thích việc đến tận trường để tìm , càng hề cho mối quan hệ giữa hai đứa chúng phơi bày mặt bàn dân thiên hạ như thế .
đó thì chính là điều mà ! vội vàng thu nụ môi, khẽ cắn nhẹ môi , giọng nhỏ nhẹ vang lên:
"Đây là do chính tay em giặt đó nha… em chỉ nghĩ rằng nếu như mang đến trả sớm hơn một chút thì sẽ hơn mà thôi…"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nang-chang-he-ngoan/6.html.]
"Vậy thì… áo cũng trả cho , em xin phép về đây ạ."
Lương Hằng khẽ nhíu mày một chút. Khi mới nhét chiếc túi đồ trong tay của và chuẩn lưng để bước , thì cuối cùng cũng chịu lên tiếng:
"Em đợi ở đây bao lâu ?"
Hôm nay trời nắng gắt, ở đây hơn hai tiếng đồng hồ , cả gương mặt cũng phơi nắng cho đến đỏ bừng cả lên .
khẽ lắc đầu một cái, nhẹ giọng đáp :
"Em cũng chỉ mới đến đây bao lâu ạ."
Lương Hằng chiếc đồng hồ đang đeo tay, trầm giọng hỏi một câu nữa:
"Em ăn gì ?"
Tất nhiên là vẫn hề ăn gì cả . cố tình canh đúng giờ để đến đây, cũng là để còn một cái cớ để thể ở ăn cơm cùng với nữa chứ.
khẽ xoa xoa cái bụng đang réo ầm ĩ của , dè dặt lên tiếng hỏi:
"Anh ơi, em vẫn từng ăn cơm ở trong căng-tin của trường bao giờ cả… liệu thể dẫn em ạ?"
…
Vào giờ thì căng-tin vắng tanh cả . chọn đại một quầy bán đồ ăn nào đó mới lấy cơm, tiện tay quẹt luôn cả chiếc thẻ ăn của Lương Hằng nữa.
Cô chú đang bán cơm ở đó dường như cũng quen từ , nên mới tít cả mắt mà trêu chọc:
"Ơ kìa, hôm nay dắt cả bạn gái đến đây để ăn cơm nữa đấy ?"
Lương Hằng đáp một cách ngắn gọn: "Không ạ."
Cô chú vẫn cứ một cách đầy ẩn ý mà tiếp:
"Có gì mà ngại ngùng chứ hả! Đây chính là đầu tiên mà cô chú thấy cháu dẫn một cô con gái nào đó ăn cơm cùng đấy nhé!"