NÃO YÊU ĐƯƠNG ĐÁNG CHEC - CHƯƠNG 5
Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:16:19
09
Gặp tỷ tỷ, tỷ gầy đến mức chỉ còn da bọc xương, nếu nhờ viên yêu đan bản mệnh trong cơ thể duy trì, e rằng tu vi hao tổn mấy ngày nay sớm phản phệ tỷ .
"Muội , nhất định giúp !" Tỷ tỷ lóc thảm thiết.
Ta hứng thú hỏi tỷ :
"Vì giúp ngươi? Cho một lý do."
Tỷ suy nghĩ hồi lâu, như chợt nhớ điều gì, vui vẻ :
"Lời trăn trối của cha thể cần quan tâm, thể đoạn tuyệt quan hệ với , cần chăm sóc nữa."
Tiểu Cửu nhỏ giọng lẩm bẩm một câu: "Đồ vô liêm sỉ!"
Còn , chỉ lạnh lùng thốt một chữ từ kẽ răng: "Cút!"
Tỷ tỷ đột nhiên quỳ xuống, sức tự tát mặt :
"Trước là với , chỉ cầu xin cứu Đổng lang, Hoàng Tiểu Tứ quấn lấy, muộn chút nữa e là sẽ mất mạng..."
Ai cơ?
Hoàng Tiểu Tứ?
Ta và Tiểu Cửu .
"Như ngươi mong , dẫn đường tỷ tỷ, , là Hồ Chỉ."
Lần nữa đến nơi ở đây của , thấy một con chồn đang đuổi theo Đổng An.
Miệng con chồn ngừng lẩm bẩm:
"Hậu sinh, ngươi xem giống giống thần?"
Con chồn chắc chắn là Hoàng Tiểu Tứ .
Ta mở miệng mắng luôn:
"Giống cái gì, về nhà hỏi ngươi !"
Hoàng Tiểu Tứ liền biến thành hình , thể phủ nhận, mày kiếm mắt sáng, tướng mạo vô cùng tuấn lãng.
Hắn đ...ánh giá một lượt, cuối cùng ánh mắt dừng ở chiếc nhẫn Thánh nữ của :
"Thánh nữ Hồ tộc? Việc thảo phong của Hoàng tộc chúng là thiên đạo công nhận, cho dù ngươi là Thánh nữ cũng thể ngăn cản."
Ta lạnh lùng hừ một tiếng:
"Ta thấy ngươi giống một tiểu nữ đồng mặc yếm, tóc tết đuôi sam, ban ngày nghịch nước đái, ban đêm đái dầm."
"Đủ !" Hoàng Tiểu Tứ vội vàng ngắt lời .
Sau đó đ...ánh giá một nữa:
"Dù ngươi cũng là Thánh nữ của một tộc, thô tục, chịu nổi như thế."
Ta "khà khà" quái dị:
"Bản tính của bà cô đây là như !"
Cùng lúc đó, tiến lên một bước, túm lấy tai Hoàng Tiểu Tứ xoay qua xoay .
Hoàng Tiểu Tứ công lực bằng , chỉ đành sức hất đầu để thoát , vì đau, trong mắt lấp lánh ánh nước.
"Gia gia chọn cho cái loại đàn bà điên khùng gì thế , may mà phát hiện sớm, hú hồn."
Nói xong, lau nước mắt bỏ , thỉnh thoảng còn đầu , như sợ sẽ đuổi theo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nao-yeu-duong-dang-chec/chuong-5.html.]
Hoàng Tiểu Tứ , Đổng An lập tức ngã xuống đất.
Ta chăm chú , xung quanh Đổng An mà xuất hiện mấy tia tử khí!
10
Quan tinh vọng khí là công pháp cao cấp đặc hữu của Hồ tộc chúng , ngoài tộc trưởng , cả tộc chỉ lĩnh ngộ .
Tử khí chỉ ngưng tụ các đại thần trong triều đình.
Chẳng lẽ Đổng An sắp quan?
Ta ngẩng đầu quan sát thiên văn, phát hiện Văn Khúc dần lệch khỏi vị trí, Văn Khúc mới ở chòm Bắc Đẩu.
Trạng nguyên?
Ta hít một ngụm khí lạnh, về phía Hồ Chỉ:
"Ngươi gì?"
Hồ Chỉ nép bên cạnh Đổng An, vẻ mặt hạnh phúc:
"Ta nấu chảy yêu đan của , dùng hết tu vi cả đời để giúp Đổng lang nhất cử đoạt khôi!"
Tiểu Cửu xen :
"Như , đến nửa năm nữa ngươi sẽ thể duy trì hình , đến lúc đó xem tướng công của ngươi còn cần ngươi nữa ."
Hồ Chỉ cho là đúng, phản bác:
"Tướng công , đời chỉ yêu , cho dù biến thành dáng vẻ gì chăng nữa."
Đổng An cũng vội vàng gật đầu.
Tiểu Cửu trợn mắt:
"Thánh nữ tỷ tỷ, lúc đầu còn tin, thật sự thấy loại bệnh não yêu đương yêu đương mới phát hiện, đúng là bệnh nan y, mắc thì chỉ thể chờ chec..."
Ta giơ tay ngắt lời Tiểu Cửu đang phẫn nộ.
Lần Hồ Chỉ đến yêu đan cũng mất, nàng sẽ mất hết công lực, cuối cùng biến thành một con hồ ly bình thường.
Cuối năm, đúng dịp ân khoa, Đổng An quả nhiên thi đỗ Trạng nguyên.
Hồ Chỉ gặp , liền tìm Tiểu Cửu khoe khoang, Đổng An cuối cùng như ý nguyện, nàng và Đổng An cuối cùng cũng thể cùng sống những ngày tháng .
Tiểu Cửu tức giận, liền phái tử lén theo dõi Hồ Chỉ.
Ba tháng , tử bẩm báo, Hồ Chỉ Đổng An giam cầm.
Nguyên nhân là do Đổng An mới triều, căn cơ, liền nảy ý định con rể của đương triều Thừa tướng.
Hồ Chỉ giận dữ, trách mắng Đổng An bội ước, Đổng An liền đ...ánh đập Hồ Chỉ ngay tại chỗ, đó giam cầm nàng .
Hai kiếp thật giống đến kinh ngạc, Đổng An đều kết hôn với con gái của Thừa tướng — Tạ Mẫn.
Khác biệt là, kiếp Đổng An chỉ nhận sự giúp đỡ hạn của Hồ Chỉ, chỉ thi đỗ cử nhân, bất đắc dĩ ở rể phủ Thừa tướng.
Còn kiếp , Hồ Chỉ như thiêu lao đầu lửa, hy sinh bản để đổi lấy phận Trạng nguyên cho Đổng An, cũng cho cái vốn liếng cần ở rể.
Hồ Chỉ hối hận ?
Không thể .
Ta cũng lười .
Nếu theo thói quen của Đổng An, đến lúc đá Hồ Chỉ khỏi cửa, nhưng như .
Ta luôn cảm thấy gì đó đúng.