Ngày Nào Mẹ Cũng Ăn Bám - 01.
Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:51:15
Ba tháng khi thất nghiệp, con trai đăng bức ảnh đang ăn bưởi lên nhóm gia đình.
Nó chú thích: “Người phụ nữ đang ăn bám.”
Bố chồng lập tức nhảy : "Phải vả nát cái mồm của nó ."
Mẹ chồng tag thẳng chồng : "Ngay từ đầu bảo mày đừng mà cưới nó mà."
giật lấy điện thoại từ tay con trai, bật ghi âm gửi một tin nhắn thoại: “Mấy cái đồ già cả điều, mai tới lấy nhà.”
1.
Tin nhắn gửi , nhóm chat vốn đang rôm rả bỗng im bặt.
ném miếng bưởi tay xuống bàn , rảnh tay lật lịch sử tin nhắn đó.
Con trai đỏ mặt tía tai, ở một bên đầy lúng túng. Thấy kéo màn hình lên, nó lập tức nhào tới giật điện thoại.
"Mẹ! Mẹ đang xâm phạm quyền riêng tư của con đấy! Mẹ chẳng tôn trọng con gì cả!"
Nó gào vươn tay giật điện thoại.
cầm ngay vỏ bưởi ném thẳng mặt nó, vớ lấy điện thoại chạy một mạch về phòng, khóa trái cửa.
Tiếng đập cửa thùm thụp vang lên ngớt, nhưng vẫn bình tĩnh xem hết tất cả tin nhắn trong nhóm.
2.
Nhóm chat chỉ bốn : chồng , bố chồng , chồng , con trai , nhưng chẳng hề .
Nực , tên nhóm là "Gia đình hòa thuận, yêu thương ."
Mười tiếng , chồng gửi ảnh đang ngủ trong nhóm.
Hai mươi mốt tiếng , con trai gửi ảnh đang ăn tối trong nhóm.
Một nhóm mới lập hơn hai tháng mà đến 532 bức ảnh của : ăn cơm, ngủ, xem TV, chơi game, dạo...
Dưới mỗi bức ảnh, bọn họ đều ngừng nhục mạ .
"Sao mà vợ mày ham ăn lười thế?"
"Suốt ngày chỉ ăn, chẳng thấy bỏ đồng nào cho gia đình."
"Bảo mày đừng cưới nó ! Giờ thì , tốn tám vạn tiền sính lễ mà chẳng thu gì!"
đang lướt thì điện thoại bỗng bật một cuộc gọi video, là từ chồng gọi đến.
nhếch môi lạnh, dứt khoát ấn từ chối.
Ba giây , chồng gọi tiếp.
nghĩ ngợi một chút, quyết định xem thử bà định giở trò gì.
Vừa bắt máy, từ đầu dây bên tuôn một tràng phương ngữ chói tai, kèm theo tiếng micro rè rè chói lọi.
nhíu mày, ghét bỏ đưa điện thoại xa cúp máy.
Bà gọi, vẫn là phương ngữ, buồn mà dập máy ngay lập tức.
Cứ thế lặp lặp vài , cuối cùng chồng cũng chịu đổi sang tiếng phổ thông.
"Trình Nhan, rốt cuộc mày cái gì? Cái gì mà lấy nhà?"
Bố chồng cũng chen : " đấy! Chúng tao đang ở đây, mày bảo là lấy nhà? Mày là con dâu của nhà , nhà của mày cũng là nhà của con trai tao, mày lấy tư cách gì mà đòi lấy chứ hả?"
bật lạnh lẽo: "Đừng lắm lời nữa, các lập tức cút khỏi nhà ngay trong tối nay. Nếu sáng mai còn thấy các ở đây, sẽ báo cảnh sát tố cáo các chiếm đoạt tài sản của ."
Lời dứt, ánh mắt của chồng liền lập tức trở nên sắc như dao, trừng trừng đầy oán hận.
Bố chồng thì núp phía , phông nền cho bà .
Hai , một nam một nữ, trông chẳng khác gì cặp ác quỷ đến đòi mạng.
Bên ngoài, con trai vẫn đang điên cuồng đập cửa, tiếng gào thét chói tai chẳng khác nào trong nhà đang g.i.ế.c heo.
Mẹ chồng tiếng gào của cháu trai liền càng thêm giận dữ, hét lên chất vấn : "Mày đang cái gì thế? Mày còn là nó ? Bỏ mặc con trai gào bên ngoài thế mà ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ngay-nao-me-cung-an-bam/01.html.]
"Tao bảo mà, mày đúng là cái thứ đàn bà hư hỏng! Mày chờ đấy, để tao qua đó xem tao xử lý mày thế nào!"
khẩy một tiếng, dập luôn cuộc gọi.
Xử lý ?
Bọn họ thật sự nghĩ là hoàng đế với hoàng hậu chắc?
3.
mở cửa phòng, nhanh tay nhanh mắt lùi một bước, tránh thằng con bất hiếu đập cửa .
Tiếng của nó lập tức tắt ngúm. Nó siết chặt nắm tay, bên cạnh trừng mắt đầy căm hận.
tiện tay quẳng điện thoại của nó sang một bên, đến phòng khách tiếp tục ăn nốt quả bưởi xong.
Quả bưởi ngọt mọng nước, là do bố cố ý nhờ vườn chọn loại ngon nhất.
Sau khi nhận bưởi, bọn họ lập tức đem đến tận tay , còn xách theo cả một đống đồ ăn mà thích.
Thế mà, tấm lòng yêu thương con gái của bố xuyên tạc thành đang ăn bám.
Bất chợt, một tiếng “Rầm!” chợt vang lên khiến giật b.ắ.n .
Vừa đầu , thấy cửa phòng con trai đóng sầm .
Rõ ràng nó đang bực tức trong phòng, chờ đến năn nỉ, dỗ dành, thậm chí là xin nó.
Trước đây thể sẽ , nhưng bây giờ thì tuyệt đối .
Mặt trời dần lặn.
lướt ứng dụng đặt đồ ăn, chọn món gà rán yêu thích bấm đặt hàng.
Trước đây do tính chất công việc, giỏi nấu nướng, phần lớn đều ăn đồ ăn bên ngoài.
Sau khi lấy Cao Lâm, cơ bản là lo nấu ăn và rửa bát.
Bởi vì cho rằng hôn nhân là chuyện của hai , nên cũng dần học cách rửa bát, việc nhà.
Khi đồ ăn giao đến, mở hộp, bày thức ăn lên bàn định chụp vài tấm gửi cho bạn xem.
Vừa đầu, thấy con trai cạnh từ khi nào, nhanh tay chộp ngay lấy miếng gà rán bàn.
lập tức hất tay nó , lạnh giọng hỏi: "Làm cái gì đấy?"
Nó sắc mặt của dọa sững trong hai giây, nhưng nhanh chóng lấy vẻ tự tin đầy lý lẽ: "Ăn cơm chứ gì."
nhạt: "Đây là đồ tao mua bằng tiền của tao, mày dựa mà ăn hả? Chuyện buổi trưa hôm nay mày với tao một câu xin nào ?"
"Con là con trai của , cho con ăn cơm ?"
"Mọi thứ của đều là của con!"
"Ngày nào bố con cũng cực khổ kiếm tiền ở ngoài , còn thì ở nhà ăn uống chơi bời. Mẹ tiêu tiền thì thôi mà còn cho con tiêu tiền?"
"Con gì sai , chẳng lì ở nhà ăn bám suốt ngày ? Việc gì con xin ?"
Một tràng dài những lời vặn vẹo khiến sững .
Cái gì mà thứ của đều là của nó?
Cái gì mà chỉ ăn uống chơi bời trong nhà?
cố đè nén cơn giận, lạnh giọng :
"Cao Viễn Xuyên, mày du lịch, tham gia trại hè, học thêm, mua điện thoại, mua máy tính, mua xe đạp… thử xem, thứ nào tiền của tao ?"
"Nếu mày nghĩ ăn bám, thì mày cứ tính toán từng khoản tiền mà tao tiêu của bố mày . Xem xem rốt cuộc là tao ăn bám, hai bố con các mới là kẻ ăn bám tao!"
Cao Lâm chồng biên tập viên cho một tờ báo sắp phá sản, mười năm vẫn chỉ là một nhân viên quèn.
Với mức lương đó, lo nổi cho một đứa con trai quen sống xa hoa như Cao Viễn Xuyên ?
Đừng đến chuyện thể mua căn hộ rộng hai trăm mét vuông giữa thủ đô đắt đỏ .
Có lẽ do giọng điệu của quá nghiêm túc, Cao Viễn Xuyên bĩu môi, miễn cưỡng xuống sofa xem tivi.