Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Nếu Ta Rời Đi, Sẽ Không Định Ngày Về - Chương 11

Cập nhật lúc: 2025-07-09 16:19:48

Y luống cuống lau nước mắt cho : "Đừng , đừng , ở đây với nàng."

 

Sau khi cho uống thuốc.

 

Đầu ngón tay thon dài đó nhét một viên kẹo mỡ heo miệng .

 

"Có ăn kẹo sẽ thấy đắng, khó chịu nữa ?" Y hỏi nhỏ bên tai .

 

Ta nhớ ngủ mê bao lâu.

 

Luôn ở bên cạnh , kiên nhẫn khăn trán, cho uống thuốc, sợ thấy đắng, nhét thêm một viên kẹo.

 

Khi tỉnh dậy, mở mắt , thấy Lục Tự ngủ gục bên giường.

 

Mấy ngày nay chăm sóc , y cũng gầy nhiều, hiện cả quầng thâm mắt.

 

Bình luận nhảy loạn xạ.

 

[Aaaaaa, hôn , chó con vẫn cưỡng sự quyến rũ của nữ phụ.]

 

[Chăm sóc ba ngày rời, cũng là một tấm chân tình đấy. Nữ phụ, xin cô, hãy cân nhắc , so với tên nam chính chó má , hơn hẳn.]

 

[Chó con sợ phiền chị, chỉ dám nhẹ nhàng hôn lên tóc cô, thuần khiết quá mức!]

 

20

 

Ta bình luận cho choáng váng.

 

hạ sốt , nhưng nóng ran lên.

 

Lục Tự hôn tóc ?

 

Ta sờ mái tóc dài buông xuống eo, lòng rối bời, thể gỡ .

 

Không kìm , ho hai tiếng.

 

Lục Tự lập tức tỉnh giấc.

 

"Hạ sốt ?”

 

"Còn chỗ nào khó chịu ?"

 

Dường như đầu tiên để ý đến đôi mắt Lục Tự.

 

Trong đó, tình cảm dạt dào sắp trào .

 

"Ta..."

 

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

Lục Tự đoán sẽ đuổi y , sẽ những lời y .

 

Nên y vội vàng dậy: "Ta nấu thuốc cho nàng."

 

"Lục Tự, ngươi hết ..." Ta gọi y .

 

"Ta lớn hơn ngươi nhiều tuổi, từng lấy chồng, còn con, chỉ là đứa bé phúc mỏng, sống ."

 

Nhắc đến chuyện cũ về Lâm Thời Dục.

 

Ta tưởng sẽ buồn.

 

bình thản đến tê dại.

 

Dường như, từng thích , chỉ là theo kịch bản, lấy mà thôi.

 

Dường như, đoạn tình cảm thoát ly bằng cái c.h.ế.t đó, buông bỏ .

 

"Lục Tự ở tuổi ngươi, nên tìm một nữ tử cùng tuổi, đừng vì ân cứu mạng của mà..."

 

"Ta bận tâm." Y đột ngột lên tiếng, bình thản ngắt lời .

 

"Ta phân biệt rõ, ân cứu mạng.

 

"Tình cảm với nàng ơn." Giọng y như đang kìm nén, khàn đặc, "Ta ở bên nàng.”

 

"Ta ở bên cạnh nàng, cầu danh phận, chỉ cần nàng đừng đuổi !"

 

[Chó con cuối cùng cũng lời chân tình !]

 

[Cậu còn cần danh phận, nữ phụ còn chờ gì nữa, nhận ! Cô nhận, nhận đây!]

 

[Cậu thật sự c.h.ế.t , cô chỉ cần một câu, dâng cả mạng sống, đây chính là sức mạnh của tình yêu thuần khiết.]

 

Bình luận lóe lên hoa mắt.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/neu-ta-roi-di-se-khong-dinh-ngay-ve/chuong-11.html.]

Ta ấn thái dương, với Lục Tự:

 

"Cho ngươi một đêm để suy nghĩ kỹ."

 

Ta giường tài nào ngủ .

 

Nhìn chằm chằm bình luận.

 

[Cậu , nữ phụ đừng do dự nữa.]

 

" từng lấy nhầm ." Ta tự với .

 

Bình luận sôi sục.

 

[Lấy nhầm thì ? Đi học nhầm lớp, nhận nhầm sếp... đều là chuyện nhỏ.]

 

[Gã đàn ông đểu tính là !]

 

[Đừng vì tổn thương một dám yêu nữa, bình luận chúng đều đang chờ góp tiền mừng đây!]

 

21

 

Nhìn những dòng chữ kỳ lạ mắt.

 

Lòng ấm áp.

 

Sáng hôm .

 

Ta mở cửa phòng, Lục Tự vẫn .

 

Y cửa cả đêm, tay áo ướt đẫm sương đêm, mặt mày tái nhợt vì lạnh.

 

"Ta ở gần nàng hơn, ở bên nàng thêm chút nữa."

 

Nụ môi Lục Tự nở , nhẹ nhàng và mờ nhạt.

 

"Ta... hôm nay sẽ dọn .

 

"Sẽ nàng khó xử nữa."

 

Lục Tự , nắm lấy tay áo y.

 

"Đợi , đừng nữa."

 

Người y căng như cây cung giương hết cỡ, dám .

 

"Ta thể thử, chấp nhận ."

 

Lục Tự đột nhiên , mắt sáng rực lên.

 

"Nàng một nữa, ?" Toàn y run rẩy, mắt đỏ hoe.

 

Ta đành .

 

"Ta nghĩ kỹ, bằng lòng phu thê với .”

 

Lục Tự cúi , đưa n.g.ự.c về phía .

 

"Nàng đ.â.m một d.a.o thử .”

 

"Ta cứ cảm thấy đây là giấc mơ, tỉnh dậy."

 

Ta xoa đầu y: "Ngốc quá!"

 

Hôn lễ định đầu tháng .

 

Trong thị trấn nhỏ, thích bằng hữu.

 

Lục Tự là con trai kỹ nữ, y mất từ sớm.

 

Việc chuẩn hôn lễ cũng đơn giản.

 

Y dẫn mua trâm, mua hai tấm lụa may áo cưới.

 

Ta nỡ mua nhiều.

 

Ta nhớ, tiền đó là y lụng vất vả kiếm .

 

Lục Tự nắm tay , nhất định bảo chủ tiệm lấy loại nhất cho chọn.

 

Cuối cùng, chỉ chọn một chiếc dây buộc tóc.

 

Có lẽ khi còn là tiểu thư Tần gia, phu nhân của Lâm Thời Dục, thấy quá nhiều vật quý hiếm, ngược cảm thấy một tấm chân tình mới là thứ vô giá đời.

 

Loading...