Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

NÁO LOẠN HẦU PHỦ - 3

Cập nhật lúc: 2025-07-10 19:59:37

4

 

Đêm xuống, ánh trăng sáng rọi qua lớp màn cửa chiếu lên án thư.

 

Song Yến đặt một bình rượu lạnh lên chiếc bàn nhỏ.

 

Ngoài cửa truyền đến tiếng gõ cửa thình thịch từ viện bên cạnh, thở dài, cách âm đúng là quá tệ.

 

Tạ Trường Phong ở bên ngoài gào lên trong tuyệt vọng:

 

“Vân Tự, nàng mở cửa một chút thôi, cho , để giải thích rõ ràng!”

 

“Đừng hòa ly với , !”

 

“Vân Tự, sai ! với biểu thật sự gì cả!”

 

“Ta... còn từng gặp nàng , đều là nàng và mẫu bịa chuyện thôi!”

 

Nói đến cảm xúc dâng trào, Tạ Trường Phong bắt đầu nức nở, tiếng ... như trâu nước sặc nước.

 

Ta nhịn bật :

 

“Đây chính là giọng mà ngươi bảo là thích nhất ?”

 

“Các ngươi riêng tư chơi cũng táo bạo thật đó.”

 

Phải, lúc Giang Vân Tự ở viện bên cạnh, mà đang ôm lấy bình rượu trong phòng để uống trộm.

 

Nàng bĩu môi: “Là ngươi hiểu thôi, giọng mà, thích hợp để từ xa.”

 

Ta bật : “Được , nhưng nhớ là cổng viện của ngươi vốn khóa, ?”

 

Vân Tự trợn trắng mắt: “Ta cho , dám chắc?”

 

Ta rót thêm chén rượu: “Ngươi thư bảo về để giải thích, giờ chịu gặp, là ý gì ?”

 

Vân Tự hừ một tiếng, tức giận :

 

“Hừ, khiến chịu uất ức lớn thế , giờ chẳng gặp , cứ để ngoài mà hứng gió lạnh .”

 

Lúc , tiếng ngoài cửa càng to hơn.

 

Song Yến : “Phu nhân, nhị công tử... nhị công tử hình như chạy đến cửa phòng chúng .”

 

Quả nhiên, Tạ Trường Phong gào lên như ma gọi hồn:

 

“Tẩu tử! Tẩu tử, Vân Tự ở chỗ tẩu mà! Tẩu ơn thương tình, khuyên giúp nàng giùm với!”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nao-loan-hau-phu/3.html.]

“Tẩu tử ơi, tẩu mở cửa ... , tẩu bảo Vân Tự mở cửa !”

 

Ta nổi hết da gà: “Song Yến, ngươi bảo đừng tru tréo cửa phòng nữa.”

 

Bất ngờ giọng hạ thấp dần.

 

Song Yến dán tai cửa, nhịn lặp từng chữ Tạ Trường Phong lẩm bẩm:

 

“Hết cách , đành thư cho đại ca thôi.”

 

“Ta chỉ đành với , e rằng sắp bỏ .”

 

5

 

Lần Vân Tự thật sự nổi giận, cả đêm cho Tạ Trường Phong phòng, Tạ Trường Phong chỉ ôm chân ngoài cửa phòng .

 

Song Yến nhẹ giọng : “Có cần lấy cho Nhị công tử một cái chăn ạ?”

 

Ta Vân Tự đang ngủ mà vẫn còn rơi lệ, đáp: “Không cần, để lạnh một đêm cũng c.h.ế.t . Bảo bà v.ú Đàn kiểm danh sách hồi môn của Vân Tự, nếu thật sự hòa ly thì chúng cũng chuẩn .”

 

Song Yến lời lui xuống.

 

Chỉ là hai câu cuối cùng của Tạ Trường Phong khiến nhớ chuyện xưa.

Hii cả nhà iu 💖
Đọc xong thì cho tui xin vài "cmt" review nhé ạ 🌻
Follow Fanpage FB: "Dung Dăng Dung Dẻ" để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3

 

Ta và Tạ Như An cũng kiểu hôn nhân mù quáng, năm mười tuổi dịp Nguyên Tiêu, từng gặp một ở hội đèn lồng.

 

Đó là đầu tiên dẫn Song Yến rời khỏi hoàng cung, đông như nêm, chỉ đến xem chiếc đèn hoa lớn nhất trong thành, ngờ lạc mất Song Yến.

 

Khi tỉnh táo thì phát hiện xung quanh chẳng ai quen , lập tức hoảng hốt, co rúm ở cửa một cửa hàng ven đường, cúi đầu đôi giày dơ bẩn chân.

 

Đó là đôi giày mẫu hậu tự tay cho , lúc cửa còn trắng muốt như thỏ con, nhưng giờ đây thành một con thỏ bẩn thỉu ai thích.

 

Cũng giống như .

 

Ta kìm mà bật , nhưng xung quanh tiếng vui vẻ, tiếng của lấn át .

 

“Nàng là con nhà ai thế?”

 

Một giọng êm ái như ngọc vang lên bên tai , như âm thanh từ thiên đường.

 

Ta ngẩng đầu , là một công tử mặc y phục trắng, đầu đội ngọc quan, cả sạch sẽ như một chú thỏ trắng.

 

Hắn mỉm xuống xoa đầu , khoảnh khắc đó giống như ánh nắng tan chảy tuyết mái hiên, từng thấy nụ nào hơn thế.

 

Ta nhỏ giọng với : “Ta là công chúa Minh Chiêu, lạc với cung nữ.”

 

Hắn nắm tay : “Đừng sợ, đưa nàng về.”

 

Loading...