Ngã Kiến Thanh Sơn - Chương 3
Cập nhật lúc: 2025-07-11 04:47:34
Ninh Chiêu thích những điều , bài vở đều do nàng ghi chép.
Nàng thích hư danh, cũng thích nổi bật.
Những bài văn của mang về cho nàng sự tán thưởng từ Thái phó.
đến bài văn của chính , giấu tài năng, để lộ vẻ tầm thường.
Ta chiều chuộng nàng, cũng để việc đều thuận theo nàng. Gặp chuyện lớn, liều mạng ngăn cản.
Lúc đó, nàng tức giận, đánh mắng , nhưng khi chịu thiệt thòi, mất mặt, nàng nhớ đến .
Ngày qua ngày, nàng dần thể rời xa nữa.
Tiệc mừng thọ của kế hậu, Ninh Chiêu và con gái của kế hậu - Thất Công chúa, xảy xung đột, Ninh Chiêu đẩy xuống hồ trong ngự hoa viên.
Thất Công chúa hống hách, lớn tiếng:
“Không ai cứu nàng ! Ngươi tưởng mẫu hậu ngươi vẫn là Hoàng hậu ? Mẫu hậu ngươi c.h.ế.t , bây giờ Hoàng hậu là mẫu hậu của ! Dám ngang ngược như thế, để xem ai dám cứu ngươi! Ta sẽ đánh c.h.ế.t kẻ nào dám trái ý !”
Các thái giám và cung nữ xung quanh đều sợ hãi dám tự ý nhảy xuống cứu Ninh Chiêu, chỉ lén lút báo với Thái tử và Hoàng thượng.
chờ đến khi họ dẫn tới, chỉ e Ninh Chiêu thành cái xác hồn.
Truyện được dịch và đăng tải bởi Diệp Gia Gia
Nhìn Ninh Chiêu vùng vẫy trong nước, dáng vẻ cực kỳ thảm thương, cơ hội của đến.
Ta nhảy xuống hồ, nhưng quá trình cứu Ninh Chiêu chẳng dễ dàng.
Nàng bơi, khi đến cứu, nàng hoảng loạn níu chặt lấy , cố trèo lên, khiến uống mấy ngụm nước lớn, suýt chút nữa thì c.h.ế.t chìm.
Khi Hoàng thượng và Thái tử đến nơi, họ thấy cảnh chật vật kéo Ninh Chiêu lên bờ.
Sắc mặt Thái tử tái nhợt. Vốn dĩ luôn dịu dàng ấm áp, nhưng đây là đầu tiên thấy ánh mắt lạnh lẽo đến thế.
Thất Công chúa sợ hãi lùi về hai bước, nhưng nhớ đến việc mẫu nay là Hoàng hậu, nàng kiêu ngạo ưỡn thẳng lưng.
Thái tử đón lấy Ninh Chiêu, vươn tay về phía , nhưng cố tình ngã xuống hồ, đập tảng đá sắc nhọn, gãy cánh tay.
Thái tử chút do dự, nhảy xuống cứu lên.
Hoàng thượng thẩm vấn đám cung nhân, một tiểu thái giám run rẩy :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/nga-kien-thanh-son/chuong-3.html.]
“Không nô tài cứu, mà là Thất Công chúa cho phép, nô tài dám trái lệnh.”
Thái tử mặt lạnh tanh, tiến thẳng đến mặt Thất Công chúa, giáng một cái tát mạnh lạnh lùng :
“Phụ hoàng, mẫu hậu qua đời, nếu vì Ngụy cô nương sợ uy h.i.ế.p của nàng , nhảy xuống cứu Ninh Chiêu, thì giờ đây, Ninh Chiêu hẳn theo mẫu hậu .”
Ánh mắt của Hoàng thượng trở nên phức tạp hổ thẹn, hạ lệnh cấm túc Thất Công chúa một năm.
Sau khi thái y nối xương cho , Thái tử đuổi hết cung nữ, tự mang thuốc đến cho .
Hắn dịu dàng thổi nguội bát thuốc, khẽ :
“Ngụy cô nương, hôm nay thật cảm tạ nàng. Nàng cứu A Chiêu, phụ hoàng nhất định sẽ ban thưởng hậu hĩnh cho Ngụy gia.”
Ta đáp:
“Nếu thật sự ban thưởng, thể ban cho của ?”
Ánh mắt Thái tử lộ vẻ ngạc nhiên, nén chua xót, tiếp:
“Không giấu gì Điện hạ, gia phụ ở bên ngoài con riêng. Mẫu qua đời, và nhờ cữu mẫu cưu mang, sống nhờ ở phủ Bình Viễn Hầu. Tuy cữu mẫu chăm sóc chu đáo, nhưng trong lòng ngày đêm luôn lo lắng cho .”
Dứt lời, nước mắt tuôn rơi như chuỗi ngọc đứt.
“Trên đời , chỉ còn một là duy nhất. Ta yên tâm về nó. Nếu thực sự ban thưởng, chỉ mong bệ hạ thể ban cho chút ân sủng, để cữu phụ cữu mẫu coi trọng nó hơn.”
Ánh mắt Thái tử thoáng chút phức tạp. Hắn đặt bát thuốc xuống, đưa khăn cho , hốc mắt cũng đỏ lên.
Hiện nay cũng chỉ mới mười bốn tuổi, khi tiên hoàng hậu qua đời, cũng chỉ là một đứa trẻ tám tuổi.
Từ đó đến giờ, mang theo Ninh Chiêu còn hiểu sự đời, sống lay lắt giữa chốn cung đình hiểm ác.
Một bên ứng phó với những mưu hại của các phi tần Hoàng thượng sủng ái, một bên chăm sóc Ninh Chiêu, còn gánh vác trách nhiệm của Thái tử, dám lơi là học vấn dù chỉ một khắc.
Chỉ e rằng bản bất cẩn một chút, sẽ mất ngôi vị Thái tử, kẻ khác thế.
“Ngụy cô nương, Ngụy Lệnh Nghi, cô thể gọi nàng như ?”
Ta run rẩy, ánh mắt đỏ hoe .
Hắn đưa bát thuốc tới, khẽ mỉm :
“Lệnh Nghi, đừng nữa. Sau nàng cô chăm sóc A Chiêu, còn cô sẽ nàng chăm sóc của nàng ngoài cung, thế nào?”