NGÀY SINH NHẬT, TÔI GIÚP CON TRAI ƯỚC NGUYỆN ĐỔI MỘT NGƯỜI MẸ MỚI - 4
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:48:54
định lên lầu, thì bảo vệ chặn :
“Người phận sự cấm .”
Bảo vệ nhận thì bình thường, nhưng phán là “ phận sự” thì lạ.
định lên tiếng thì lưng vang lên một giọng nam:
“Cô ngoài.”
đầu , Tôn Hạo Thần đang phía , với :
“Triều Vân, lâu gặp.”
Anh đổi nhiều, vẫn điềm đạm, chững chạc.
mỉm , bảo vệ ngập ngừng:
“Giám đốc Tôn... nhưng thư ký Hứa dặn, cho cô ...”
Sắc mặt Tôn Hạo Thần tối sầm , lạnh lùng:
“Từ bao giờ công ty do một thư ký quyết định?”
Bảo vệ cúi đầu dám gì, nhưng vẫn chắn cổng từ cho .
là lộn ngược càn khôn.
hết kiên nhẫn.
Sảnh lớn tầng một tụ tập ít nhân viên hóng chuyện.
Mặt Tôn Hạo Thần cũng khó coi.
Một phó tổng đường đường chính chính mà bảo vệ chặn ngoài công ty, ai chẳng .
, cho thì tự .
Sảnh treo một thanh kiếm thép.
Đó là thanh kiếm Damocles mà cho khi xưa.
Lúc Lâm Minh và Tôn Hạo Thần định bày biện công ty lung linh, kiên quyết treo thanh kiếm .
Hơn 20kg, dù mài sắc nhưng để đập phá thì khá tiện.
là lý.
Cái cổng từ nhận diện mặt , chắc chắn thứ gì.
Vậy thì, đập bỏ nó còn giữ gì?
“Bốp! Bốp!”
Từng nhát đập vang vọng khắp sảnh.
Bảo vệ trợn tròn mắt, nhân viên vây quanh đều rút điện thoại màn “quậy tung trời” hiếm thấy .
Thứ đập khó hơn lâu đài lego nhiều, đập mãi mới lộ đám dây điện bên trong.
Khi định đập tiếp, Hứa Hòa từ lầu xuống:
“Cô đang gì ! Bảo vệ, mau cản đàn bà điên !”
Bảo vệ định tiến tới, Tôn Hạo Thần bước lên chắn :
“Thư ký Hứa, Liễu Triều Vân là phó tổng công ty, cô lấy quyền gì mà cản cô .”
Hứa Hòa tức tím mặt.
Giữa bao ánh mắt, Tôn Hạo Thần ngăn cản, cô thể nào bảo bảo vệ ném ngoài.
kéo thanh kiếm thép thang máy, lướt qua Hứa Hòa.
Nhìn cô , nhếch môi:
“Nói với Lâm Minh, mang thanh Damocles tới xử .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ngay-sinh-nhat-toi-giup-con-trai-uoc-nguyen-doi-mot-nguoi-me-moi/4.html.]
Cửa thang máy khép , Tôn Hạo Thần bật .
Trong mắt đầy sự tán thưởng:
“Triều Vân, bao năm mà cô vẫn đổi tính.”
đáp, chúng đều khác.
Không còn là những thiếu niên đầy nhiệt huyết và nghĩa khí năm nào.
Tầng cao nhất là khu văn phòng của ban giám đốc.
Phòng của đây là lớn nhất.
Hôm nay mới phát hiện, nó Lâm Minh đập thông sang phòng bên.
Tên thật hổ.
Tôn Hạo Thần vỗ vai :
“Chuyện nhà của hai , .”
gọi :
“Đây chuyện nhà.”
Có Tôn Hạo Thần dẫn đường, thẳng phòng Lâm Minh.
Lâm Minh mặt đen như đáy nồi bàn việc, rõ ràng hết chuyện sảnh:
“Liễu Triều Vân, cô thể đừng gây rối nữa .”
dài dòng, lấy giấy chứng nhận cổ phần từ túi :
“Lâm Minh, thời gian lằng nhằng, trong một tiếng tới hãy chia cho những gì vốn thuộc về , dự án bộ phận cũng , cả văn phòng nữa. Nếu , sẽ bán bộ cổ phần cho Tôn Hạo Thần.”
Sắc mặt Lâm Minh lập tức đổi.
Hắn , nếu bán, Tôn Hạo Thần bán cả gia sản cũng sẽ mua.
Trước khi cưới, để tránh tranh chấp, chúng công chứng cổ phần.
Cổ phần gốc trong tay bao năm nay hề động tới.
Lâm Minh và Tôn Hạo Thần luôn nắm cổ phần gần ngang .
bất kể công chứng , vẫn là vợ Lâm Minh.
Nhà nắm giữ tổng cộng 56% cổ phần.
Hai năm nay xuất hiện, Lâm Minh coi cổ phần của là của , thậm chí độc chiếm.
Ngày lập nghiệp như .
giờ công ty định, mỗi lợi ích nhỏ đều xung đột.
Một núi thể hai hổ.
Tôn Hạo Thần lý gì cam tâm kẻ .
Bây giờ công ty, trong tình thế như thế .
Không ai vui mừng hơn Tôn Hạo Thần khi thấy cục diện .
vẫn giả bộ từ chối:
“Triều Vân, chuyện … lắm .”
Lâm Minh ngước mắt Tôn Hạo Thần đang khoái chí, nghiến răng:
“Liễu Triều Vân, cô ác thật.”
Hắn bấm máy gọi thư ký, Hứa Hòa lập tức .
Lúc ngang qua , cô còn hừ lạnh một tiếng.
khi Lâm Minh , sắc mặt cô tái mét.
Hứa Hòa nhíu mày nũng nịu:
“Minh ca, thể để chị chứ… như thế em ăn với trong công ty.”