Ngang Qua Thế Giới Tổng Đài
Chương 1
1
“Cậu đã thành công thu hút được sự chú ý của tôi.”
Tôi nhéo lấy cằm Cố Ngạn Thâm, chăm chú nhìn vào mắt hắn, nghiền ngẫm nói.
Cố Ngạn Thâm muốn giãy giụa nhưng bị hai vệ sĩ của tôi đè lại.
Khuôn mặt anh tuấn của hắn giờ đây đỏ như gấc.
Cô gái tóc dài mặc váy trắng bên cạnh nhìn hắn, rồi lại quay qua nhìn tôi, không biết làm sao.
Nghe nói cô gái này là trợ lý mới đến công ty, tên là Bạch Băng Băng. Hôm nay, do sơ ý cô ta đã làm đổ cà phê lên áo sơ mi của Cố Ngạn Thâm.
Vì thế, Cố Ngạn Thâm dồn cô ta vào góc tường, nói câu kinh điển: “Cô đã thành công thu hút được sự chú ý của tôi.”
Và giờ đây, tôi biến tấu lại câu đó rồi trả lại cho hắn.
Dù sao, hắn chỉ là tổng tài một chi nhánh nhỏ, còn tôi là chủ tịch kiêm CEO của tổng công ty. Nói cách khác, tôi là tổng tài của tổng tài, có quyền lực tối cao.
Tôi nói tiếp: “Tiểu yêu tinh này, tôi cảnh cáo cậu, đừng có đùa với lửa.”
Sắc mặt Cố Ngạn Thâm rất khó coi. Hắn như vừa ăn phải một con ruồi, muốn phun ra mà không dám.
Bạch Băng Băng bên cạnh liên tục cầu xin: “Xin lỗi chủ tịch Vương, tất cả là lỗi của tôi, ngài đừng trách giám đốc Cố…”
Tôi quay đầu nhìn cô ta: “Cô tên là gì?”
Cô ta sợ hãi trả lời: “Tôi, tôi tên Bạch Băng Băng.”
Tôi mỉm cười với cô ta: “Tôi gọi cô là Băng Băng được không?”
Cô ta mạnh dạng hơn chút, gật đầu nói: “Được, anh trai tôi cũng gọi tôi như vậy.”
Tôi nghiêm túc nhìn cô ta: “Băng Băng, cô bị sa thải, công ty tôi không cần trợ lý vụng về đến mức bưng cà phê cũng không xong.”
Mắt Bạch Băng Băng đỏ bừng, nước mắt chực trào ra.
Tôi tốt bụng nhắc nhở cô ta: “Đi làm thủ tục đi. Chắc cô vẫn chưa vào làm chính thức, nhưng chúng tôi vẫn có thể trả lương cho cô.”
Cô ta khóc lóc chạy đi.
Tôi quay đầu nói với Cố Ngạn Thâm:
“Lần này tôi không so đo với cậu, nhưng cậu phải nhớ cho kỹ, đừng bao giờ thử thách giới hạn của tôi.”
Nói xong, tôi buông cằm hắn ra.
Ái chà, thế mà để lại cả dấu ngón tay trên mặt hắn, tôi thật là bất cẩn quá mà.
Tôi phất phất tay, giờ hai vệ sĩ cao mét tám lăm, cơ bụng tám múi, mặc đồ nhìn gầy cởi đồ có thịt của tôi mới buông hắn ra.
Tôi sải bước rời đi.
Đằng sau, truyền đến giọng nói nghiến răng nghiến lợi của Cố Ngạn Thâm:
“Vương Tuyển —”
Tôi đột nhiên dừng bước, sau đó quay đầu lại, nở nụ cười tà mị với hắn:
“Gọi tôi là chủ tịch Vương!”
2
Tôi – Vương Tuyển, đã xuyên qua thế giới tổng tài bá đạo hoành hành khắp nơi này ba tháng.
Ba tháng này tôi được mở mang tầm mắt hết cỡ.
Có thể nói thế này, bây giờ tôi nấu cơm không bao giờ phải mua dầu, chỉ cần bắt đại một người đàn ông ở trên đường, dầu trên người hắn đủ cho đầu bếp làm tiệc xuyên ba ngày ba đêm.
Theo thống kê sơ bộ của tôi, mật độ tổng tài bá đạo trong thế giới này đã đạt đến mức độ khiến người ta khiếp sợ.
Trong cái rủi có cái may, tôi không có xuyên thành những vai phụ quen thuộc như tiểu bạch hoa ngốc bạch ngọt, nữ phụ tâm cơ ác độc, bạch nguyệt quang ung thư thời kỳ cuối, thiên kim tiểu thư yêu đương mù quáng, thế thân bị ngược thân ngược tâm, bà mẹ đơn thân dẫn con chạy trốn.
Thân phận hiện tại của tôi là chủ tịch kiêm CEO của tập đoàn Đế Quốc – tập đoàn đứng đầu bảng xếp hạng tài sản thế giới.
Ban đầu, tôi hạ quyết tâm phải tạo dựng sự nghiệp, miệt mài nghiên cứu hướng phát triển của tập đoàn, tìm hiểu tình hình đối thủ cạnh tranh, nung nấu ý định tạo nên một cuộc chiến thương trường đầy kịch tính.
Nhưng tôi nhanh chóng nhận ra rằng, ở thế giới này, những cuộc chiến thương trường đẳng cấp như vậy chẳng hề tồn tại.
Tôi chỉ cần bâng quơ nói một câu: “Trời lạnh rồi, cho phá sản Vương thị phá sản đi”, rồi ngay lập tức, những công cụ hình người chạy bằng cơm dưới trướng sẽ biến lời nói của tôi thành hiện thực.
Tôi không cần bận tâm họ làm điều đó bằng cách nào.
Đúng vậy, tôi nhận ra rằng thế giới này được chia thành ba loại người:
Tổng tài, nữ chính và công cụ hình người chạy bằng cơm.
Tổng tài phụ trách yêu đương với nữ chính, công cụ hình người phụ trách mọi việc còn lại.
Chủ tịch Vương Tuyển vốn dĩ chỉ là một nhân vật công cụ thầm lặng thúc đẩy cốt truyện.
Nhưng giờ đây, khi tôi đã xuất hiện, tôi không cam tâm chỉ đứng nhìn những anh chàng tổng tài dầu mỡ tung hoành ngang dọc.
Tôi quyết định thay trời hành đạo.
Tôi sẽ trở thành nữ chủ tịch bá đạo nhất, dầu mỡ nhất trên đời này.
Bước lên con đường tổng tài, để tổng tài hết đường làm ăn!
3
Cố Ngạn Thâm là một trong số các tổng tài dưới trướng của tôi, thật ra không có gì nổi bật.
Nếu không phải hôm đó hắn nhảy ra trước mặt tôi, thì tôi chẳng quan tâm đến hắn làm quái gì.
Mục tiêu mấy hôm nay của tôi thật ra là tổng tài công ty A, thuộc chi nhánh lớn nhất của tập đoàn, Lãnh Dịch Thần.
Lãnh Dịch Thần:
Tốt nghiệp Đại học Stanford, là thiên tài thương nghiệp xuất chúng, sở hữu khuôn mặt như minh tinh điện ảnh, thân hình như huấn luyện viên thể hình. Tóm lại, mọi chỉ tiêu đều đạt tiêu chuẩn của một tổng tài bá đạo.
Hắn còn có một người bạn gái thanh mai trúc mã là Tô Mạn, thiên kim đại tiểu thư của tập đoàn Tô thị.
Tuy nhiên, một tháng trước, mối tình đầu bạch nguyệt quang Nguyễn Vũ Tình của hắn về nước, hắn sắp xếp cho cô ta vào công ty phụ trách bộ phận phát triển thị trường.
Hai người thường xuyên xuất hiện cùng nhau trong các sự kiện công khai, khiến nguồn lực vốn được phân chia cho các bộ phận đều bị nghiêng về bộ phận phát triển thị trường.
Lấy quyền mưu tư, lợi dụng tình sắc để trao đổi, làm hỏng bầu không khí văn phòng công ty, đây là điều mà tôi – chủ tịch tập đoàn, không thể tha thứ.
Cho nên tôi quyết định thay trời trừng phạt Lãnh Dịch Thần! Lấy cách làm của tổng tài, trừng phạt tổng tài.
Tôi thành lập một tổ điều tra nội bộ, bất ngờ ập xuống công ty con.
Lãnh Dịch Thần đón tôi ở cửa tòa nhà công ty, hắn nhìn thấy tôi thì vẫn rất bình tĩnh, mặt không đổi sắc, khiến tôi có chút kinh ngạc.
Nhưng tôi biết, hắn sẽ không thể bình tĩnh được bao lâu nữa.
Trong phòng họp, có Lãnh Dịch Thần, bạch nguyệt quang Nguyễn Vũ Tình của hắn và các trưởng bộ phận khác.
Trước mặt mọi người, công cụ hình người tức nhân viên kiểm toán của tôi là Tiểu Triệu đã rà soát toàn bộ sổ sách kế toán của công ty con và phát hiện ra một số vấn đề nghiêm trọng.
Đặc biệt là sổ sách kế toán của bộ phận thị trường còn có hàng ngàn lỗ hổng.
Tôi lạnh lùng nhìn Lãnh Dịch Thần:
“Tôi giao công ty con cho cậu, cậu quản lý thế này sao?”
Lãnh Dịch Thần thế mà vẫn có gan biện minh:
“Gần đây công ty có điều động nhân sự, sổ sách hơi lộn xộn một chút là bình thường thôi.”
“Câm miệng!”
Tôi quát: “Đến nước này rồi mà cậu còn tìm cớ trốn tránh trách nhiệm! Lãnh Dịch Thần, tôi thực sự quá thất vọng về cậu.”
Lãnh Dịch Thần hậm hực câm miệng.
Tôi thở dài, buồn bã đỡ trán:
“Andy, cậu nói xem chuyện này phải giải quyết thế nào?”
Andy, người mẫu nam cao mét tám lăm, vòng ngực 36D, khuôn mặt đáng yêu như trẻ con, dịu dàng nắm tay tôi:
“Chị ơi, chị cứ giao cho em. Chị đừng có nhíu mày, nhíu mày nhiều sẽ có nếp nhăn.”
Tôi gật đầu:
“Có ái phi phân ưu, trẫm cũng thấy an lòng.”
Tôi tuyên bố với mọi người:
“Từ hôm nay trở đi, Andy chính thức là phó giám đốc chi nhánh. Mọi quyết sách kinh doanh của công ty đều phải được Andy xem qua và đồng ý trước khi thực hiện. Còn về bộ phận thị trường…”
Kevin, một người mẫu nam khác do công ty người mẫu đưa đến, cao mét tám lăm, chân dài một mét, khuôn mặt lạnh lùng cấm dục nói với tôi:
“Để em giúp chị.”
“Tốt! Tốt!”
Tôi nói: “Kevin sẽ là trưởng phòng phát triển thị trường.”
Lãnh Dịch Thần vừa kinh ngạc vừa tức giận, đập bàn đứng dậy.
Hắn lạnh lùng chất vấn:
“Vương Tuyển, ý cô là gì? Dựa vào đâu mà đưa hai người đó vào công ty của tôi!”
Ta cười tà mị:
“Sai rồi, đây là công ty của tôi.”
Lãnh Dịch Thần nghẹn họng.
Tôi nói tiếp với hắn:
“Lãnh Dịch Thần, ngoan ngoãn nghe lời đi, đừng gây rối vô cớ nữa. Tôi không thích đàn ông ầm ĩ vô lý, hiểu chưa?”
Rõ ràng có thể thấy mặt Lãnh Dịch Thần đen lại.
Còn các trưởng bộ phận đang ngồi, ngoại trừ Nguyễn Vũ Tình cắn môi tỏ ra phẫn nộ, những người khác đều vui sướng khi người gặp họa nhưng cố giữ vẻ mặt nghiêm túc.
Tôi nói: “Được rồi, tan họp.”