Nếu Muốn Yêu - Phần 1
Cập nhật lúc: 2025-07-08 23:23:49
TẤT TAM TAM
Trên đường về nhà, hình như tình cờ gặp một chú chó hoang . Chú cún rên ư ử, dáng vẻ đáng thương khiến tim như tan chảy. Ngoại hình đáng yêu, thấy nó mỉm là chỉ ôm về nhà nuôi ngay.
“Hey hey, cún con, đây để chị thơm thơm vuốt vuốt nào, chị đưa em về nhà nhé!”
Ai dè ngẩng đầu lên thì lập tức chạm ánh mắt với một trai đang khom lưng tìm chó.
“Cô ăn trộm chó đấy !”
“ !”
1.
Trong con hẻm nhỏ chỉ ánh đèn đường leo lét. và lặng lẽ vài giây. Trông tuổi tác cũng tầm tầm . cuối cùng, vẫn là thua khí thế.
“ chỉ thấy nó cô đơn đáng thương nên ôm thôi mà!”
“Hơn nữa, chứng minh đây là chó của ? còn đang nghi là kẻ trộm chó đó!”
Nói đến đây thấy tự tin trở , thẳng lưng đầy khí thế. Ai ngờ giây tiếp theo liền mất mặt.
Chỉ thấy khẽ giãn mày, cúi đầu nhẹ nhàng gọi: “Hạ Hạ!”
Chú cún ư ử một tiếng ủy khuất, thấy liền nhảy phốc khỏi lòng , vui vẻ chạy đến. Còn khi thấy cái tên thì ngẩn , phản xạ điều kiện mà cũng đáp một tiếng: “Ơi!”
Xung quanh yên ắng, chỉ mỗi tiếng vang lên một cách vô cùng rõ ràng.
Anh bế chú cún lên, tiên xoa đầu nó, đó với vẻ mặt khó tả: “ gọi nó, cô trả lời gì?”
ngại đến mức chỉ độn thổ. đáp cái gì chứ? Bởi vì… Hạ Hạ là tên ở nhà của mà!
“ luyện giọng ? Quản lắm thế!” chớp chớp đôi mắt to vô tội .
“Vậy cô cứ luyện tiếp , phiền nữa.” Nói xong, ôm cún con, nén định .
chú cún con ngoan ngoãn vai , dễ thương đến mức khiến nỡ rời mắt. Bị ma xui quỷ khiến, mở miệng gọi với theo đầy do dự: “Chó … còn nuôi ?”
Nói xong, còn kìm mà chụt chụt miệng gọi nó.
Anh đầu , vẻ mặt như thể tin nổi. Dù gì, nhưng trong ánh mắt : đang chửi cô đấy.
Lúc mới ý thức cái gì. là chỉ tự cho một cú đ.ấ.m mặt.
dám gì nữa, chỉ đành ôm cún con rời với ánh mắt luyến tiếc.
Về đến nhà, càng nghĩ càng nhớ nhung chú chó nhỏ đó.
2.
Trưa hôm , thức dậy thấy bố đang bận rộn dọn dẹp nhà cửa vì mới chuyển đến Giang Bắc.
bê ly nước, giả vờ tình cờ ngang qua, mở lời thăm dò: “Bố yêu quý ơi, nếu con nuôi một chú cún nhỏ, bố đồng ý ?”
Cả hai vẫn đang bận rộn, nhưng đồng thanh đáp gọn lỏn: “Có nó thì con, con thì nó!”
Rồi , đúng là vợ chồng thật sự, ăn ý khỏi bàn. là ngoài ý đúng ? đây!
cầm ví, định ngoài mua vài cây kem để an ủi trái tim bé bỏng. Chỉ để bóng lưng cô đơn cho hai vị phụ đang mải miết bận rộn.
Giang Bắc đúng là thành phố núi thật. Rõ ràng lúc mới chuyển đến nhận đường , mà giờ loanh quanh thế nào chẳng đang ở chỗ quái nào nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/neu-muon-yeu/phan-1.html.]
Trời hè nóng bức khiến chút sốt ruột, nghĩ bụng lát nữa thấy ai thì hỏi đường .
Đang nghĩ thì tới một khúc rẽ. Vừa trong ngõ tiếng chuyện, định bước nhanh hỏi đường.
Thén kìu cả nhà đã đọc truyện từ nhà dịch Cẩm Mộ Mạt Đào, bấm theo dõi mình để nhận được tbao triện mới nhe :333
“Trần Tẫn, rốt cuộc đồng ý bạn trai ?”
Giọng cô gái gấp gáp, khiến khựng . Trong lòng nghĩ, mới chuyển đến gặp ngay chuyện hổ thế !
định lặng lẽ .
“Nếu đồng ý thì ?” Giọng trai đáp vẻ lơ đãng, nhưng dễ một cách bất ngờ.
Là một phụ nữ Trung Hoa háo thắng và mê hóng hớt, cố nhịn cái nóng, lập tức đổi bước chọn ở lén.
Mấy tình tiết thế chẳng chỉ trong tiểu thuyết thôi ? Nay may mắn gặp .
Tin đồn tầm thường thể , nhưng những chuyện hóng hớt thấy hấp dẫn thì nhất định cho trọn!
3.
nép tường, thò đầu trong. Thấy một cô gái mặc váy ngắn trắng hồng đang đó, mặt đỏ ửng. Trước mặt cô là một trai nửa nửa dựa tường, cúi đầu nghịch chiếc bật lửa trong tay.
Cô gái trắng trẻo, còn trai thì do lưng về phía ánh sáng nên rõ mặt, nhưng với tỉ lệ cơ thể thì chắc chắn là ngoại hình. Nhìn qua đúng là trai tài gái sắc.
“Nếu đồng ý, sẽ với cả trường là bắt nạt !”
Nghe , trai như chuyện , khẽ bật một tiếng.
“Tùy cô.”
Cô gái tức đến giậm chân, tiến thêm vài bước.
“Trần Tẫn, cứng đầu như thế chứ!”
“Vì để theo đuổi , bao nhiêu trong trường yêu còn đồng ý đấy.”
Vừa cô kiễng chân định hôn khóe môi . trai nghiêng đầu tránh .
ở góc tường che mắt, kìm kêu lên trong lòng: Quá kích thích!
Chàng trai vẫn thản nhiên, chẳng hề để ý cô gái sắp đến nơi. Câu tiếp theo còn tàn nhẫn hơn: “Cô gu của . Có yêu cũng cảm giác.”
“Đồ khốn!” Cô gái tỏ tình thất bại, che mặt bỏ chạy, hướng đúng về phía góc đang nấp.
hoảng loạn trốn, nhưng quanh chỉ là tường, trốn .
Chỉ trợn mắt cô lao tới. liên tục tự nhủ: là vô hình… cô thấy , thấy …
cố nép sát tường hết mức thể , nhưng cô vẫn thấy .
Nước mắt còn vương mặt, cô kinh ngạc chỉ tay : “Cậu lén!”
“ !”
yếu ớt phản bác, mà gì. câu quen quen trời?
Cô gái tức giận hơn, trừng mắt chạy mất.
thở dài theo bóng lưng cô .
“Thật , thể giải thích mà!”
“Vậy thì giải thích cho xem?”